古诗词

送郑叔车

张孟兼

郑子离襁褓,所怙惟乃父。zhèng zi lí qiǎng bǎo,suǒ hù wéi nǎi fù。
父昔仕燕京,半世去乡土。fù xī shì yàn jīng,bàn shì qù xiāng tǔ。
子家孝义门,十世居同聚。zi jiā xiào yì mén,shí shì jū tóng jù。
派衍白麟支,望出荥阳谱。pài yǎn bái lín zhī,wàng chū xíng yáng pǔ。
庭常无间言,礼或习邹鲁。tíng cháng wú jiān yán,lǐ huò xí zōu lǔ。
鸡鸣起盥栉,合食闻钟鼓。jī míng qǐ guàn zhì,hé shí wén zhōng gǔ。
虽当丧乱后,遵训仍厥祖。suī dāng sàng luàn hòu,zūn xùn réng jué zǔ。
我家故同邑,匪闻目亲睹。wǒ jiā gù tóng yì,fěi wén mù qīn dǔ。
况子吾素知,才华足多取。kuàng zi wú sù zhī,cái huá zú duō qǔ。
豁落义气俱,咳唾珠玑吐。huō luò yì qì jù,ké tuò zhū jī tǔ。
挥毫走蛟螭,作赋凌鹦鹉。huī háo zǒu jiāo chī,zuò fù líng yīng wǔ。
昆弟既谓贤,亲邻亦称数。kūn dì jì wèi xián,qīn lín yì chēng shù。
久欲寻父去,奈时方用武。jiǔ yù xún fù qù,nài shí fāng yòng wǔ。
消息十年无,道路满豺虎。xiāo xī shí nián wú,dào lù mǎn chái hǔ。
近传燕蓟平,不觉喜而舞。jìn chuán yàn jì píng,bù jué xǐ ér wǔ。
闻父已南还,恨不身插羽。wén fù yǐ nán hái,hèn bù shēn chā yǔ。
敛衣即登途,宵进江上橹。liǎn yī jí dēng tú,xiāo jìn jiāng shàng lǔ。
忘食并兼程,亦不避风雨。wàng shí bìng jiān chéng,yì bù bì fēng yǔ。
逾旬及南京,父病将愈。yú xún jí nán jīng,fù bìng jiāng yù。
逆旅会面欢,胜渴饮酥乳。nì lǚ huì miàn huān,shèng kě yǐn sū rǔ。
比邻走翁妪,环视立如堵。bǐ lín zǒu wēng yù,huán shì lì rú dǔ。
我时往相见,政值日卓午。wǒ shí wǎng xiāng jiàn,zhèng zhí rì zhuó wǔ。
挽之入客邸,共谈坐挥麈。wǎn zhī rù kè dǐ,gòng tán zuò huī zhǔ。
问言念父情,情深话諲缕。wèn yán niàn fù qíng,qíng shēn huà yīn lǚ。
如子之所经,跋涉甚辛苦。rú zi zhī suǒ jīng,bá shè shén xīn kǔ。
春泥膏土脉,停云黯天宇。chūn ní gāo tǔ mài,tíng yún àn tiān yǔ。
朝行履濡露,暮宿定林莽。cháo xíng lǚ rú lù,mù sù dìng lín mǎng。
我惟纯孝者,往往见前古。wǒ wéi chún xiào zhě,wǎng wǎng jiàn qián gǔ。
名同金石坚,不与草木腐。míng tóng jīn shí jiān,bù yǔ cǎo mù fǔ。
事亲在娱乐,奚必养三釜。shì qīn zài yú lè,xī bì yǎng sān fǔ。
羡子为此行,于世岂无补。xiàn zi wèi cǐ xíng,yú shì qǐ wú bǔ。
闻者大惊奇,见者辄夸诩。wén zhě dà jīng qí,jiàn zhě zhé kuā xǔ。
人生斯足荣,何用效题柱。rén shēng sī zú róng,hé yòng xiào tí zhù。
是言良已解,口答头屡俯。shì yán liáng yǐ jiě,kǒu dá tóu lǚ fǔ。
陋予亦胡为,问学本狂瞽。lòu yǔ yì hú wèi,wèn xué běn kuáng gǔ。
三年事占毕,竟日拘训诂。sān nián shì zhàn bì,jìng rì jū xùn gǔ。
环列纷叩难,类敌张劲弩。huán liè fēn kòu nán,lèi dí zhāng jìn nǔ。
内顾实空乏,畏彼搜林斧。nèi gù shí kōng fá,wèi bǐ sōu lín fǔ。
幸哉搢绅交,脱略哙等伍。xìng zāi jìn shēn jiāo,tuō lüè kuài děng wǔ。
或时卧养疴,连月不出户。huò shí wò yǎng kē,lián yuè bù chū hù。
今日子来别,省墓亟东下。jīn rì zi lái bié,shěng mù jí dōng xià。
为言奉父命,明发河之浒。wèi yán fèng fù mìng,míng fā hé zhī hǔ。
此还暂当来,寤寐歌《陟岵》。cǐ hái zàn dāng lái,wù mèi gē zhì hù。
闻之触乡思,嘅叹髀频拊。wén zhī chù xiāng sī,kǎi tàn bì pín fǔ。
吾翁发垂白,不得躬干蛊。wú wēng fā chuí bái,bù dé gōng gàn gǔ。
便欲从子归,致身学稼圃。biàn yù cóng zi guī,zhì shēn xué jià pǔ。
敝庐南山中,风物诧韦杜。bì lú nán shān zhōng,fēng wù chà wéi dù。
桃李自满蹊,去天才尺五。táo lǐ zì mǎn qī,qù tiān cái chǐ wǔ。
但见桑麻荣,丰年多黍稌。dàn jiàn sāng má róng,fēng nián duō shǔ tú。
昨宵梦先垄,松楸长栩栩。zuó xiāo mèng xiān lǒng,sōng qiū zhǎng xǔ xǔ。
强起诉此怀,唤仆买清酤。qiáng qǐ sù cǐ huái,huàn pū mǎi qīng gū。
春风吹柳条,夜雨涨江浦。chūn fēng chuī liǔ tiáo,yè yǔ zhǎng jiāng pǔ。
劝子尽一觞,聊以写心腑。quàn zi jǐn yī shāng,liáo yǐ xiě xīn fǔ。

张孟兼

明浙江浦江人,名丁,以字行。洪武初征为国子监学录,与修《元史》。书成,授国子学录,历礼部主事、太常司丞。刘基尝告太祖,孟兼文章,仅次于宋濂及基。出为山西按察司佥事,惩治奸猾,令相牵引,每事辄株连数十人,吏民皆畏。擢山东按察司副使,布政使吴印系僧人还俗,孟兼轻侮之。印告太祖,太祖怒而杀之。有《白石山房逸稿》。 张孟兼的作品>>

猜您喜欢

寄桃源郑徵士桑字

张孟兼

浩歌美清夜,翩翩挟天风。hào gē měi qīng yè,piān piān xié tiān fēng。
采芹碧涧底,看奕青云中。cǎi qín bì jiàn dǐ,kàn yì qīng yún zhōng。
洞口有霜瀑,飞流落晴空。dòng kǒu yǒu shuāng pù,fēi liú luò qíng kōng。

寄桃源郑徵士桑字

张孟兼

飞流落晴空,青云上可攀。fēi liú luò qíng kōng,qīng yún shàng kě pān。
念子冰雪姿,愧我尘土颜。niàn zi bīng xuě zī,kuì wǒ chén tǔ yán。
长歌采芝曲,白云满前山。zhǎng gē cǎi zhī qū,bái yún mǎn qián shān。

寄桃源郑徵士桑字

张孟兼

白云满前山,杳杳入苍翠。bái yún mǎn qián shān,yǎo yǎo rù cāng cuì。
风清鹤在林,夜静月堕地。fēng qīng hè zài lín,yè jìng yuè duò dì。
惟有屋下泉,汨汨来何自。wéi yǒu wū xià quán,mì mì lái hé zì。

寄桃源郑徵士桑字

张孟兼

汨汨来何自,泉鸣昼寂寞。mì mì lái hé zì,quán míng zhòu jì mò。
春暖涧草生,鸟弄林花落。chūn nuǎn jiàn cǎo shēng,niǎo nòng lín huā luò。
山人盍归来,为伴林间鹤。shān rén hé guī lái,wèi bàn lín jiān hè。

寄桃源郑徵士桑字

张孟兼

为伴林间鹤,松老枝叶繁。wèi bàn lín jiān hè,sōng lǎo zhī yè fán。
石烂不复觉,丹成竟忘言。shí làn bù fù jué,dān chéng jìng wàng yán。
幽响亦何处,云萝自啼猿。yōu xiǎng yì hé chù,yún luó zì tí yuán。

西洲曲

张孟兼

送郎下西洲,畏侬不回顾。sòng láng xià xī zhōu,wèi nóng bù huí gù。
恨煞浪头风,转向烟中树。hèn shā làng tóu fēng,zhuǎn xiàng yān zhōng shù。
烟树冷茫茫,风来吹断肠。yān shù lěng máng máng,fēng lái chuī duàn cháng。
赠我双环镯,不如置道傍。zèng wǒ shuāng huán zhuó,bù rú zhì dào bàng。

赋得可怜人度可怜宵

张孟兼

灯花剔瘦鬓上蝉,梭鸡雨声泣红绵。dēng huā tī shòu bìn shàng chán,suō jī yǔ shēng qì hóng mián。
瓦盆盛水渴如漆,垂额不照鸦纹玄。wǎ pén shèng shuǐ kě rú qī,chuí é bù zhào yā wén xuán。
青奁无脂陂陀小,单衾著膝看霜晓。qīng lián wú zhī bēi tuó xiǎo,dān qīn zhù xī kàn shuāng xiǎo。
饥虫食粉化蛾飞,芙蓉尽乾春燕少。jī chóng shí fěn huà é fēi,fú róng jǐn qián chūn yàn shǎo。
去年买坞种杨柳,春去采芝秋缚帚。qù nián mǎi wù zhǒng yáng liǔ,chūn qù cǎi zhī qiū fù zhǒu。
荒烟碾尘高似树,蛴螬朴墨入马口。huāng yān niǎn chén gāo shì shù,qí cáo pǔ mò rù mǎ kǒu。
空条渐老月渐稀,月时空有雨洒衣。kōng tiáo jiàn lǎo yuè jiàn xī,yuè shí kōng yǒu yǔ sǎ yī。
花房遣梦化为蜜,醒时不见蝴蝶飞。huā fáng qiǎn mèng huà wèi mì,xǐng shí bù jiàn hú dié fēi。
三更食蜜如食淀,寒鸦孤栖不穿线。sān gèng shí mì rú shí diàn,hán yā gū qī bù chuān xiàn。
鬼母轻摇蜀国弦,外孙慵贴邯郸绢。guǐ mǔ qīng yáo shǔ guó xián,wài sūn yōng tiē hán dān juàn。
天河水决弓声催,漏板铜销冷如箭。tiān hé shuǐ jué gōng shēng cuī,lòu bǎn tóng xiāo lěng rú jiàn。
香軿叠绿垂花铃,乙夜采兰烧至丁。xiāng píng dié lǜ chuí huā líng,yǐ yè cǎi lán shāo zhì dīng。
忽剪茱萸作秋宛,懒从镜里留星星。hū jiǎn zhū yú zuò qiū wǎn,lǎn cóng jìng lǐ liú xīng xīng。
龟甲无心老红晕,横取金蚕报双鬓。guī jiǎ wú xīn lǎo hóng yūn,héng qǔ jīn cán bào shuāng bìn。
鹅黄不度□上风,蜡泪新痕为谁尽。é huáng bù dù shàng fēng,là lèi xīn hén wèi shuí jǐn。

漫兴

张孟兼

梨花半开夜雨催,无奈李花如雪堆。lí huā bàn kāi yè yǔ cuī,wú nài lǐ huā rú xuě duī。
门前美人不见来,东风杨柳吹千回。mén qián měi rén bù jiàn lái,dōng fēng yáng liǔ chuī qiān huí。

漫兴

张孟兼

青骢骄嘶金鞿衔,美人二月裁春衫。qīng cōng jiāo sī jīn jī xián,měi rén èr yuè cái chūn shān。
江头麦秀青渐渐,西湖放船开锦帆。jiāng tóu mài xiù qīng jiàn jiàn,xī hú fàng chuán kāi jǐn fān。
39123