古诗词

鸾啼序·夏景

彭孙遹

半枕新凉,破好梦一声白鸟。bàn zhěn xīn liáng,pò hǎo mèng yī shēng bái niǎo。
远钟歇、曙色霏微,残莺啼上林杪。yuǎn zhōng xiē shǔ sè fēi wēi,cán yīng tí shàng lín miǎo。
帘幕重重、次第卷,云屏曲曲潇湘晓。lián mù zhòng zhòng cì dì juǎn,yún píng qū qū xiāo xiāng xiǎo。
看露浓香细茉莉,又开多少。kàn lù nóng xiāng xì mò lì,yòu kāi duō shǎo。
浅晕才施,薄铅不御,衫子裁纤缟。qiǎn yūn cái shī,báo qiān bù yù,shān zi cái xiān gǎo。
更青青、非雾非烟,眉山两点慵扫。gèng qīng qīng fēi wù fēi yān,méi shān liǎng diǎn yōng sǎo。
倚纱窗、梧竹澄鲜,弄薰风、悠扬未了。yǐ shā chuāng wú zhú chéng xiān,nòng xūn fēng yōu yáng wèi le。
正深闺永昼如年,问津谁到。zhèng shēn guī yǒng zhòu rú nián,wèn jīn shuí dào。
南园此日,满地绿阴亏蔽,有芳蕖曲沼。nán yuán cǐ rì,mǎn dì lǜ yīn kuī bì,yǒu fāng qú qū zhǎo。
乍微雨收痕,翠盖孤擎,红衣双笑。zhà wēi yǔ shōu hén,cuì gài gū qíng,hóng yī shuāng xiào。
冰井敲残,纹楸弹罢,倦听高柳玄蝉噪。bīng jǐng qiāo cán,wén qiū dàn bà,juàn tīng gāo liǔ xuán chán zào。
觉小院无人愈清悄。jué xiǎo yuàn wú rén yù qīng qiāo。
簟纹似水,琅玕几度欹眠,钗凤坠盘云搅。diàn wén shì shuǐ,láng gān jǐ dù yī mián,chāi fèng zhuì pán yún jiǎo。
归来庭户,娇困难禁,绣带罗裙袅。guī lái tíng hù,jiāo kùn nán jìn,xiù dài luó qún niǎo。
最是温泉新浴,玉软花慵,侍儿扶起,风姿偏好。zuì shì wēn quán xīn yù,yù ruǎn huā yōng,shì ér fú qǐ,fēng zī piān hǎo。
晚凉初荐,轻容重换,碧栏干外梳头处,恰团圆、好月来相照。wǎn liáng chū jiàn,qīng róng zhòng huàn,bì lán gàn wài shū tóu chù,qià tuán yuán hǎo yuè lái xiāng zhào。
坐看夜色天阶,戏扑流萤,轻罗扇小。zuò kàn yè sè tiān jiē,xì pū liú yíng,qīng luó shàn xiǎo。
彭孙遹

彭孙遹

彭孙遹(yù)(1631—1700)清初官员、词人,与王士祯齐名,时号“彭王”。字骏孙,号羡门,又号金粟山人,浙江海盐武原镇人。彭孙贻从弟,顺治十六年进士。康熙十八年举博学鸿词科第一,授编修。历吏部侍郎兼翰林掌院学士,为《明史》总裁。诗工整和谐,以五、七言律为长,近于唐代的刘长卿。词工小令,多香艳之作,有“吹气如兰彭十郎”之称。著有《南往集》、《延露词》。 彭孙遹的作品>>

猜您喜欢

菩萨蛮··题青溪遗事画册和阮亭韵乍遇

彭孙遹

海棠开遍清和近。hǎi táng kāi biàn qīng hé jìn。
轻蝉低掠双文鬓。qīng chán dī lüè shuāng wén bìn。
玉体藉花藏。yù tǐ jí huā cáng。
花深珠露凉。huā shēn zhū lù liáng。
青衣能暗逻。qīng yī néng àn luó。
莫使窥人躲。mò shǐ kuī rén duǒ。
人影堕高枝。rén yǐng duò gāo zhī。
玲珑月一丝。líng lóng yuè yī sī。

菩萨蛮··题青溪遗事画册和阮亭韵乍遇

彭孙遹

梧桐深院鸣秋叶。wú tóng shēn yuàn míng qiū yè。
狄香小炷氤氲爇。dí xiāng xiǎo zhù yīn yūn ruò。
玉指弄哀弹。yù zhǐ nòng āi dàn。
琴心云水寒。qín xīn yún shuǐ hán。
园丝珠作串。yuán sī zhū zuò chuàn。
字字含清怨。zì zì hán qīng yuàn。
清怨寄三湘。qīng yuàn jì sān xiāng。
眉峰九曲长。méi fēng jiǔ qū zhǎng。

菩萨蛮··题青溪遗事画册和阮亭韵乍遇

彭孙遹

朱丝宛转垂银蒜。zhū sī wǎn zhuǎn chuí yín suàn。
今宵底事抛针线。jīn xiāo dǐ shì pāo zhēn xiàn。
怪杀太风流。guài shā tài fēng liú。
频频撼玉钩。pín pín hàn yù gōu。
千般轻簿个。qiān bān qīng bù gè。
可也羞灯火。kě yě xiū dēng huǒ。
渐觉麝兰微。jiàn jué shè lán wēi。
画屏人欲迷。huà píng rén yù mí。

菩萨蛮··题青溪遗事画册和阮亭韵乍遇

彭孙遹

小窗鲜碧凝修竹。xiǎo chuāng xiān bì níng xiū zhú。
窗前试展珠函读。chuāng qián shì zhǎn zhū hán dú。
日永静无人。rì yǒng jìng wú rén。
风来散帙频。fēng lái sàn zhì pín。
新妆娇半面。xīn zhuāng jiāo bàn miàn。
莫使悲团扇。mò shǐ bēi tuán shàn。
纤月挂檐头。xiān yuè guà yán tóu。
牙签索罢休。yá qiān suǒ bà xiū。

菩萨蛮··题青溪遗事画册和阮亭韵乍遇

彭孙遹

玄霜捣罢明于雪。xuán shuāng dǎo bà míng yú xuě。
褰帷人似婵娟月。qiān wéi rén shì chán juān yuè。
何必怨羁雌。hé bì yuàn jī cí。
有人帘外窥。yǒu rén lián wài kuī。
娇羞生不惯。jiāo xiū shēng bù guàn。
惊避檀郎看。jīng bì tán láng kàn。
香汗玉肤潮。xiāng hàn yù fū cháo。
无声落凤翘。wú shēng luò fèng qiào。

菩萨蛮··题青溪遗事画册和阮亭韵乍遇

彭孙遹

竹窗昼永清无事。zhú chuāng zhòu yǒng qīng wú shì。
南朝旧谱翻新思。nán cháo jiù pǔ fān xīn sī。
奇正巧能兼。qí zhèng qiǎo néng jiān。
犀筹手自拈。xī chóu shǒu zì niān。
郎休嗔叶子。láng xiū chēn yè zi。
叶叶郎相似。yè yè láng xiāng shì。
尽日掌中擎。jǐn rì zhǎng zhōng qíng。
欢情一纸轻。huān qíng yī zhǐ qīng。

菩萨蛮··题青溪遗事画册和阮亭韵乍遇

彭孙遹

花梢豆蔻含春色。huā shāo dòu kòu hán chūn sè。
风狂雨骤相狼藉。fēng kuáng yǔ zhòu xiāng láng jí。
懊恼锦屏空。ào nǎo jǐn píng kōng。
胭脂满地红。yān zhī mǎn dì hóng。
诸姨偷觑着。zhū yí tōu qù zhe。
调笑多轻薄。diào xiào duō qīng báo。
一曲后庭花。yī qū hòu tíng huā。
前身张丽华。qián shēn zhāng lì huá。

菩萨蛮··题青溪遗事画册和阮亭韵乍遇

彭孙遹

枕函腻脸明双玉。zhěn hán nì liǎn míng shuāng yù。
纤蛾接黛攒新绿。xiān é jiē dài zǎn xīn lǜ。
欢泪粉香垂。huān lèi fěn xiāng chuí。
为郎忍片时。wèi láng rěn piàn shí。
金铺横屈戍。jīn pù héng qū shù。
皓腕频频觑。hào wàn pín pín qù。
觑向蜡灯中。qù xiàng là dēng zhōng。
臂妆深浅红。bì zhuāng shēn qiǎn hóng。

巫山一段云··为侯大年赋催妆

彭孙遹

侯第珠为帐,金闺钿作车。hóu dì zhū wèi zhàng,jīn guī diàn zuò chē。
水沉香炷博山炉。shuǐ chén xiāng zhù bó shān lú。
今夜极欢娱。jīn yè jí huān yú。
顾影双龙镜,更衣百宝襦。gù yǐng shuāng lóng jìng,gèng yī bǎi bǎo rú。
画眉深浅入时无。huà méi shēn qiǎn rù shí wú。
笑指月生初。xiào zhǐ yuè shēng chū。

柳含烟··本意

彭孙遹

水驿下,戍楼前。shuǐ yì xià,shù lóu qián。
寒食清明过也,淡烟疏雨落花天。hán shí qīng míng guò yě,dàn yān shū yǔ luò huā tiān。
恨绵绵。hèn mián mián。
风起坝桥如雪。fēng qǐ bà qiáo rú xuě。
短叶长条堪折。duǎn yè zhǎng tiáo kān zhé。
一春只觉别离多。yī chūn zhǐ jué bié lí duō。
奈愁何。nài chóu hé。

谒金门··春梦

彭孙遹

春愁积。chūn chóu jī。
一片角声清急。yī piàn jiǎo shēng qīng jí。
天上佳期无信息。tiān shàng jiā qī wú xìn xī。
行云何处觅。xíng yún hé chù mì。
静掩流苏帐额。jìng yǎn liú sū zhàng é。
还似见伊颜色。hái shì jiàn yī yán sè。
梦破五更风瑟瑟。mèng pò wǔ gèng fēng sè sè。
纸窗凉月白。zhǐ chuāng liáng yuè bái。

好事近· 落叶

彭孙遹

一叶为谁飘,染就十分秋色。yī yè wèi shuí piāo,rǎn jiù shí fēn qiū sè。
欲借江郎青管,赋闺中新什。yù jiè jiāng láng qīng guǎn,fù guī zhōng xīn shén。
小鬟石畔掬清泉,捧砚洗残墨。xiǎo huán shí pàn jū qīng quán,pěng yàn xǐ cán mò。
好向断红纹里,认玉人书迹。hǎo xiàng duàn hóng wén lǐ,rèn yù rén shū jì。

金蕉叶··新月

彭孙遹

新蟾恰恰。xīn chán qià qià。
转花梢、照人半霎。zhuǎn huā shāo zhào rén bàn shà。
谁将明镜弹破,纤纤小指甲。shuí jiāng míng jìng dàn pò,xiān xiān xiǎo zhǐ jiǎ。
又似人儿瘦怯。yòu shì rén ér shòu qiè。
染轻云、犀梳倒插。rǎn qīng yún xī shū dào chā。
朝来铅粉洗净,蛾黄露一掐。cháo lái qiān fěn xǐ jìng,é huáng lù yī qiā。

清平乐··吴中柬寄百旃

彭孙遹

少年情绪。shǎo nián qíng xù。
分付东流去。fēn fù dōng liú qù。
水上浮沤花上露。shuǐ shàng fú ōu huā shàng lù。
一霎蜉蝣旦暮。yī shà fú yóu dàn mù。
故人休问弹冠。gù rén xiū wèn dàn guān。
心随云水同寒。xīn suí yún shuǐ tóng hán。
觅得新来活计,笔床茶灶蒲团。mì dé xīn lái huó jì,bǐ chuáng chá zào pú tuán。

忆秦娥··黄蔷薇

彭孙遹

清明近。qīng míng jìn。
好风初占蔷薇信。hǎo fēng chū zhàn qiáng wēi xìn。
蔷薇信。qiáng wēi xìn。
脂轻粉薄,天然檀晕。zhī qīng fěn báo,tiān rán tán yūn。
夜来已觉春寒困。yè lái yǐ jué chūn hán kùn。
晓妆约略黄儿褪。xiǎo zhuāng yuē lüè huáng ér tuì。
黄儿褪。huáng ér tuì。
幽香一滴,露珠新揾。yōu xiāng yī dī,lù zhū xīn wèn。
2041234567»