古诗词

高阳台·芜亚陂女子越梨思所居第五楼,镜屏琴几,位置如画。槛外绿鹦鹉能学语唤人。余两宿其中,绣榻明镫,曾照客梦,而梦中思梦,转难为怀。题此词疥其壁,亦足见回肠荡魄时矣

潘飞声

帘卷花痕,屏开雪影,有人楼外偷凭。lián juǎn huā hén,píng kāi xuě yǐng,yǒu rén lóu wài tōu píng。
密语些些,等闲忘了深更。mì yǔ xiē xiē,děng xián wàng le shēn gèng。
娉婷心似纤纤月,照闲愁、又照闲情。pīng tíng xīn shì xiān xiān yuè,zhào xián chóu yòu zhào xián qíng。
慰飘零。wèi piāo líng。
细酌银瓶,细拢银筝。xì zhuó yín píng,xì lǒng yín zhēng。
年来孤阁听秋雨,问绮怀谁诉,冷枕寒镫。nián lái gū gé tīng qiū yǔ,wèn qǐ huái shuí sù,lěng zhěn hán dèng。
一夕温存,消他暖慰吴绫。yī xī wēn cún,xiāo tā nuǎn wèi wú líng。
鹦哥解唤伤春客,护梨魂、晓梦休惊。yīng gē jiě huàn shāng chūn kè,hù lí hún xiǎo mèng xiū jīng。
记香盟。jì xiāng méng。
如此分明,如此凄清。rú cǐ fēn míng,rú cǐ qī qīng。

潘飞声

潘飞声,字兰史,广东番禺人〖参考林鹤年《福雅堂诗钞》题词;又王松《友竹行窝遗稿》附《哀挽录》,注明潘氏里籍为「上海」,姑存疑。〗。生平不详。(杨永智撰) 潘飞声的作品>>

猜您喜欢

花心动·花埭赏红梅,为金校书画梅花于扇,题词其上

潘飞声

春霭园林,闹东风、湘梅夜开庭院。chūn ǎi yuán lín,nào dōng fēng xiāng méi yè kāi tíng yuàn。
轻卷画帘,枝上青禽,已把玉人偷覸。qīng juǎn huà lián,zhī shàng qīng qín,yǐ bǎ yù rén tōu jiān。
佩环声近真珠席,相逢处、一枝偷撚。pèi huán shēng jìn zhēn zhū xí,xiāng féng chù yī zhī tōu niǎn。
暗香满。àn xiāng mǎn。
思量点额,醉眠花畔。sī liàng diǎn é,zuì mián huā pàn。
转惜雨丝风片。zhuǎn xī yǔ sī fēng piàn。
怕滴碎胭脂,蝶婆难管。pà dī suì yān zhī,dié pó nán guǎn。
写上素纨,便约重携,等到月明相见。xiě shàng sù wán,biàn yuē zhòng xié,děng dào yuè míng xiāng jiàn。
知他会作乘鸾女,吹玉笛、待侬来伴。zhī tā huì zuò chéng luán nǚ,chuī yù dí dài nóng lái bàn。
画图上,新词教卿细按。huà tú shàng,xīn cí jiào qīng xì àn。

浪淘沙·长相思室夜坐感赋

潘飞声

孤影冷幽窗。gū yǐng lěng yōu chuāng。
愁剔银缸。chóu tī yín gāng。
怕看遗卷在空床。pà kàn yí juǎn zài kōng chuáng。
案上瓶花开落尽,谁写红芳。àn shàng píng huā kāi luò jǐn,shuí xiě hóng fāng。
风景太凄凉。fēng jǐng tài qī liáng。
旧句思量。jiù jù sī liàng。
记曾柳外倚回廊。jì céng liǔ wài yǐ huí láng。
何必春阴肠断也,愁杀秋光。hé bì chūn yīn cháng duàn yě,chóu shā qiū guāng。

浪淘沙

潘飞声

细雨做成秋。xì yǔ zuò chéng qiū。
凉入心头。liáng rù xīn tóu。
几回枯坐数更筹。jǐ huí kū zuò shù gèng chóu。
仿佛旧时扶病夜,劝我添裘。fǎng fú jiù shí fú bìng yè,quàn wǒ tiān qiú。
药箧未曾收。yào qiè wèi céng shōu。
空对茶瓯。kōng duì chá ōu。
似闻风动绣帘钩。shì wén fēng dòng xiù lián gōu。
待展灵旗招梦返,梦怕难留。dài zhǎn líng qí zhāo mèng fǎn,mèng pà nán liú。

菩萨鬘·花语楼夜起见月,悽然成调

潘飞声

银床梦怯风惊醒。yín chuáng mèng qiè fēng jīng xǐng。
冰纹簟卷鸳衾冷。bīng wén diàn juǎn yuān qīn lěng。
何处唤游仙。hé chù huàn yóu xiān。
人孤秋可怜。rén gū qiū kě lián。
妆楼铅粉歇。zhuāng lóu qiān fěn xiē。
谁画眉梢月。shuí huà méi shāo yuè。
月也忆当时。yuè yě yì dāng shí。
凄凉花一枝。qī liáng huā yī zhī。

金菊对芙蓉·仲夏葬亡室于禅山带雾冈,夜宿山家作

潘飞声

山黛描烟,桥腰束翠,未秋先画秋容。shān dài miáo yān,qiáo yāo shù cuì,wèi qiū xiān huà qiū róng。
奈啼乌唤客,暂买村醲。nài tí wū huàn kè,zàn mǎi cūn nóng。
层云回首泉扃杳,葬玉棺、何处芳踪。céng yún huí shǒu quán jiōng yǎo,zàng yù guān hé chù fāng zōng。
佩声依约,知他归否,素袜凌风。pèi shēng yī yuē,zhī tā guī fǒu,sù wà líng fēng。
追念往事朦胧。zhuī niàn wǎng shì méng lóng。
早寒闺胆怯,何况尘封。zǎo hán guī dǎn qiè,hé kuàng chén fēng。
问空山悄悄,依倚谁同。wèn kōng shān qiāo qiāo,yī yǐ shuí tóng。
慰君只有秋衾梦,怕羁魂、未许相逢。wèi jūn zhǐ yǒu qiū qīn mèng,pà jī hún wèi xǔ xiāng féng。
镇无聊赖,斜欹短枕,诉与幽蛩。zhèn wú liáo lài,xié yī duǎn zhěn,sù yǔ yōu qióng。

木兰花慢·七夕偶述

潘飞声

又秋期似旧,惊心事,倩谁商。yòu qiū qī shì jiù,jīng xīn shì,qiàn shuí shāng。
忆年年佳约,兰闺瓜果,同炷炉香。yì nián nián jiā yuē,lán guī guā guǒ,tóng zhù lú xiāng。
韶光。sháo guāng。
等闲过眼,便人间、天上信茫茫。děng xián guò yǎn,biàn rén jiān tiān shàng xìn máng máng。
愿乞仙槎渡我,琼台去挹风裳。yuàn qǐ xiān chá dù wǒ,qióng tái qù yì fēng shang。
空房。kōng fáng。
未忍理瑶箱。wèi rěn lǐ yáo xiāng。
钿盒枉收藏。diàn hé wǎng shōu cáng。
算半钩凉月,一枝残烛,照尽凄凉。suàn bàn gōu liáng yuè,yī zhī cán zhú,zhào jǐn qī liáng。
啼螀。tí jiāng。
劝人觅句,怕追寻、重断旧回肠。quàn rén mì jù,pà zhuī xún zhòng duàn jiù huí cháng。
不待双星卧看,呼鬟悄掩红窗。bù dài shuāng xīng wò kàn,hū huán qiāo yǎn hóng chuāng。

孤鸾·佩兰琴,红芳馆挂壁物也。数月不抚,飞尘满弦,对之伤怀,为拈此解。时余将作海外行矣

潘飞声

珠丝瑶轸。zhū sī yáo zhěn。
叹无端摧断,鸾孤雁陨。tàn wú duān cuī duàn,luán gū yàn yǔn。
几度花前,弹落碧桃香粉。jǐ dù huā qián,dàn luò bì táo xiāng fěn。
芳名爱伊暗合,唤同心、曲终相认。fāng míng ài yī àn hé,huàn tóng xīn qū zhōng xiāng rèn。
蓦地啼乌夜半,变七弦凄紧。mò dì tí wū yè bàn,biàn qī xián qī jǐn。
任西风、吹老相如鬓。rèn xī fēng chuī lǎo xiāng rú bìn。
便胶柱重修,韦郎谁信。biàn jiāo zhù zhòng xiū,wéi láng shuí xìn。
挂壁秋声,又为别情传恨。guà bì qiū shēng,yòu wèi bié qíng chuán hèn。
行囊拟携旧谱,拣文奁、此情难忍。xíng náng nǐ xié jiù pǔ,jiǎn wén lián cǐ qíng nán rěn。
待借海天灵瑟,写湘娥眉晕。dài jiè hǎi tiān líng sè,xiě xiāng é méi yūn。

虞美人·重阳日拣亡妇佩蛩居士遗箧,得居古泉山人旧为居士画菊扇子,哭题一词

潘飞声

绿沈画取东篱意。lǜ shěn huà qǔ dōng lí yì。
曾傍妆台倚。céng bàng zhuāng tái yǐ。
卷帘人影冷秋心。juǎn lián rén yǐng lěng qiū xīn。
今日卷帘人影悄难寻。jīn rì juǎn lián rén yǐng qiāo nán xún。
西风蝶老芳丛损。xī fēng dié lǎo fāng cóng sǔn。
扇底香魂远。shàn dǐ xiāng hún yuǎn。
为谁花下问重阳。wèi shuí huā xià wèn zhòng yáng。
便不看花愁断九回肠。biàn bù kàn huā chóu duàn jiǔ huí cháng。

沁园春·丁亥十月十夜柏林客馆梦亡妇

潘飞声

如此长宵,听雨听风,回肠自支。rú cǐ zhǎng xiāo,tīng yǔ tīng fēng,huí cháng zì zhī。
想兰房遗挂,久萦烟网,花魂偷返,又杳天涯。xiǎng lán fáng yí guà,jiǔ yíng yān wǎng,huā hún tōu fǎn,yòu yǎo tiān yá。
旅枕秋凉,残灯梦瘦,莫道瑶宫总不知。lǚ zhěn qiū liáng,cán dēng mèng shòu,mò dào yáo gōng zǒng bù zhī。
分明见,是云鬟似旧,絮语迟迟。fēn míng jiàn,shì yún huán shì jiù,xù yǔ chí chí。
相逢慢诉相思。xiāng féng màn sù xiāng sī。
问碧海鲸波鹤怎携。wèn bì hǎi jīng bō hè zěn xié。
叹玉箫红泪,空沾絮果,檀奴青鬓,尚恋尘丝。tàn yù xiāo hóng lèi,kōng zhān xù guǒ,tán nú qīng bìn,shàng liàn chén sī。
钿盒三生,银槎万里,到死相依更不离。diàn hé sān shēng,yín chá wàn lǐ,dào sǐ xiāng yī gèng bù lí。
翻然醒,记一声珍重,仙去移时。fān rán xǐng,jì yī shēng zhēn zhòng,xiān qù yí shí。

鹧鸪天·十一月二十八夜客楼听雨,感不成寐。明日是亡妇生辰,用成容若韵

潘飞声

别泪更深作雨飘。bié lèi gèng shēn zuò yǔ piāo。
布帷孤枕拥寒宵。bù wéi gū zhěn yōng hán xiāo。
遥思故阁萦蛛网,空剩游尘拂凤翘。yáo sī gù gé yíng zhū wǎng,kōng shèng yóu chén fú fèng qiào。
寻旧梦,更无聊。xún jiù mèng,gèng wú liáo。
客楼花落又明朝。kè lóu huā luò yòu míng cháo。
天涯默数飘零恨,两渡西溟望鹊桥。tiān yá mò shù piāo líng hèn,liǎng dù xī míng wàng què qiáo。

长相思·庚寅八月二十四夜自海外归,宿长相思室,感赋二解

潘飞声

风飕飕。fēng sōu sōu。
雨飕飕。yǔ sōu sōu。
夜静衣寒不自由。yè jìng yī hán bù zì yóu。
与谁熏绣篝。yǔ shuí xūn xiù gōu。
忆从头。yì cóng tóu。
诉从头。sù cóng tóu。
枕上银河作泪流。zhěn shàng yín hé zuò lèi liú。
人间无尽愁。rén jiān wú jǐn chóu。

长相思·庚寅八月二十四夜自海外归,宿长相思室,感赋二解

潘飞声

镫蒙蒙。dèng méng méng。
夜蒙蒙。yè méng méng。
旧梦如烟一万重。jiù mèng rú yān yī wàn zhòng。
那人何处逢。nà rén hé chù féng。
恨应同。hèn yīng tóng。
誓应同。shì yīng tóng。
同礼心经同听钟。tóng lǐ xīn jīng tóng tīng zhōng。
他生休更慵。tā shēng xiū gèng yōng。

浣溪纱·说剑道士题长相思室诗云:拣点征裘夜不眠。百愁如影堕镫前。谁知海外归来客,重扫绳床一惘然。憔悴心情我自知。月凉谁与话当时。人间无著相思处,泣对银河数鬓丝。隔山樵子为作绳床问月图

潘飞声

往事如尘梦里过。wǎng shì rú chén mèng lǐ guò。
绳床枯坐瘦维摩。shéng chuáng kū zuò shòu wéi mó。
不堪憔悴问星娥。bù kān qiáo cuì wèn xīng é。
无恨安能抛玉镜,有情终恐隔银河。wú hèn ān néng pāo yù jìng,yǒu qíng zhōng kǒng gé yín hé。
人天何处得秋多。rén tiān hé chù dé qiū duō。

菩萨鬘·花语楼拣亡妇遗稿,中有小字书春夜月如烟。春人花共怜二句。妇虽通诗,然素未解词,殆学填菩萨鬘调者。因补成之

潘飞声

雕琼才笔工词赋。diāo qióng cái bǐ gōng cí fù。
伤春描出伤心句。shāng chūn miáo chū shāng xīn jù。
春夜月如烟。chūn yè yuè rú yān。
春人花共怜。chūn rén huā gòng lián。
怜春春已半。lián chūn chūn yǐ bàn。
花落残春换。huā luò cán chūn huàn。
题上种兰图。tí shàng zhǒng lán tú。
花魂知也无。huā hún zhī yě wú。

醉太平·重题风露种兰图

潘飞声

月儿半描。yuè ér bàn miáo。
篮儿半挑。lán ér bàn tiāo。
满庭风露萧萧。mǎn tíng fēng lù xiāo xiāo。
酿花魂未消。niàng huā hún wèi xiāo。
香醪未浇。xiāng láo wèi jiāo。
春出未抛。chūn chū wèi pāo。
楚天秋思谁邀。chǔ tiān qiū sī shuí yāo。
美人心易骚。měi rén xīn yì sāo。