古诗词

咏轩辕台

吴允禄

洞庭之水浮天地,中有君山若螺髻。dòng tíng zhī shuǐ fú tiān dì,zhōng yǒu jūn shān ruò luó jì。
山上谁崇百尺台,黄云紫雾常徘徊。shān shàng shuí chóng bǎi chǐ tái,huáng yún zǐ wù cháng pái huái。
相传昔日轩辕子,铸鼎烧丹此遗址。xiāng chuán xī rì xuān yuán zi,zhù dǐng shāo dān cǐ yí zhǐ。
丹成白日升苍穹,黎民独抱乌号弓。dān chéng bái rì shēng cāng qióng,lí mín dú bào wū hào gōng。
千年事往今何在,吊古临风增感慨。qiān nián shì wǎng jīn hé zài,diào gǔ lín fēng zēng gǎn kǎi。
呜呼真伪谁得知,日暮平芜鸟乱飞。wū hū zhēn wěi shuí dé zhī,rì mù píng wú niǎo luàn fēi。

吴允禄

吴允禄,字天申。番禺人。琏次子。明世宗嘉靖二年(一五二三)进士。初授武选主事,出为湖广参政,擢按察使。免归。著有《九岩集》。清温汝能《粤东诗海》卷二一、清道光《广东通志》卷二七六有传。 吴允禄的作品>>

猜您喜欢

驻东湖驿用壁间六言韵

吴允禄

日出疏林露滴,风生远浦烟消。rì chū shū lín lù dī,fēng shēng yuǎn pǔ yān xiāo。
渔父移舟款款,征人策马萧萧。yú fù yí zhōu kuǎn kuǎn,zhēng rén cè mǎ xiāo xiāo。
1612