古诗词

连雨

何巩道

落花飞不起,日日怨春寒。luò huā fēi bù qǐ,rì rì yuàn chūn hán。
乱笋过墙易,饥烟出院难。luàn sǔn guò qiáng yì,jī yān chū yuàn nán。
醉频添白袷,愁半坐红栏。zuì pín tiān bái jiá,chóu bàn zuò hóng lán。
无限溪边水,谁人持钓竿。wú xiàn xī biān shuǐ,shuí rén chí diào gān。

何巩道

明末清初广东香山人,字皇图。明诸生。入清不仕。诗多故国之思。有《樾巢稿》。 何巩道的作品>>

猜您喜欢

赠吴季延三首

何巩道

海上相逢似有期,虬须如雪为谈诗。hǎi shàng xiāng féng shì yǒu qī,qiú xū rú xuě wèi tán shī。
名齐二陆登坛早,家在三吴入梦迟。míng qí èr lù dēng tán zǎo,jiā zài sān wú rù mèng chí。
短榻偶从僧院寄,寸心惟许佛灯知。duǎn tà ǒu cóng sēng yuàn jì,cùn xīn wéi xǔ fú dēng zhī。
九州踏遍芒鞋路,又向香山访荔枝。jiǔ zhōu tà biàn máng xié lù,yòu xiàng xiāng shān fǎng lì zhī。

赠吴季延三首

何巩道

话别姑苏每自伤,吴王歌舞至今香。huà bié gū sū měi zì shāng,wú wáng gē wǔ zhì jīn xiāng。
澧兰未免思公子,鹦鹉犹能问上皇。lǐ lán wèi miǎn sī gōng zi,yīng wǔ yóu néng wèn shàng huáng。
泪滴古淮声共咽,梦迷秋草路空长。lèi dī gǔ huái shēng gòng yàn,mèng mí qiū cǎo lù kōng zhǎng。
文山相业人何在,君过零丁更断肠。wén shān xiāng yè rén hé zài,jūn guò líng dīng gèng duàn cháng。

赠吴季延三首

何巩道

青山题遍粤中诗,江左风流总在兹。qīng shān tí biàn yuè zhōng shī,jiāng zuǒ fēng liú zǒng zài zī。
渡海亦知寻此地,倚楼同是忆当时。dù hǎi yì zhī xún cǐ dì,yǐ lóu tóng shì yì dāng shí。
旧邻不忍重闻笛,别墅何缘更奕棋。jiù lín bù rěn zhòng wén dí,bié shù hé yuán gèng yì qí。
寂寞忽谈徐孺子,其人如玉久相思。jì mò hū tán xú rú zi,qí rén rú yù jiǔ xiāng sī。

冬日寄家兄草堂同傅子元业师赋

何巩道

闻道梅花雪欲晴,一帘灯影照平生。wén dào méi huā xuě yù qíng,yī lián dēng yǐng zhào píng shēng。
少依马况情偏苦,早事王通业未成。shǎo yī mǎ kuàng qíng piān kǔ,zǎo shì wáng tōng yè wèi chéng。
角枕冷传风里叶,松窗光借水边萤。jiǎo zhěn lěng chuán fēng lǐ yè,sōng chuāng guāng jiè shuǐ biān yíng。
分明寂寞伤心夜,却有关河旅雁声。fēn míng jì mò shāng xīn yè,què yǒu guān hé lǚ yàn shēng。

归乡七首

何巩道

踏到危桥马自停,水边茆屋似晨星。tà dào wēi qiáo mǎ zì tíng,shuǐ biān máo wū shì chén xīng。
泊多渔艇添新市,榻尽僧门出古铭。pō duō yú tǐng tiān xīn shì,tà jǐn sēng mén chū gǔ míng。
日落可怜村路黑,雨多方见草痕青。rì luò kě lián cūn lù hēi,yǔ duō fāng jiàn cǎo hén qīng。
伤心华表归来晚,谁信千年鹤姓丁。shāng xīn huá biǎo guī lái wǎn,shuí xìn qiān nián hè xìng dīng。

归乡七首

何巩道

横卧麒麟倒挂藤,万家荒冢绿层层。héng wò qí lín dào guà téng,wàn jiā huāng zhǒng lǜ céng céng。
人间久已传金碗,地下何须点漆灯。rén jiān jiǔ yǐ chuán jīn wǎn,dì xià hé xū diǎn qī dēng。
十月祭田喧晚获,一冬山径没寒冰。shí yuè jì tián xuān wǎn huò,yī dōng shān jìng méi hán bīng。
沉吟忽见长松树,闻说狐狸夜夜升。chén yín hū jiàn zhǎng sōng shù,wén shuō hú lí yè yè shēng。

归乡七首

何巩道

西园文酒久飘摇,空绕黄花认板桥。xī yuán wén jiǔ jiǔ piāo yáo,kōng rào huáng huā rèn bǎn qiáo。
楼上彩云连夜散,门前烟水几时消。lóu shàng cǎi yún lián yè sàn,mén qián yān shuǐ jǐ shí xiāo。
路逢兽迹争传虎,地少人踪忽听枭。lù féng shòu jì zhēng chuán hǔ,dì shǎo rén zōng hū tīng xiāo。
独有古松依旧绿,不随秋草共萧萧。dú yǒu gǔ sōng yī jiù lǜ,bù suí qiū cǎo gòng xiāo xiāo。

归乡七首

何巩道

学得青歌未白头,也携尊酒上扁舟。xué dé qīng gē wèi bái tóu,yě xié zūn jiǔ shàng biǎn zhōu。
杯边枫叶从今落,梦里江声自古流。bēi biān fēng yè cóng jīn luò,mèng lǐ jiāng shēng zì gǔ liú。
虹饮远溪明夕照,蝉吟衰柳怨重楼。hóng yǐn yuǎn xī míng xī zhào,chán yín shuāi liǔ yuàn zhòng lóu。
红挠曳月归前浦,独捻横箫对暮秋。hóng náo yè yuè guī qián pǔ,dú niǎn héng xiāo duì mù qiū。

归乡七首

何巩道

新生溪树尽成围,行过朱门事已非。xīn shēng xī shù jǐn chéng wéi,xíng guò zhū mén shì yǐ fēi。
草满不知何处立,路迷犹似未曾归。cǎo mǎn bù zhī hé chù lì,lù mí yóu shì wèi céng guī。
井鱼见日穿萍没,谷鸟惊蛇出穴飞。jǐng yú jiàn rì chuān píng méi,gǔ niǎo jīng shé chū xué fēi。
惟有当年垂钓叟,白头犹恋旧鱼矶。wéi yǒu dāng nián chuí diào sǒu,bái tóu yóu liàn jiù yú jī。

归乡七首

何巩道

路绕荒丘水接天,寂无风雨亦萧然。lù rào huāng qiū shuǐ jiē tiān,jì wú fēng yǔ yì xiāo rán。
泪红原不因今日,头白何曾是暮年。lèi hóng yuán bù yīn jīn rì,tóu bái hé céng shì mù nián。
百尺藤萝缠古庙,几家烟火隔平田。bǎi chǐ téng luó chán gǔ miào,jǐ jiā yān huǒ gé píng tián。
分明鬼向孤儿哭,犹待清明送纸钱。fēn míng guǐ xiàng gū ér kū,yóu dài qīng míng sòng zhǐ qián。

归乡七首

何巩道

莫笑孤帆岁暮归,病人常忆故园扉。mò xiào gū fān suì mù guī,bìng rén cháng yì gù yuán fēi。
梅知渐暖何曾落,芹忍馀寒未敢肥。méi zhī jiàn nuǎn hé céng luò,qín rěn yú hán wèi gǎn féi。
最恨隔船难买酒,只怜临水易沾衣。zuì hèn gé chuán nán mǎi jiǔ,zhǐ lián lín shuǐ yì zhān yī。
此时霜月白如尽,老鹘呼风横海飞。cǐ shí shuāng yuè bái rú jǐn,lǎo gǔ hū fēng héng hǎi fēi。

寄刘汉臣

何巩道

一别无书到海滨,人传公子未归秦。yī bié wú shū dào hǎi bīn,rén chuán gōng zi wèi guī qín。
几年秋草淹穷巷,半领青衫负老亲。jǐ nián qiū cǎo yān qióng xiàng,bàn lǐng qīng shān fù lǎo qīn。
闭目平生皆觉病,观心终夜不生尘。bì mù píng shēng jiē jué bìng,guān xīn zhōng yè bù shēng chén。
相知独有西崦月,长向高楼照此身。xiāng zhī dú yǒu xī yān yuè,zhǎng xiàng gāo lóu zhào cǐ shēn。

寄梁容若姊丈

何巩道

乐土归来半已墟,茆檐空忆旧同居。lè tǔ guī lái bàn yǐ xū,máo yán kōng yì jiù tóng jū。
地佳山水真宜尔,儿好文章岂似余。dì jiā shān shuǐ zhēn yí ěr,ér hǎo wén zhāng qǐ shì yú。
墙外探头赊绿酒,榻前伸手摘红蕖。qiáng wài tàn tóu shē lǜ jiǔ,tà qián shēn shǒu zhāi hóng qú。
定知岁月多吟赏,忘却香山一纸书。dìng zhī suì yuè duō yín shǎng,wàng què xiāng shān yī zhǐ shū。

寄梁子素自吴中归

何巩道

偶然游迹到江东,立尽吴门落日红。ǒu rán yóu jì dào jiāng dōng,lì jǐn wú mén luò rì hóng。
横竹答歌喧夜市,败蕉题句哭离宫。héng zhú dá gē xuān yè shì,bài jiāo tí jù kū lí gōng。
欲寻旧路山俱乱,忽忆初心水自空。yù xún jiù lù shān jù luàn,hū yì chū xīn shuǐ zì kōng。
惆怅布帆归未得,此情临向海门风。chóu chàng bù fān guī wèi dé,cǐ qíng lín xiàng hǎi mén fēng。

代友赠人

何巩道

村家忽见野花开,几度微风拂草来。cūn jiā hū jiàn yě huā kāi,jǐ dù wēi fēng fú cǎo lái。
红泪暗添帘外雨,玉浆亲乞手中杯。hóng lèi àn tiān lián wài yǔ,yù jiāng qīn qǐ shǒu zhōng bēi。
难教明月光长在,却恨秋波去不回。nán jiào míng yuè guāng zhǎng zài,què hèn qiū bō qù bù huí。
自失武陵无路到,一生心事化秦灰。zì shī wǔ líng wú lù dào,yī shēng xīn shì huà qín huī。