古诗词

送客

何巩道

送客东城暮,还家路在山。sòng kè dōng chéng mù,hái jiā lù zài shān。
谷空萤忽散,溪断水犹潺。gǔ kōng yíng hū sàn,xī duàn shuǐ yóu chán。
竹雾将沾地,松风未闭关。zhú wù jiāng zhān dì,sōng fēng wèi bì guān。
一宵秋月白,能得几人闲。yī xiāo qiū yuè bái,néng dé jǐ rén xián。

何巩道

明末清初广东香山人,字皇图。明诸生。入清不仕。诗多故国之思。有《樾巢稿》。 何巩道的作品>>

猜您喜欢

寄谢将军

何巩道

别来常忆谢将军,武备文心两不群。bié lái cháng yì xiè jiāng jūn,wǔ bèi wén xīn liǎng bù qún。
地产一人钟岳渎,天生双翼待风云。dì chǎn yī rén zhōng yuè dú,tiān shēng shuāng yì dài fēng yún。
剑能流血浇诗笔,墨欲飞花点战裙。jiàn néng liú xuè jiāo shī bǐ,mò yù fēi huā diǎn zhàn qún。
勿向路傍甘袖手,残棋零乱野丝纷。wù xiàng lù bàng gān xiù shǒu,cán qí líng luàn yě sī fēn。

上金鸿胪

何巩道

佩笔从王三十年,功成原不亚凌烟。pèi bǐ cóng wáng sān shí nián,gōng chéng yuán bù yà líng yān。
久从雅尚思林下,忽领崇班近日边。jiǔ cóng yǎ shàng sī lín xià,hū lǐng chóng bān jìn rì biān。
景略任专兼内外,穆之心巧画方圆。jǐng lüè rèn zhuān jiān nèi wài,mù zhī xīn qiǎo huà fāng yuán。
何难更绾通侯印,只羡西湖一叶船。hé nán gèng wǎn tōng hóu yìn,zhǐ xiàn xī hú yī yè chuán。

秋日寄苍梧隐居

何巩道

故人千里梦悠悠,落叶寒砧两处秋。gù rén qiān lǐ mèng yōu yōu,luò yè hán zhēn liǎng chù qiū。
旧里江山空寂寞,旅途风雪莫淹留。jiù lǐ jiāng shān kōng jì mò,lǚ tú fēng xuě mò yān liú。
鸡声枕上收残月,海气窗前动远舟。jī shēng zhěn shàng shōu cán yuè,hǎi qì chuāng qián dòng yuǎn zhōu。
闻道邻人解吹笛,山阳哀调不胜愁。wén dào lín rén jiě chuī dí,shān yáng āi diào bù shèng chóu。

秋日过马少府署中访吴门胡玉心留酌分赋

何巩道

凉秋偏得坐春风,鼎足高谈各自雄。liáng qiū piān dé zuò chūn fēng,dǐng zú gāo tán gè zì xióng。
小试渐知成美锦,大烹何意及雕虫。xiǎo shì jiàn zhī chéng měi jǐn,dà pēng hé yì jí diāo chóng。
窗开晚霭光添绿,杯对斜阳色借红。chuāng kāi wǎn ǎi guāng tiān lǜ,bēi duì xié yáng sè jiè hóng。
醉却座中吴市客,独将残恨唱江东。zuì què zuò zhōng wú shì kè,dú jiāng cán hèn chàng jiāng dōng。

病后得杨髯龙书却寄

何巩道

离乱交游散似云,武陵犹有故将军。lí luàn jiāo yóu sàn shì yún,wǔ líng yóu yǒu gù jiāng jūn。
书从白雁来千里,人比黄花瘦十分。shū cóng bái yàn lái qiān lǐ,rén bǐ huáng huā shòu shí fēn。
粤海波涛寒处起,楚天风雨梦中闻。yuè hǎi bō tāo hán chù qǐ,chǔ tiān fēng yǔ mèng zhōng wén。
廿年乞食同怜病,一捻吴箫便忆君。niàn nián qǐ shí tóng lián bìng,yī niǎn wú xiāo biàn yì jūn。

赠苗将军二首

何巩道

六琯飞灰日欲昏,五羊长揖大将军。liù guǎn fēi huī rì yù hūn,wǔ yáng zhǎng yī dà jiāng jūn。
金戈旧著宁波烈,铜柱新标碣石勋。jīn gē jiù zhù níng bō liè,tóng zhù xīn biāo jié shí xūn。
海畔捧泥封雉堞,阵前吹剑吐龙文。hǎi pàn pěng ní fēng zhì dié,zhèn qián chuī jiàn tǔ lóng wén。
谈时好煮青梅酒,天下英雄共使君。tán shí hǎo zhǔ qīng méi jiǔ,tiān xià yīng xióng gòng shǐ jūn。

赠苗将军二首

何巩道

龙旗天半拥朱门,斗大金符上将军。lóng qí tiān bàn yōng zhū mén,dòu dà jīn fú shàng jiāng jūn。
独领一军雄海国,高悬双眼看中原。dú lǐng yī jūn xióng hǎi guó,gāo xuán shuāng yǎn kàn zhōng yuán。
青萍尽敛江山气,白马长流汗血痕。qīng píng jǐn liǎn jiāng shān qì,bái mǎ zhǎng liú hàn xuè hén。
若许布衣谈将略,满生饥虱向君扪。ruò xǔ bù yī tán jiāng lüè,mǎn shēng jī shī xiàng jūn mén。

夜坐

何巩道

雨里金波暗复明,风前银烛灭还生。yǔ lǐ jīn bō àn fù míng,fēng qián yín zhú miè hái shēng。
升沉不定徒增感,倚伏无端更怆情。shēng chén bù dìng tú zēng gǎn,yǐ fú wú duān gèng chuàng qíng。
万马拥来江上响,双龙飞入斗边横。wàn mǎ yōng lái jiāng shàng xiǎng,shuāng lóng fēi rù dòu biān héng。
独怜深夜犹枯坐,侧耳楼钟报五更。dú lián shēn yè yóu kū zuò,cè ěr lóu zhōng bào wǔ gèng。

秋情

何巩道

细雨江干悄自惊,旅途无限早秋情。xì yǔ jiāng gàn qiāo zì jīng,lǚ tú wú xiàn zǎo qiū qíng。
非关食尽饥元亮,只为多愁渴马卿。fēi guān shí jǐn jī yuán liàng,zhǐ wèi duō chóu kě mǎ qīng。
吟罢老松飞宿鹤,灯残孤幕坠流萤。yín bà lǎo sōng fēi sù hè,dēng cán gū mù zhuì liú yíng。
微名久被阴符误,且对青尊调酒兵。wēi míng jiǔ bèi yīn fú wù,qiě duì qīng zūn diào jiǔ bīng。

秋夜寄黄龙山

何巩道

雨来何处最凄清,飒飒芭蕉枕上声。yǔ lái hé chù zuì qī qīng,sà sà bā jiāo zhěn shàng shēng。
薄醉有心怜夜半,微吟无计候天明。báo zuì yǒu xīn lián yè bàn,wēi yín wú jì hòu tiān míng。
吹开树色鸦争起,露出波光月忽生。chuī kāi shù sè yā zhēng qǐ,lù chū bō guāng yuè hū shēng。
莫怪所思惆怅久,难忘从古是交情。mò guài suǒ sī chóu chàng jiǔ,nán wàng cóng gǔ shì jiāo qíng。

秋日区天官招过僧舍

何巩道

轻寒吹雨入罘罳,病客心孤对佛时。qīng hán chuī yǔ rù fú sī,bìng kè xīn gū duì fú shí。
野竹过墙苔色暗,落花填涧瀑声迟。yě zhú guò qiáng tái sè àn,luò huā tián jiàn pù shēng chí。
梦回断磬何人醒,影认高竿此地知。mèng huí duàn qìng hé rén xǐng,yǐng rèn gāo gān cǐ dì zhī。
犹有白莲香未谢,与君吟向远公池。yóu yǒu bái lián xiāng wèi xiè,yǔ jūn yín xiàng yuǎn gōng chí。

晚过野寺

何巩道

水面初开对夕晖,曳枝松挂老僧衣。shuǐ miàn chū kāi duì xī huī,yè zhī sōng guà lǎo sēng yī。
一吟冷句花都笑,独上危楼鹤尽飞。yī yín lěng jù huā dōu xiào,dú shàng wēi lóu hè jǐn fēi。
世路渐同初月曲,客心惟望晚钟微。shì lù jiàn tóng chū yuè qū,kè xīn wéi wàng wǎn zhōng wēi。
绕湖安得千株柳,深锁人间日日扉。rào hú ān dé qiān zhū liǔ,shēn suǒ rén jiān rì rì fēi。

客去

何巩道

离情零乱酒杯空,白日西沉草阁红。lí qíng líng luàn jiǔ bēi kōng,bái rì xī chén cǎo gé hóng。
到此柳遮骑马客,几回帘卷落花风。dào cǐ liǔ zhē qí mǎ kè,jǐ huí lián juǎn luò huā fēng。
横吹废垒闻哀笛,倒影回塘见断鸿。héng chuī fèi lěi wén āi dí,dào yǐng huí táng jiàn duàn hóng。
别泪若能飞作雨,声声今夜打孤篷。bié lèi ruò néng fēi zuò yǔ,shēng shēng jīn yè dǎ gū péng。

寄李子将

何巩道

一归沧海独栖迟,吟入秋宵寄所思。yī guī cāng hǎi dú qī chí,yín rù qiū xiāo jì suǒ sī。
夜气半同初月上,岁寒先向老松知。yè qì bàn tóng chū yuè shàng,suì hán xiān xiàng lǎo sōng zhī。
蛰龙自有腾身候,古镜宁无见面时。zhé lóng zì yǒu téng shēn hòu,gǔ jìng níng wú jiàn miàn shí。
情到极深词不易,撚须将断始成诗。qíng dào jí shēn cí bù yì,niǎn xū jiāng duàn shǐ chéng shī。

过云梯山忆故人郑太泉

何巩道

十年相约住丹梯,今日幽寻路已迷。shí nián xiāng yuē zhù dān tī,jīn rì yōu xún lù yǐ mí。
地下文章空寂寂,世间踪迹尚栖栖。dì xià wén zhāng kōng jì jì,shì jiān zōng jì shàng qī qī。
厓眠野鹤惊人走,树挂秋猿向晚啼。yá mián yě hè jīng rén zǒu,shù guà qiū yuán xiàng wǎn tí。
不用隔邻吹短笛,愁心先满夕阳西。bù yòng gé lín chuī duǎn dí,chóu xīn xiān mǎn xī yáng xī。