古诗词

秋夜寄黄龙山

何巩道

雨来何处最凄清,飒飒芭蕉枕上声。yǔ lái hé chù zuì qī qīng,sà sà bā jiāo zhěn shàng shēng。
薄醉有心怜夜半,微吟无计候天明。báo zuì yǒu xīn lián yè bàn,wēi yín wú jì hòu tiān míng。
吹开树色鸦争起,露出波光月忽生。chuī kāi shù sè yā zhēng qǐ,lù chū bō guāng yuè hū shēng。
莫怪所思惆怅久,难忘从古是交情。mò guài suǒ sī chóu chàng jiǔ,nán wàng cóng gǔ shì jiāo qíng。

何巩道

明末清初广东香山人,字皇图。明诸生。入清不仕。诗多故国之思。有《樾巢稿》。 何巩道的作品>>

猜您喜欢

才人

何巩道

四座寂无语,一人呈妙词。sì zuò jì wú yǔ,yī rén chéng miào cí。
谁酬白雪咏,空抱素秋悲。shuí chóu bái xuě yǒng,kōng bào sù qiū bēi。
往者不复作,后来当自知。wǎng zhě bù fù zuò,hòu lái dāng zì zhī。

与董子秋登江亭玩月

何巩道

路绕滩声久未经,今来同上四愁亭。lù rào tān shēng jiǔ wèi jīng,jīn lái tóng shàng sì chóu tíng。
秋江水抱明明月,碧汉风吹落落星。qiū jiāng shuǐ bào míng míng yuè,bì hàn fēng chuī luò luò xīng。
低树拂檐敲铁马,远灯移影到艮屏。dī shù fú yán qiāo tiě mǎ,yuǎn dēng yí yǐng dào gěn píng。
何郎无复当年梦,留得冰弦待尔听。hé láng wú fù dāng nián mèng,liú dé bīng xián dài ěr tīng。

胭脂花

何巩道

偶托孤根在百蛮,夕阳疏影一时殷。ǒu tuō gū gēn zài bǎi mán,xī yáng shū yǐng yī shí yīn。
新妆近水低如诉,密叶临窗静可扳。xīn zhuāng jìn shuǐ dī rú sù,mì yè lín chuāng jìng kě bān。
落照晚添宫井色,流痕遥点铁骑班。luò zhào wǎn tiān gōng jǐng sè,liú hén yáo diǎn tiě qí bān。
汉家坐失山阴后,不独青闺尽减颜。hàn jiā zuò shī shān yīn hòu,bù dú qīng guī jǐn jiǎn yán。

暮投石子村

何巩道

晚烟含树隐孤村,一水通船石有门。wǎn yān hán shù yǐn gū cūn,yī shuǐ tōng chuán shí yǒu mén。
不见溪花开白昼,但怜渔火照青尊。bù jiàn xī huā kāi bái zhòu,dàn lián yú huǒ zhào qīng zūn。
悲风尽脱临厓叶,落□争啼挂树猿。bēi fēng jǐn tuō lín yá yè,luò zhēng tí guà shù yuán。
便欲回舟向沧海,秋波犹恐易锁魂。biàn yù huí zhōu xiàng cāng hǎi,qiū bō yóu kǒng yì suǒ hún。

赠老人

何巩道

望见双瞳碧几层,冬残留得满鬓冰。wàng jiàn shuāng tóng bì jǐ céng,dōng cán liú dé mǎn bìn bīng。
一家金锁皆持钥,十亩嘉禾半饭僧。yī jiā jīn suǒ jiē chí yào,shí mǔ jiā hé bàn fàn sēng。
日午看棋眠社树,夜深扶婢点河灯。rì wǔ kàn qí mián shè shù,yè shēn fú bì diǎn hé dēng。
洞中知有能骑鹤,不敢投君七尺藤。dòng zhōng zhī yǒu néng qí hè,bù gǎn tóu jūn qī chǐ téng。

偶出江干见丽人骑马怅而成之

何巩道

马似明珠路似盘,夕阳鞭影去漫漫。mǎ shì míng zhū lù shì pán,xī yáng biān yǐng qù màn màn。
不关弱柳吹斜鬓,却惹飞花落满鞍。bù guān ruò liǔ chuī xié bìn,què rě fēi huā luò mǎn ān。
水隔寸心长日醉,风迥双袖几人寒。shuǐ gé cùn xīn zhǎng rì zuì,fēng jiǒng shuāng xiù jǐ rén hán。
彩云一片巫山梦,归向春山画里看。cǎi yún yī piàn wū shān mèng,guī xiàng chūn shān huà lǐ kàn。

溪上

何巩道

青溪青几许,花木自滃然。qīng xī qīng jǐ xǔ,huā mù zì wēng rán。
影静群鱼聚,心闲独鹭眠。yǐng jìng qún yú jù,xīn xián dú lù mián。
日沉归钓艇,月出散人烟。rì chén guī diào tǐng,yuè chū sàn rén yān。
换得村醪醉,时鱼是酒钱。huàn dé cūn láo zuì,shí yú shì jiǔ qián。

送梁并之之丹阳访胡令君

何巩道

不敢穷居老岁华,布衣今去走天涯。bù gǎn qióng jū lǎo suì huá,bù yī jīn qù zǒu tiān yá。
孤踪过岭如吹叶,彩笔临秋散作霞。gū zōng guò lǐng rú chuī yè,cǎi bǐ lín qiū sàn zuò xiá。
寒近渐知江北路,梦长犹恋日南花。hán jìn jiàn zhī jiāng běi lù,mèng zhǎng yóu liàn rì nán huā。
穆之已作丹阳今,定有槟榔赠外家。mù zhī yǐ zuò dān yáng jīn,dìng yǒu bīn láng zèng wài jiā。

有人负我者赋可奈何歌寄之

何巩道

梦醒虚床初睡起,有怀故人伤心只。mèng xǐng xū chuáng chū shuì qǐ,yǒu huái gù rén shāng xīn zhǐ。
只应我命薄如霜,未必君恩轻似纸。zhǐ yīng wǒ mìng báo rú shuāng,wèi bì jūn ēn qīng shì zhǐ。
世间薄情谁最多,只见落花随逝波。shì jiān báo qíng shuí zuì duō,zhǐ jiàn luò huā suí shì bō。
更有绵绵愁不绝,白傅当年长恨歌。gèng yǒu mián mián chóu bù jué,bái fù dāng nián zhǎng hèn gē。
时亦已征迈,事亦已蹉跎,可奈何,可奈何。shí yì yǐ zhēng mài,shì yì yǐ cuō tuó,kě nài hé,kě nài hé。

题罗玉庵行乐

何巩道

君不见南山之下麜鹿,月明静饮霜天瀑。jūn bù jiàn nán shān zhī xià lì lù,yuè míng jìng yǐn shuāng tiān pù。
又不见沧江之鹤唳且飞,秋风吹下神仙屋。yòu bù jiàn cāng jiāng zhī hè lì qiě fēi,qiū fēng chuī xià shén xiān wū。
微物区区亦出尘,何况昂藏一伟人。wēi wù qū qū yì chū chén,hé kuàng áng cáng yī wěi rén。
生平倜傥好奇节,握符说剑如有神。shēng píng tì tǎng hǎo qí jié,wò fú shuō jiàn rú yǒu shén。
山河破碎天梦梦,新亭血泪风前冻。shān hé pò suì tiān mèng mèng,xīn tíng xuè lèi fēng qián dòng。
先生一旦冠黄冠,飘然不作仪天凤。xiān shēng yī dàn guān huáng guān,piāo rán bù zuò yí tiān fèng。
年逾七十未龙钟,养成颜色似花红。nián yú qī shí wèi lóng zhōng,yǎng chéng yán sè shì huā hóng。
十年不到玄都观,抱来归去何从容。shí nián bù dào xuán dōu guān,bào lái guī qù hé cóng róng。
玄都观里当时住,红尘扑面人来去。xuán dōu guān lǐ dāng shí zhù,hóng chén pū miàn rén lái qù。
种桃道士今寂寥,刘郎去后花无语。zhǒng táo dào shì jīn jì liáo,liú láng qù hòu huā wú yǔ。
独倚寒岩百尺松,须眉飞入丹青中。dú yǐ hán yán bǎi chǐ sōng,xū méi fēi rù dān qīng zhōng。
我也题诗未识面,长松之下闻其风。wǒ yě tí shī wèi shí miàn,zhǎng sōng zhī xià wén qí fēng。

九曲溪歌

何巩道

九曲兮水何之,肠断兮一如斯。jiǔ qū xī shuǐ hé zhī,cháng duàn xī yī rú sī。
石屹屹兮树离离,西风悲兮吹我衣,我将起古人于九京兮非其时。shí yì yì xī shù lí lí,xī fēng bēi xī chuī wǒ yī,wǒ jiāng qǐ gǔ rén yú jiǔ jīng xī fēi qí shí。

南城校射歌

何巩道

秋城画角鸣凄凄,秋村白草何离离。qiū chéng huà jiǎo míng qī qī,qiū cūn bái cǎo hé lí lí。
将军匹马出平陆,万众追随如鸟飞。jiāng jūn pǐ mǎ chū píng lù,wàn zhòng zhuī suí rú niǎo fēi。
停鞍跃下古道左,此中校射能驱驰。tíng ān yuè xià gǔ dào zuǒ,cǐ zhōng xiào shè néng qū chí。
指点斜阳列武帐,周遭红伏翻龙旗。zhǐ diǎn xié yáng liè wǔ zhàng,zhōu zāo hóng fú fān lóng qí。
踞坐胡床手长剑,甲士鱼行凭指挥。jù zuò hú chuáng shǒu zhǎng jiàn,jiǎ shì yú xíng píng zhǐ huī。
一声未绝万夫诺,插剑弯弓皆健儿。yī shēng wèi jué wàn fū nuò,chā jiàn wān gōng jiē jiàn ér。
辞弦向的八十步,赭衣鼓吏捶牛皮。cí xián xiàng de bā shí bù,zhě yī gǔ lì chuí niú pí。
鼓声腾腾角声起,芦笳觱篥相参差。gǔ shēng téng téng jiǎo shēng qǐ,lú jiā bì lì xiāng cān chà。
将军大笑呼进酒,烹牛脍鲤黄金罍。jiāng jūn dà xiào hū jìn jiǔ,pēng niú kuài lǐ huáng jīn léi。
属车载有能讴者,天魔之舞夸胡姬。shǔ chē zài yǒu néng ōu zhě,tiān mó zhī wǔ kuā hú jī。
长愁短恨藏薄面,秋山的的扬修眉。zhǎng chóu duǎn hèn cáng báo miàn,qiū shān de de yáng xiū méi。
舞罢持觞倚前席,将军漫舞妾致词。wǔ bà chí shāng yǐ qián xí,jiāng jūn màn wǔ qiè zhì cí。
将军但爱歌喉转,将军不惜酒杯疲。jiāng jūn dàn ài gē hóu zhuǎn,jiāng jūn bù xī jiǔ bēi pí。
争羡汾阳爱歌舞,谁知一身任安危。zhēng xiàn fén yáng ài gē wǔ,shuí zhī yī shēn rèn ān wēi。
尊空日落复下令,龙蜓山草今年肥。zūn kōng rì luò fù xià lìng,lóng tíng shān cǎo jīn nián féi。
各各执鞭控千里,东营牵出西营骑。gè gè zhí biān kòng qiān lǐ,dōng yíng qiān chū xī yíng qí。
一军将令更上马,金戈白羽群纷披。yī jūn jiāng lìng gèng shàng mǎ,jīn gē bái yǔ qún fēn pī。
中有紫衣年十五,风流矫矫伊为谁。zhōng yǒu zǐ yī nián shí wǔ,fēng liú jiǎo jiǎo yī wèi shuí。
云是西凉贵公子,别来失路徒依依。yún shì xī liáng guì gōng zi,bié lái shī lù tú yī yī。
万里艰难走东粤,瓜花零乱青门非。wàn lǐ jiān nán zǒu dōng yuè,guā huā líng luàn qīng mén fēi。
呼鹰跃犬且自乐,吹箫击筑安可知。hū yīng yuè quǎn qiě zì lè,chuī xiāo jī zhù ān kě zhī。
丈夫勋名本自许,区区摇落非所悲。zhàng fū xūn míng běn zì xǔ,qū qū yáo luò fēi suǒ bēi。
君不见淮阴曾出胯下时,里中少年羞不为。jūn bù jiàn huái yīn céng chū kuà xià shí,lǐ zhōng shǎo nián xiū bù wèi。
愿以千金报漂母,始知一饭不忘恩。yuàn yǐ qiān jīn bào piāo mǔ,shǐ zhī yī fàn bù wàng ēn。
又不见班生落魄走边塞,悲来投笔不堪言。yòu bù jiàn bān shēng luò pò zǒu biān sāi,bēi lái tóu bǐ bù kān yán。
玉门关外老不入,丈夫莫叹功名迟。yù mén guān wài lǎo bù rù,zhàng fū mò tàn gōng míng chí。
二人老幼本不同,英雄志略古所稀。èr rén lǎo yòu běn bù tóng,yīng xióng zhì lüè gǔ suǒ xī。

寿王令公

何巩道

从来书传多良牧,不过百里食其福。cóng lái shū chuán duō liáng mù,bù guò bǎi lǐ shí qí fú。
谁能易地三治民,咸以恩威交善俗。shuí néng yì dì sān zhì mín,xián yǐ ēn wēi jiāo shàn sú。
我师阀阅自平阳,乌衣公子能文章。wǒ shī fá yuè zì píng yáng,wū yī gōng zi néng wén zhāng。
一朝射策彤墀畔,分符赤县来遐方。yī cháo shè cè tóng chí pàn,fēn fú chì xiàn lái xiá fāng。
香山至止未期月,士女讴吟声弗辍。xiāng shān zhì zhǐ wèi qī yuè,shì nǚ ōu yín shēng fú chuò。
恩波渺渺虎门潮,更有论文心似雪。ēn bō miǎo miǎo hǔ mén cháo,gèng yǒu lùn wén xīn shì xuě。
未几政府采政声,贲禺虚左移台旌。wèi jǐ zhèng fǔ cǎi zhèng shēng,bēn yú xū zuǒ yí tái jīng。
粤东此地最烦剧,吾师治之和且平。yuè dōng cǐ dì zuì fán jù,wú shī zhì zhī hé qiě píng。
政成藉手旋香邑,赤子攀辕如不及。zhèng chéng jí shǒu xuán xiāng yì,chì zi pān yuán rú bù jí。
吾师望岁正情殷,旗亭竹马争迎入。wú shī wàng suì zhèng qíng yīn,qí tíng zhú mǎ zhēng yíng rù。
梯航万里越裳来,翩翩同赴黄金台。tī háng wàn lǐ yuè shang lái,piān piān tóng fù huáng jīn tái。
间关王事忘疲苦,丰貂宝马无尘埃。jiān guān wáng shì wàng pí kǔ,fēng diāo bǎo mǎ wú chén āi。
恩平山县号难治,中丞特召先生至。ēn píng shān xiàn hào nán zhì,zhōng chéng tè zhào xiān shēng zhì。
编茅作署竹为垣,翕然不减中牟异。biān máo zuò shǔ zhú wèi yuán,xī rán bù jiǎn zhōng móu yì。
今年复买铁城舟,禺山端水两不留。jīn nián fù mǎi tiě chéng zhōu,yú shān duān shuǐ liǎng bù liú。
拳拳独念香山岛,残黎何幸逢贤侯。quán quán dú niàn xiāng shān dǎo,cán lí hé xìng féng xián hóu。
朝悬明镜暮甘雨,玉琴弹出尚高处。cháo xuán míng jìng mù gān yǔ,yù qín dàn chū shàng gāo chù。
巩也飘零欲冷灰,感师之德如阳回。gǒng yě piāo líng yù lěng huī,gǎn shī zhī dé rú yáng huí。
念我本为廉吏子,孤根弱质为人摧。niàn wǒ běn wèi lián lì zi,gū gēn ruò zhì wèi rén cuī。
古来国士感知己,我岂其人聊尔尔。gǔ lái guó shì gǎn zhī jǐ,wǒ qǐ qí rén liáo ěr ěr。
寸心相报在何年,须眉未必长如此。cùn xīn xiāng bào zài hé nián,xū méi wèi bì zhǎng rú cǐ。
衙斋一夜绿荷香,羽衣高坐飞瑶觞。yá zhāi yī yè lǜ hé xiāng,yǔ yī gāo zuò fēi yáo shāng。
采芹不敢献君子,祝师勋业侔苍苍。cǎi qín bù gǎn xiàn jūn zi,zhù shī xūn yè móu cāng cāng。
悬弧之志在四海,区区一职非其爱。xuán hú zhī zhì zài sì hǎi,qū qū yī zhí fēi qí ài。
但能努力济斯民,孺子终为天下宰。dàn néng nǔ lì jì sī mín,rú zi zhōng wèi tiān xià zǎi。
君不见当时陶鲁古冈城,片言能使韩公惊。jūn bù jiàn dāng shí táo lǔ gǔ gāng chéng,piàn yán néng shǐ hán gōng jīng。
功成封爵号三广,至今匹妇知姓名。gōng chéng fēng jué hào sān guǎng,zhì jīn pǐ fù zhī xìng míng。
古之豪杰能自计,吾师此日年方富。gǔ zhī háo jié néng zì jì,wú shī cǐ rì nián fāng fù。
宏才厚力广一时,何难誉望垂千古。hóng cái hòu lì guǎng yī shí,hé nán yù wàng chuí qiān gǔ。