古诗词

永夜同李祈年分赋

何巩道

巷无人话有砧声,野烧痕高过水明。xiàng wú rén huà yǒu zhēn shēng,yě shāo hén gāo guò shuǐ míng。
一日景从何处去,十年心到此中生。yī rì jǐng cóng hé chù qù,shí nián xīn dào cǐ zhōng shēng。
流星落地池光动,蜡烛移窗树影行。liú xīng luò dì chí guāng dòng,là zhú yí chuāng shù yǐng xíng。
惆怅漫漫歌白石,牛衣双泪向谁倾。chóu chàng màn màn gē bái shí,niú yī shuāng lèi xiàng shuí qīng。

何巩道

明末清初广东香山人,字皇图。明诸生。入清不仕。诗多故国之思。有《樾巢稿》。 何巩道的作品>>

猜您喜欢

感事四首

何巩道

愁对青山调酒兵,江天无定是阴晴。chóu duì qīng shān diào jiǔ bīng,jiāng tiān wú dìng shì yīn qíng。
谁人传到陈琳檄,不觉头风已渐平。shuí rén chuán dào chén lín xí,bù jué tóu fēng yǐ jiàn píng。

感事四首

何巩道

野火无光佛火红,高斋不语四山空。yě huǒ wú guāng fú huǒ hóng,gāo zhāi bù yǔ sì shān kōng。
门非剥啄时闻响,黄耳原来解吐风。mén fēi bō zhuó shí wén xiǎng,huáng ěr yuán lái jiě tǔ fēng。

感事四首

何巩道

勋名几度镜中看,未老犹能把剑弹。xūn míng jǐ dù jìng zhōng kàn,wèi lǎo yóu néng bǎ jiàn dàn。
待向西秦相见日,故人方念范生寒。dài xiàng xī qín xiāng jiàn rì,gù rén fāng niàn fàn shēng hán。

种药

何巩道

未老当为多病人,南园十亩寄闲身。wèi lǎo dāng wèi duō bìng rén,nán yuán shí mǔ jì xián shēn。
药苗乞得殷勤种,莫遣愁催白发新。yào miáo qǐ dé yīn qín zhǒng,mò qiǎn chóu cuī bái fā xīn。

种菜

何巩道

行尽清溪到敝庐,绕篱黄蝶半畦蔬。xíng jǐn qīng xī dào bì lú,rào lí huáng dié bàn qí shū。
频年学圃休相笑,千古英雄亦荷锄。pín nián xué pǔ xiū xiāng xiào,qiān gǔ yīng xióng yì hé chú。

种秫

何巩道

种秫劳劳别一区,只缘沽酒费提壶。zhǒng shú láo láo bié yī qū,zhǐ yuán gū jiǔ fèi tí hú。
家人莫败先生兴,自□从今是酒徒。jiā rén mò bài xiān shēng xīng,zì cóng jīn shì jiǔ tú。

种花

何巩道

东风吹起满林春,半里浓香十里尘。dōng fēng chuī qǐ mǎn lín chūn,bàn lǐ nóng xiāng shí lǐ chén。
但得花开人便醉,不知谁是种花人。dàn dé huā kāi rén biàn zuì,bù zhī shuí shì zhǒng huā rén。

和常山爱玉诗二首

何巩道

驿路风吹堕马妆,陇西流水去茫茫。yì lù fēng chuī duò mǎ zhuāng,lǒng xī liú shuǐ qù máng máng。
枝头鹦鹉休相问,梦断春归落野棠。zhī tóu yīng wǔ xiū xiāng wèn,mèng duàn chūn guī luò yě táng。

和常山爱玉诗二首

何巩道

斜阳疏柳忆明妆,落月悲笳路渺茫。xié yáng shū liǔ yì míng zhuāng,luò yuè bēi jiā lù miǎo máng。
渭水有情通故国,归心无计买沙棠。wèi shuǐ yǒu qíng tōng gù guó,guī xīn wú jì mǎi shā táng。

宿江店

何巩道

枕上江声复雁声,风吹残月满高城。zhěn shàng jiāng shēng fù yàn shēng,fēng chuī cán yuè mǎn gāo chéng。
酒醒犹是天涯客,疏雨入窗鸡乱鸣。jiǔ xǐng yóu shì tiān yá kè,shū yǔ rù chuāng jī luàn míng。

寄李东苑

何巩道

世路悠悠叹复悲,古今曾见几相如。shì lù yōu yōu tàn fù bēi,gǔ jīn céng jiàn jǐ xiāng rú。
独怜文采佳公子,不弃飘零老画师。dú lián wén cǎi jiā gōng zi,bù qì piāo líng lǎo huà shī。
心乱此时惟□酒,夜残何处尚围棋。xīn luàn cǐ shí wéi jiǔ,yè cán hé chù shàng wéi qí。
披衣起立西窗月,正是寒灯雁叫时。pī yī qǐ lì xī chuāng yuè,zhèng shì hán dēng yàn jiào shí。

酒徒

何巩道

高楼一相呼,三五罗其侧。gāo lóu yī xiāng hū,sān wǔ luó qí cè。
但爱竹叶青,不问扶桑白。dàn ài zhú yè qīng,bù wèn fú sāng bái。
英雄无所成,老作高阳客。yīng xióng wú suǒ chéng,lǎo zuò gāo yáng kè。

侠客

何巩道

仆本屠刀人,姓名动公子。pū běn tú dāo rén,xìng míng dòng gōng zi。
疾视气成虹,翻身势如雨。jí shì qì chéng hóng,fān shēn shì rú yǔ。
七尺命易倾,一寸心难死。qī chǐ mìng yì qīng,yī cùn xīn nán sǐ。

项王

何巩道

同是当年角立人,一朝谁肯分臣主。tóng shì dāng nián jiǎo lì rén,yī cháo shuí kěn fēn chén zhǔ。
英雄热血本难磨,重瞳不渡乌江水。yīng xióng rè xuè běn nán mó,zhòng tóng bù dù wū jiāng shuǐ。

丽人

何巩道

积水明素云,馀霞吐红雨。jī shuǐ míng sù yún,yú xiá tǔ hóng yǔ。
散作巫山秋,梦中自来去。sàn zuò wū shān qiū,mèng zhōng zì lái qù。
广袖拂轻飙,香烟隔江树。guǎng xiù fú qīng biāo,xiāng yān gé jiāng shù。