古诗词

是夕乡心益切因寄潘剩水

何巩道

南回乌雀绕空枝,凄断乡心半夜时。nán huí wū què rào kōng zhī,qī duàn xiāng xīn bàn yè shí。
愁裹有缘贫后得,梦中无路醒来知。chóu guǒ yǒu yuán pín hòu dé,mèng zhōng wú lù xǐng lái zhī。
庭幽叶落声常早,海远潮归信每迟。tíng yōu yè luò shēng cháng zǎo,hǎi yuǎn cháo guī xìn měi chí。
吟尽水栏霜月白,满天寒笛思谁伊。yín jǐn shuǐ lán shuāng yuè bái,mǎn tiān hán dí sī shuí yī。

何巩道

明末清初广东香山人,字皇图。明诸生。入清不仕。诗多故国之思。有《樾巢稿》。 何巩道的作品>>

猜您喜欢

晓发罗溪

何巩道

晓烟临水树层层,波影分明两片灯。xiǎo yān lín shuǐ shù céng céng,bō yǐng fēn míng liǎng piàn dēng。
百战江山如昨日,独行踪迹似孤僧。bǎi zhàn jiāng shān rú zuó rì,dú xíng zōng jì shì gū sēng。
鸦惊落月翻衰叶,马怯寒风立断冰。yā jīng luò yuè fān shuāi yè,mǎ qiè hán fēng lì duàn bīng。
欲谢红尘就林壑,投闲曾有几人能。yù xiè hóng chén jiù lín hè,tóu xián céng yǒu jǐ rén néng。

舟发珠江

何巩道

树散朝烟认始真,轻舟初出粤江滨。shù sàn cháo yān rèn shǐ zhēn,qīng zhōu chū chū yuè jiāng bīn。
水边易动孤吟兴,乱后长为独往人。shuǐ biān yì dòng gū yín xīng,luàn hòu zhǎng wèi dú wǎng rén。
山气有光云似翼,海风无力浪如鳞。shān qì yǒu guāng yún shì yì,hǎi fēng wú lì làng rú lín。
倦游欲向沧洲老,渔父沙鸥日日亲。juàn yóu yù xiàng cāng zhōu lǎo,yú fù shā ōu rì rì qīn。

登阅江楼

何巩道

一上江楼忆往年,他洲风物晚凄然。yī shàng jiāng lóu yì wǎng nián,tā zhōu fēng wù wǎn qī rán。
春归尽见千家草,路古长通两粤船。chūn guī jǐn jiàn qiān jiā cǎo,lù gǔ zhǎng tōng liǎng yuè chuán。
西日落山光射海,东流穿峡势从天。xī rì luò shān guāng shè hǎi,dōng liú chuān xiá shì cóng tiān。
伤心更有空宫树,花落黄昏叫杜鹃。shāng xīn gèng yǒu kōng gōng shù,huā luò huáng hūn jiào dù juān。

重游小岭

何巩道

闲身故得访云林,泉石依稀尚可寻。xián shēn gù dé fǎng yún lín,quán shí yī xī shàng kě xún。
落木如今寒路色,苍山终古野人心。luò mù rú jīn hán lù sè,cāng shān zhōng gǔ yě rén xīn。
松风曳磬飞霜瀑,草露留花上苇襟。sōng fēng yè qìng fēi shuāng pù,cǎo lù liú huā shàng wěi jīn。
每到便生岩谷志,冷梅香彻石床阴。měi dào biàn shēng yán gǔ zhì,lěng méi xiāng chè shí chuáng yīn。

重游小岭

何巩道

半日浮生恋翠微,祇于触目可忘机。bàn rì fú shēng liàn cuì wēi,qí yú chù mù kě wàng jī。
凌空鹤去僧无友,渡海云归石有衣。líng kōng hè qù sēng wú yǒu,dù hǎi yún guī shí yǒu yī。
刍狗烧残泉气热,木稚香阔悟心微。chú gǒu shāo cán quán qì rè,mù zhì xiāng kuò wù xīn wēi。
重来此地频增感,流水声声解讽讥。zhòng lái cǐ dì pín zēng gǎn,liú shuǐ shēng shēng jiě fěng jī。

云梯山下西溪诗

何巩道

何处风来落叶纷,绕溪深树昼生云。hé chù fēng lái luò yè fēn,rào xī shēn shù zhòu shēng yún。
秋山莫笑红尘客,野水将寻白鹭群。qiū shān mò xiào hóng chén kè,yě shuǐ jiāng xún bái lù qún。
日影射鱼看可数,竹声飞瀑听难分。rì yǐng shè yú kàn kě shù,zhú shēng fēi pù tīng nán fēn。
此时对景沉吟久,却有林花细细闻。cǐ shí duì jǐng chén yín jiǔ,què yǒu lín huā xì xì wén。

春日郊行

何巩道

雪浅云高昨夜晴,千枝杨柳亚春城。xuě qiǎn yún gāo zuó yè qíng,qiān zhī yáng liǔ yà chūn chéng。
正愁芳草无穷路,却爱黄莺不住声。zhèng chóu fāng cǎo wú qióng lù,què ài huáng yīng bù zhù shēng。
海气拂来渔鼓急,村烟销尽酒旗轻。hǎi qì fú lái yú gǔ jí,cūn yān xiāo jǐn jiǔ qí qīng。
同游几个能诗客,都绕桃花树底行。tóng yóu jǐ gè néng shī kè,dōu rào táo huā shù dǐ xíng。

惠阳书事

何巩道

军兴三载急追呼,长吏曾知疾病无。jūn xīng sān zài jí zhuī hū,zhǎng lì céng zhī jí bìng wú。
不向田园触旧赋,又从瓜果索新租。bù xiàng tián yuán chù jiù fù,yòu cóng guā guǒ suǒ xīn zū。
儿童入市愁心切,妇女提筐泪眼枯。ér tóng rù shì chóu xīn qiè,fù nǚ tí kuāng lèi yǎn kū。
一举义旗民日促,后人从此薄征诛。yī jǔ yì qí mín rì cù,hòu rén cóng cǐ báo zhēng zhū。

饮蒙园池

何巩道

城头红叶有残霜,城下梅花照女墙。chéng tóu hóng yè yǒu cán shuāng,chéng xià méi huā zhào nǚ qiáng。
一度相思能命驾,百年行乐爱飞觞。yī dù xiāng sī néng mìng jià,bǎi nián xíng lè ài fēi shāng。
将斜日色轻寒浅,欲断溪流过雨长。jiāng xié rì sè qīng hán qiǎn,yù duàn xī liú guò yǔ zhǎng。
倒着接篱君莫叹,习家池畔似高堂。dào zhe jiē lí jūn mò tàn,xí jiā chí pàn shì gāo táng。

自蒙园醉归

何巩道

暮城挝鼓忽阗阗,飞上归鞍故失鞭。mù chéng wō gǔ hū tián tián,fēi shàng guī ān gù shī biān。
穿尽柳过官路口,吟成诗隔女墙边。chuān jǐn liǔ guò guān lù kǒu,yín chéng shī gé nǚ qiáng biān。
花开只合连宵赏,月好何曾两夜圆。huā kāi zhǐ hé lián xiāo shǎng,yuè hǎo hé céng liǎng yè yuán。
不信到家醒未得,酒痕犹在袖中笺。bù xìn dào jiā xǐng wèi dé,jiǔ hén yóu zài xiù zhōng jiān。

霜溪酌酒

何巩道

寂寞秋心病后知,谁寻踪迹到东篱。jì mò qiū xīn bìng hòu zhī,shuí xún zōng jì dào dōng lí。
溪声入竹交相答,鹤影窥人两自疑。xī shēng rù zhú jiāo xiāng dá,hè yǐng kuī rén liǎng zì yí。
客思惹多衰芳岸,吟魂销尽夕阳枝。kè sī rě duō shuāi fāng àn,yín hún xiāo jǐn xī yáng zhī。
一缶桑落宁辞醉,或者风流亦在兹。yī fǒu sāng luò níng cí zuì,huò zhě fēng liú yì zài zī。

春日过酌田家

何巩道

离乱逃秦别一家,半檐茅屋背桃花。lí luàn táo qín bié yī jiā,bàn yán máo wū bèi táo huā。
乍来此地能成醉,始叹吾生未有涯。zhà lái cǐ dì néng chéng zuì,shǐ tàn wú shēng wèi yǒu yá。
江暖渐闻新燕语,日斜空笑晚蜂衙。jiāng nuǎn jiàn wén xīn yàn yǔ,rì xié kōng xiào wǎn fēng yá。
青尊若问重游约,只恐浓阴路已差。qīng zūn ruò wèn zhòng yóu yuē,zhǐ kǒng nóng yīn lù yǐ chà。

舟次故里山下

何巩道

望见家山未到家,客愁依旧满天涯。wàng jiàn jiā shān wèi dào jiā,kè chóu yī jiù mǎn tiān yá。
青尊倾尽诗难写,绿水流多鬓易华。qīng zūn qīng jǐn shī nán xiě,lǜ shuǐ liú duō bìn yì huá。
鹤避渔蓑过别浦,雨催秧鼓急平沙。hè bì yú suō guò bié pǔ,yǔ cuī yāng gǔ jí píng shā。
村烟不似秦人隐,谁种桃溪十里花。cūn yān bù shì qín rén yǐn,shuí zhǒng táo xī shí lǐ huā。

南庄偶成

何巩道

卷帘终日坐轻阴,世事如棋不自任。juǎn lián zhōng rì zuò qīng yīn,shì shì rú qí bù zì rèn。
积水化云天欲白,断虹收雨海俱深。jī shuǐ huà yún tiān yù bái,duàn hóng shōu yǔ hǎi jù shēn。
千家好月先秋满,一树新蝉向客吟。qiān jiā hǎo yuè xiān qiū mǎn,yī shù xīn chán xiàng kè yín。
欲对高空望关塞,雁行秋思正相侵。yù duì gāo kōng wàng guān sāi,yàn xíng qiū sī zhèng xiāng qīn。

秋日宿僧舍

何巩道

雾散空林雨自收,寻僧尽日上西楼。wù sàn kōng lín yǔ zì shōu,xún sēng jǐn rì shàng xī lóu。
栖心对佛难成寐,傲骨临风易感秋。qī xīn duì fú nán chéng mèi,ào gǔ lín fēng yì gǎn qiū。
贝叶经霜翻讲席,砧声随月过城头。bèi yè jīng shuāng fān jiǎng xí,zhēn shēng suí yuè guò chéng tóu。
几回欲把吴钩舞,侧耳荒鸡四五筹。jǐ huí yù bǎ wú gōu wǔ,cè ěr huāng jī sì wǔ chóu。