古诗词

寄杨氏兄弟

何巩道

关西夫子汉三公,分得馀枝甲粤东。guān xī fū zi hàn sān gōng,fēn dé yú zhī jiǎ yuè dōng。
数径菊松临水地,一家文酒闭门中。shù jìng jú sōng lín shuǐ dì,yī jiā wén jiǔ bì mén zhōng。
剑当并啸龙辞匣,雁到群飞字满空。jiàn dāng bìng xiào lóng cí xiá,yàn dào qún fēi zì mǎn kōng。
独忆别时投好句,至今长咏海边风。dú yì bié shí tóu hǎo jù,zhì jīn zhǎng yǒng hǎi biān fēng。

何巩道

明末清初广东香山人,字皇图。明诸生。入清不仕。诗多故国之思。有《樾巢稿》。 何巩道的作品>>

猜您喜欢

代友赠人

何巩道

村家忽见野花开,几度微风拂草来。cūn jiā hū jiàn yě huā kāi,jǐ dù wēi fēng fú cǎo lái。
红泪暗添帘外雨,玉浆亲乞手中杯。hóng lèi àn tiān lián wài yǔ,yù jiāng qīn qǐ shǒu zhōng bēi。
难教明月光长在,却恨秋波去不回。nán jiào míng yuè guāng zhǎng zài,què hèn qiū bō qù bù huí。
自失武陵无路到,一生心事化秦灰。zì shī wǔ líng wú lù dào,yī shēng xīn shì huà qín huī。

寄平江蔡九霞

何巩道

行尽姑苏梦里城,醒来依旧独吞声。xíng jǐn gū sū mèng lǐ chéng,xǐng lái yī jiù dú tūn shēng。
黄尘尚隔睢阳厉,乌鸟从伤令伯情。huáng chén shàng gé suī yáng lì,wū niǎo cóng shāng lìng bó qíng。
兄事自知推有道,父书何必叹无成。xiōng shì zì zhī tuī yǒu dào,fù shū hé bì tàn wú chéng。
此心欲托平江水,落尽江潮又不平。cǐ xīn yù tuō píng jiāng shuǐ,luò jǐn jiāng cháo yòu bù píng。

秋海棠

何巩道

悲秋不觉住他乡,知有幽花在草堂。bēi qiū bù jué zhù tā xiāng,zhī yǒu yōu huā zài cǎo táng。
酒力渐沉残醉梦,粉痕初换淡红妆。jiǔ lì jiàn chén cán zuì mèng,fěn hén chū huàn dàn hóng zhuāng。
无言对雨犹含恨,有色临风不借香。wú yán duì yǔ yóu hán hèn,yǒu sè lín fēng bù jiè xiāng。
肠断文君正新寡,当垆偏向马卿傍。cháng duàn wén jūn zhèng xīn guǎ,dāng lú piān xiàng mǎ qīng bàng。

鸡冠花

何巩道

一簇高花晓日朱,深秋颜色爱人扶。yī cù gāo huā xiǎo rì zhū,shēn qiū yán sè ài rén fú。
开当水畔频惊鹜,引向池边误集雏。kāi dāng shuǐ pàn pín jīng wù,yǐn xiàng chí biān wù jí chú。
绛绩昔年催梦冷,红罗今日斗心孤。jiàng jì xī nián cuī mèng lěng,hóng luó jīn rì dòu xīn gū。
分明凭伏寒窗侣,立尽残霜未肯枯。fēn míng píng fú hán chuāng lǚ,lì jǐn cán shuāng wèi kěn kū。

红莲

何巩道

水面微波绉碧澜,亭亭捧出赤瑛盆。shuǐ miàn wēi bō zhòu bì lán,tíng tíng pěng chū chì yīng pén。
色娇桃蕊霞千片,瓣惹榴花火数竿。sè jiāo táo ruǐ xiá qiān piàn,bàn rě liú huā huǒ shù gān。
艳影每生菩萨座,浓香新上道人冠。yàn yǐng měi shēng pú sà zuò,nóng xiāng xīn shàng dào rén guān。
更怜不染根原净,莫共秋江红蓼看。gèng lián bù rǎn gēn yuán jìng,mò gòng qiū jiāng hóng liǎo kàn。

百合花

何巩道

疏帘草绿意方闲,偶得名花坐对间。shū lián cǎo lǜ yì fāng xián,ǒu dé míng huā zuò duì jiān。
清似高人还静女,逸如秋水与春山。qīng shì gāo rén hái jìng nǚ,yì rú qiū shuǐ yǔ chūn shān。
珊瑚低挂摇冰茧,蝴蝶双飞弄玉环。shān hú dī guà yáo bīng jiǎn,hú dié shuāng fēi nòng yù huán。
倚醉夜深香冉冉,不知明月照柴关。yǐ zuì yè shēn xiāng rǎn rǎn,bù zhī míng yuè zhào chái guān。

鹤顶花

何巩道

山中白鹤高飞去,香蕊空留顶上沙。shān zhōng bái hè gāo fēi qù,xiāng ruǐ kōng liú dǐng shàng shā。
逸复有姿真欲艳,绝非无骨莫生嗟。yì fù yǒu zī zhēn yù yàn,jué fēi wú gǔ mò shēng jiē。
种将小径侵榴火,传入朱门僭杏花。zhǒng jiāng xiǎo jìng qīn liú huǒ,chuán rù zhū mén jiàn xìng huā。
更有幽深难采摘,春衫拂蝶过西家。gèng yǒu yōu shēn nán cǎi zhāi,chūn shān fú dié guò xī jiā。

带雪海棠

何巩道

片片冰花不定吹,因风飞上锦城枝。piàn piàn bīng huā bù dìng chuī,yīn fēng fēi shàng jǐn chéng zhī。
冻痕流入多情处,冷晕含当半醉时。dòng hén liú rù duō qíng chù,lěng yūn hán dāng bàn zuì shí。
暗尽彩云呈素女,抹成金粉失红儿。àn jǐn cǎi yún chéng sù nǚ,mǒ chéng jīn fěn shī hóng ér。
谢庭赋罢相如忆,西府春寒梦正迟。xiè tíng fù bà xiāng rú yì,xī fǔ chūn hán mèng zhèng chí。

桃花

何巩道

满林红雨水边村,消尽春深漠漠云。mǎn lín hóng yǔ shuǐ biān cūn,xiāo jǐn chūn shēn mò mò yún。
仙洞犬声寻有路,秦时人迹到无门。xiān dòng quǎn shēng xún yǒu lù,qín shí rén jì dào wú mén。
芳菲日日催谁老,轻薄年年向尔论。fāng fēi rì rì cuī shuí lǎo,qīng báo nián nián xiàng ěr lùn。
对此春风肠已断,不须桃叶与桃根。duì cǐ chūn fēng cháng yǐ duàn,bù xū táo yè yǔ táo gēn。

桃花

何巩道

半似晴烟半落晖,天涯今日叹春归。bàn shì qíng yān bàn luò huī,tiān yá jīn rì tàn chūn guī。
愁浓溪女炉边酒,梦锁渔郎水上扉。chóu nóng xī nǚ lú biān jiǔ,mèng suǒ yú láng shuǐ shàng fēi。
走马折枝红欲笑,倚楼回首绿初肥。zǒu mǎ zhé zhī hóng yù xiào,yǐ lóu huí shǒu lǜ chū féi。
多情最是新蝴蝶,尽向林梢日日飞。duō qíng zuì shì xīn hú dié,jǐn xiàng lín shāo rì rì fēi。

何巩道

层层高影立疏篱,密叶临窗晚自吹。céng céng gāo yǐng lì shū lí,mì yè lín chuāng wǎn zì chuī。
雨滴泪痕支枕夜,墨题诗句卷帘时。yǔ dī lèi hén zhī zhěn yè,mò tí shī jù juǎn lián shí。
倚当檐下风生急,遮尽庭前月到迟。yǐ dāng yán xià fēng shēng jí,zhē jǐn tíng qián yuè dào chí。
莫向绿阴伤往事,梦中迷鹿有谁知。mò xiàng lǜ yīn shāng wǎng shì,mèng zhōng mí lù yǒu shuí zhī。

种梅

何巩道

数树江梅花未香,雪晴移得上归航。shù shù jiāng méi huā wèi xiāng,xuě qíng yí dé shàng guī háng。
与僧尽日临溪水,骑马何人踏夕阳。yǔ sēng jǐn rì lín xī shuǐ,qí mǎ hé rén tà xī yáng。
吹断冻云沉野渡,吟残初月闭闲房。chuī duàn dòng yún chén yě dù,yín cán chū yuè bì xián fáng。
孤根一别江南路,又抱寒冰怨夜长。gū gēn yī bié jiāng nán lù,yòu bào hán bīng yuàn yè zhǎng。

湖上白莲十首

何巩道

家住江南杜若洲,枯荣都付水中流。jiā zhù jiāng nán dù ruò zhōu,kū róng dōu fù shuǐ zhōng liú。
独将碧眼看炎帝,肯把冰心赠素秋。dú jiāng bì yǎn kàn yán dì,kěn bǎ bīng xīn zèng sù qiū。
歌舞一场湖上恨,丹青千古画中愁。gē wǔ yī chǎng hú shàng hèn,dān qīng qiān gǔ huà zhōng chóu。
西施莫漫娇红粉,清白唯应属海鸥。xī shī mò màn jiāo hóng fěn,qīng bái wéi yīng shǔ hǎi ōu。

湖上白莲十首

何巩道

亭亭玉立倚阑干,脂粉全消水殿寒。tíng tíng yù lì yǐ lán gàn,zhī fěn quán xiāo shuǐ diàn hán。
五月忽成银世界,十年长抱雪心肝。wǔ yuè hū chéng yín shì jiè,shí nián zhǎng bào xuě xīn gān。
何须相府繁华曲,请认麻姑寂寞坛。hé xū xiāng fǔ fán huá qū,qǐng rèn má gū jì mò tán。
我已洁身尘外去,任人空说色堪餐。wǒ yǐ jié shēn chén wài qù,rèn rén kōng shuō sè kān cān。

湖上白莲十首

何巩道

天空明月水澄澄,独立沧洲思不胜。tiān kōng míng yuè shuǐ chéng chéng,dú lì cāng zhōu sī bù shèng。
择地但寻湖是国,避人偏与鹤为朋。zé dì dàn xún hú shì guó,bì rén piān yǔ hè wèi péng。
消除炎气清如许,历尽波涛志倍增。xiāo chú yán qì qīng rú xǔ,lì jǐn bō tāo zhì bèi zēng。
借问若耶溪畔女,红尘今堕几多层。jiè wèn ruò yé xī pàn nǚ,hóng chén jīn duò jǐ duō céng。