古诗词

南城校射歌

何巩道

秋城画角鸣凄凄,秋村白草何离离。qiū chéng huà jiǎo míng qī qī,qiū cūn bái cǎo hé lí lí。
将军匹马出平陆,万众追随如鸟飞。jiāng jūn pǐ mǎ chū píng lù,wàn zhòng zhuī suí rú niǎo fēi。
停鞍跃下古道左,此中校射能驱驰。tíng ān yuè xià gǔ dào zuǒ,cǐ zhōng xiào shè néng qū chí。
指点斜阳列武帐,周遭红伏翻龙旗。zhǐ diǎn xié yáng liè wǔ zhàng,zhōu zāo hóng fú fān lóng qí。
踞坐胡床手长剑,甲士鱼行凭指挥。jù zuò hú chuáng shǒu zhǎng jiàn,jiǎ shì yú xíng píng zhǐ huī。
一声未绝万夫诺,插剑弯弓皆健儿。yī shēng wèi jué wàn fū nuò,chā jiàn wān gōng jiē jiàn ér。
辞弦向的八十步,赭衣鼓吏捶牛皮。cí xián xiàng de bā shí bù,zhě yī gǔ lì chuí niú pí。
鼓声腾腾角声起,芦笳觱篥相参差。gǔ shēng téng téng jiǎo shēng qǐ,lú jiā bì lì xiāng cān chà。
将军大笑呼进酒,烹牛脍鲤黄金罍。jiāng jūn dà xiào hū jìn jiǔ,pēng niú kuài lǐ huáng jīn léi。
属车载有能讴者,天魔之舞夸胡姬。shǔ chē zài yǒu néng ōu zhě,tiān mó zhī wǔ kuā hú jī。
长愁短恨藏薄面,秋山的的扬修眉。zhǎng chóu duǎn hèn cáng báo miàn,qiū shān de de yáng xiū méi。
舞罢持觞倚前席,将军漫舞妾致词。wǔ bà chí shāng yǐ qián xí,jiāng jūn màn wǔ qiè zhì cí。
将军但爱歌喉转,将军不惜酒杯疲。jiāng jūn dàn ài gē hóu zhuǎn,jiāng jūn bù xī jiǔ bēi pí。
争羡汾阳爱歌舞,谁知一身任安危。zhēng xiàn fén yáng ài gē wǔ,shuí zhī yī shēn rèn ān wēi。
尊空日落复下令,龙蜓山草今年肥。zūn kōng rì luò fù xià lìng,lóng tíng shān cǎo jīn nián féi。
各各执鞭控千里,东营牵出西营骑。gè gè zhí biān kòng qiān lǐ,dōng yíng qiān chū xī yíng qí。
一军将令更上马,金戈白羽群纷披。yī jūn jiāng lìng gèng shàng mǎ,jīn gē bái yǔ qún fēn pī。
中有紫衣年十五,风流矫矫伊为谁。zhōng yǒu zǐ yī nián shí wǔ,fēng liú jiǎo jiǎo yī wèi shuí。
云是西凉贵公子,别来失路徒依依。yún shì xī liáng guì gōng zi,bié lái shī lù tú yī yī。
万里艰难走东粤,瓜花零乱青门非。wàn lǐ jiān nán zǒu dōng yuè,guā huā líng luàn qīng mén fēi。
呼鹰跃犬且自乐,吹箫击筑安可知。hū yīng yuè quǎn qiě zì lè,chuī xiāo jī zhù ān kě zhī。
丈夫勋名本自许,区区摇落非所悲。zhàng fū xūn míng běn zì xǔ,qū qū yáo luò fēi suǒ bēi。
君不见淮阴曾出胯下时,里中少年羞不为。jūn bù jiàn huái yīn céng chū kuà xià shí,lǐ zhōng shǎo nián xiū bù wèi。
愿以千金报漂母,始知一饭不忘恩。yuàn yǐ qiān jīn bào piāo mǔ,shǐ zhī yī fàn bù wàng ēn。
又不见班生落魄走边塞,悲来投笔不堪言。yòu bù jiàn bān shēng luò pò zǒu biān sāi,bēi lái tóu bǐ bù kān yán。
玉门关外老不入,丈夫莫叹功名迟。yù mén guān wài lǎo bù rù,zhàng fū mò tàn gōng míng chí。
二人老幼本不同,英雄志略古所稀。èr rén lǎo yòu běn bù tóng,yīng xióng zhì lüè gǔ suǒ xī。

何巩道

明末清初广东香山人,字皇图。明诸生。入清不仕。诗多故国之思。有《樾巢稿》。 何巩道的作品>>

猜您喜欢

寄胡绍先

何巩道

萧条江畔倍思君,为忆西堂昨论文。xiāo tiáo jiāng pàn bèi sī jūn,wèi yì xī táng zuó lùn wén。
双手握珠齐照夜,十年磨剑未从军。shuāng shǒu wò zhū qí zhào yè,shí nián mó jiàn wèi cóng jūn。
心孤丸傍葵倾日,骨瘦争看鹤在云。xīn gū wán bàng kuí qīng rì,gǔ shòu zhēng kàn hè zài yún。
旧梦与谁谈得尽,落红何事更纷纷。jiù mèng yǔ shuí tán dé jǐn,luò hóng hé shì gèng fēn fēn。

寄杨氏兄弟

何巩道

关西夫子汉三公,分得馀枝甲粤东。guān xī fū zi hàn sān gōng,fēn dé yú zhī jiǎ yuè dōng。
数径菊松临水地,一家文酒闭门中。shù jìng jú sōng lín shuǐ dì,yī jiā wén jiǔ bì mén zhōng。
剑当并啸龙辞匣,雁到群飞字满空。jiàn dāng bìng xiào lóng cí xiá,yàn dào qún fēi zì mǎn kōng。
独忆别时投好句,至今长咏海边风。dú yì bié shí tóu hǎo jù,zhì jīn zhǎng yǒng hǎi biān fēng。

怀李东苑

何巩道

树里阴浓昼寂然,湿云蒸作一溪烟。shù lǐ yīn nóng zhòu jì rán,shī yún zhēng zuò yī xī yān。
愁中生计沉杯底,梦里功名到枕边。chóu zhōng shēng jì chén bēi dǐ,mèng lǐ gōng míng dào zhěn biān。
野水流来初落蕊,江风吹起欲吟蝉。yě shuǐ liú lái chū luò ruǐ,jiāng fēng chuī qǐ yù yín chán。
蓬门若肯停车从,经授侯芭或敢传。péng mén ruò kěn tíng chē cóng,jīng shòu hóu bā huò gǎn chuán。

易兼上人见访不值

何巩道

水竹苍苍闭草庐,夕阳闻道客停车。shuǐ zhú cāng cāng bì cǎo lú,xī yáng wén dào kè tíng chē。
多情正好留名字,归见芭蕉不见书。duō qíng zhèng hǎo liú míng zì,guī jiàn bā jiāo bù jiàn shū。

夏日湖上口占二首

何巩道

尽日阴阴湖水清,爱闲惟有看山情。jǐn rì yīn yīn hú shuǐ qīng,ài xián wéi yǒu kàn shān qíng。
晚来更踏无人径,静听新蝉雨后声。wǎn lái gèng tà wú rén jìng,jìng tīng xīn chán yǔ hòu shēng。

夏日湖上口占二首

何巩道

猎猎西风吹海天,一群沙鸟逐渔船。liè liè xī fēng chuī hǎi tiān,yī qún shā niǎo zhú yú chuán。
浮生无限江山泪,何处逢人乞酒钱。fú shēng wú xiàn jiāng shān lèi,hé chù féng rén qǐ jiǔ qián。

鹤顶花

何巩道

日午轻妆着雨新,隔帘红袖不成春。rì wǔ qīng zhuāng zhe yǔ xīn,gé lián hóng xiù bù chéng chūn。
凭君莫作辽东鹤,一点丹沙愁杀人。píng jūn mò zuò liáo dōng hè,yī diǎn dān shā chóu shā rén。

虞美人花

何巩道

一点嫣然出绿苔,泪痕疑听楚歌来。yī diǎn yān rán chū lǜ tái,lèi hén yí tīng chǔ gē lái。
汉家宫阙生秋草,惟有美人花自开。hàn jiā gōng quē shēng qiū cǎo,wéi yǒu měi rén huā zì kāi。

杜鹃花

何巩道

泪血盈盈欲寄谁,一山红雨向人吹。lèi xuè yíng yíng yù jì shuí,yī shān hóng yǔ xiàng rén chuī。
乡心正在花开日,莫更三更听子规。xiāng xīn zhèng zài huā kāi rì,mò gèng sān gèng tīng zi guī。

汉祖

何巩道

隆准峨峨徒步起,双手纵横秦鹿死。lóng zhǔn é é tú bù qǐ,shuāng shǒu zòng héng qín lù sǐ。
独有金戈据海滨,云是青州贵公子。dú yǒu jīn gē jù hǎi bīn,yún shì qīng zhōu guì gōng zi。

砚池

何巩道

砚边点笔水涵清,宿墨留痕欲化冰。yàn biān diǎn bǐ shuǐ hán qīng,sù mò liú hén yù huà bīng。
更有胆瓶花片落,残红飞上几多层。gèng yǒu dǎn píng huā piàn luò,cán hóng fēi shàng jǐ duō céng。

何巩道

江郎开罢梦中花,又向高天吐紫霞。jiāng láng kāi bà mèng zhōng huā,yòu xiàng gāo tiān tǔ zǐ xiá。
记得木兰僧院日,微吟题在碧窗纱。jì dé mù lán sēng yuàn rì,wēi yín tí zài bì chuāng shā。

何巩道

玉烟松火夜来多,鍊得玄冰价几何。yù yān sōng huǒ yè lái duō,liàn dé xuán bīng jià jǐ hé。
若使一身能利物,从今顶踵任消磨。ruò shǐ yī shēn néng lì wù,cóng jīn dǐng zhǒng rèn xiāo mó。

题杏花纱灯二首

何巩道

青春花放出墙枝,半幅轻绡欲写迟。qīng chūn huā fàng chū qiáng zhī,bàn fú qīng xiāo yù xiě chí。
旧梦未残犹忆得,暮城疏雨走斑骓。jiù mèng wèi cán yóu yì dé,mù chéng shū yǔ zǒu bān zhuī。

题杏花纱灯二首

何巩道

曲江春宴罢题诗,吟向斜阳半醉时。qū jiāng chūn yàn bà tí shī,yín xiàng xié yáng bàn zuì shí。
误染深红颜色老,只缘人世重胭脂。wù rǎn shēn hóng yán sè lǎo,zhǐ yuán rén shì zhòng yān zhī。