古诗词

寿王令公

何巩道

从来书传多良牧,不过百里食其福。cóng lái shū chuán duō liáng mù,bù guò bǎi lǐ shí qí fú。
谁能易地三治民,咸以恩威交善俗。shuí néng yì dì sān zhì mín,xián yǐ ēn wēi jiāo shàn sú。
我师阀阅自平阳,乌衣公子能文章。wǒ shī fá yuè zì píng yáng,wū yī gōng zi néng wén zhāng。
一朝射策彤墀畔,分符赤县来遐方。yī cháo shè cè tóng chí pàn,fēn fú chì xiàn lái xiá fāng。
香山至止未期月,士女讴吟声弗辍。xiāng shān zhì zhǐ wèi qī yuè,shì nǚ ōu yín shēng fú chuò。
恩波渺渺虎门潮,更有论文心似雪。ēn bō miǎo miǎo hǔ mén cháo,gèng yǒu lùn wén xīn shì xuě。
未几政府采政声,贲禺虚左移台旌。wèi jǐ zhèng fǔ cǎi zhèng shēng,bēn yú xū zuǒ yí tái jīng。
粤东此地最烦剧,吾师治之和且平。yuè dōng cǐ dì zuì fán jù,wú shī zhì zhī hé qiě píng。
政成藉手旋香邑,赤子攀辕如不及。zhèng chéng jí shǒu xuán xiāng yì,chì zi pān yuán rú bù jí。
吾师望岁正情殷,旗亭竹马争迎入。wú shī wàng suì zhèng qíng yīn,qí tíng zhú mǎ zhēng yíng rù。
梯航万里越裳来,翩翩同赴黄金台。tī háng wàn lǐ yuè shang lái,piān piān tóng fù huáng jīn tái。
间关王事忘疲苦,丰貂宝马无尘埃。jiān guān wáng shì wàng pí kǔ,fēng diāo bǎo mǎ wú chén āi。
恩平山县号难治,中丞特召先生至。ēn píng shān xiàn hào nán zhì,zhōng chéng tè zhào xiān shēng zhì。
编茅作署竹为垣,翕然不减中牟异。biān máo zuò shǔ zhú wèi yuán,xī rán bù jiǎn zhōng móu yì。
今年复买铁城舟,禺山端水两不留。jīn nián fù mǎi tiě chéng zhōu,yú shān duān shuǐ liǎng bù liú。
拳拳独念香山岛,残黎何幸逢贤侯。quán quán dú niàn xiāng shān dǎo,cán lí hé xìng féng xián hóu。
朝悬明镜暮甘雨,玉琴弹出尚高处。cháo xuán míng jìng mù gān yǔ,yù qín dàn chū shàng gāo chù。
巩也飘零欲冷灰,感师之德如阳回。gǒng yě piāo líng yù lěng huī,gǎn shī zhī dé rú yáng huí。
念我本为廉吏子,孤根弱质为人摧。niàn wǒ běn wèi lián lì zi,gū gēn ruò zhì wèi rén cuī。
古来国士感知己,我岂其人聊尔尔。gǔ lái guó shì gǎn zhī jǐ,wǒ qǐ qí rén liáo ěr ěr。
寸心相报在何年,须眉未必长如此。cùn xīn xiāng bào zài hé nián,xū méi wèi bì zhǎng rú cǐ。
衙斋一夜绿荷香,羽衣高坐飞瑶觞。yá zhāi yī yè lǜ hé xiāng,yǔ yī gāo zuò fēi yáo shāng。
采芹不敢献君子,祝师勋业侔苍苍。cǎi qín bù gǎn xiàn jūn zi,zhù shī xūn yè móu cāng cāng。
悬弧之志在四海,区区一职非其爱。xuán hú zhī zhì zài sì hǎi,qū qū yī zhí fēi qí ài。
但能努力济斯民,孺子终为天下宰。dàn néng nǔ lì jì sī mín,rú zi zhōng wèi tiān xià zǎi。
君不见当时陶鲁古冈城,片言能使韩公惊。jūn bù jiàn dāng shí táo lǔ gǔ gāng chéng,piàn yán néng shǐ hán gōng jīng。
功成封爵号三广,至今匹妇知姓名。gōng chéng fēng jué hào sān guǎng,zhì jīn pǐ fù zhī xìng míng。
古之豪杰能自计,吾师此日年方富。gǔ zhī háo jié néng zì jì,wú shī cǐ rì nián fāng fù。
宏才厚力广一时,何难誉望垂千古。hóng cái hòu lì guǎng yī shí,hé nán yù wàng chuí qiān gǔ。

何巩道

明末清初广东香山人,字皇图。明诸生。入清不仕。诗多故国之思。有《樾巢稿》。 何巩道的作品>>

猜您喜欢

偶感和百谷先生韵十五首

何巩道

啼断愁猿一寸肠,月华依旧怨秋光。tí duàn chóu yuán yī cùn cháng,yuè huá yī jiù yuàn qiū guāng。
自怜乱叶徒相乱,却笑长条未是长。zì lián luàn yè tú xiāng luàn,què xiào zhǎng tiáo wèi shì zhǎng。
蘋末每当吟处起,莲花偏向落时香。píng mò měi dāng yín chù qǐ,lián huā piān xiàng luò shí xiāng。
斑骓十里嘶斜照,拍手齐看玉面郎。bān zhuī shí lǐ sī xié zhào,pāi shǒu qí kàn yù miàn láng。

放舟甘滩寄王楚臣

何巩道

凌晨忽失绿杨阴,知是江潮昨夜深。líng chén hū shī lǜ yáng yīn,zhī shì jiāng cháo zuó yè shēn。
一梦已行三里月,五更长忆百年心。yī mèng yǐ xíng sān lǐ yuè,wǔ gèng zhǎng yì bǎi nián xīn。
层滩白浪倾村树,曲港红菱掠水禽。céng tān bái làng qīng cūn shù,qū gǎng hóng líng lüè shuǐ qín。
吹散旅情天又远,此时惆怅为谁吟。chuī sàn lǚ qíng tiān yòu yuǎn,cǐ shí chóu chàng wèi shuí yín。

江行寄汪鐏石

何巩道

帆影随波拍远天,独行又复恨新篇。fān yǐng suí bō pāi yuǎn tiān,dú xíng yòu fù hèn xīn piān。
词人本善操牛耳,孺子宁甘执马鞭。cí rén běn shàn cāo niú ěr,rú zi níng gān zhí mǎ biān。
江叶得风闻自语,岸梅将雪冷相怜。jiāng yè dé fēng wén zì yǔ,àn méi jiāng xuě lěng xiāng lián。
欲持一夜孤舟梦,归拜庞公卧榻前。yù chí yī yè gū zhōu mèng,guī bài páng gōng wò tà qián。

宿伯玉庄寄梁芝五

何巩道

落花村路暝生烟,客有羁愁夕未眠。luò huā cūn lù míng shēng yān,kè yǒu jī chóu xī wèi mián。
树底壑深云不去,江心楼正月长悬。shù dǐ hè shēn yún bù qù,jiāng xīn lóu zhèng yuè zhǎng xuán。
青春得酒消残夜,白社无书隔一年。qīng chūn dé jiǔ xiāo cán yè,bái shè wú shū gé yī nián。
借问伯鸾今寂寞,五噫歌罢向谁传。jiè wèn bó luán jīn jì mò,wǔ yī gē bà xiàng shuí chuán。

寄呈苍梧黄卧庵刺史

何巩道

郡城山色接长河,五马翩翩动玉珂。jùn chéng shān sè jiē zhǎng hé,wǔ mǎ piān piān dòng yù kē。
独典大邦黄绶贵,下交穷谷布衣多。dú diǎn dà bāng huáng shòu guì,xià jiāo qióng gǔ bù yī duō。
比邻久达舟车路,入国先闻女士歌。bǐ lín jiǔ dá zhōu chē lù,rù guó xiān wén nǚ shì gē。
愿受一尘江树里,绕门秋水尽恩波。yuàn shòu yī chén jiāng shù lǐ,rào mén qiū shuǐ jǐn ēn bō。

秋日同梁寒塘诸友泛舟甘溪

何巩道

秋风孤客思依依,闲逐渔舟出钓矶。qiū fēng gū kè sī yī yī,xián zhú yú zhōu chū diào jī。
映水麦阴人独立,隔花山色鸟双飞。yìng shuǐ mài yīn rén dú lì,gé huā shān sè niǎo shuāng fēi。
雪藏塔影晴时见,路入村烟暗里归。xuě cáng tǎ yǐng qíng shí jiàn,lù rù cūn yān àn lǐ guī。
惆怅旧游零落尽,独含杯酒向斜晖。chóu chàng jiù yóu líng luò jǐn,dú hán bēi jiǔ xiàng xié huī。

送黄长眉之苍梧访米南险隐居

何巩道

欲随流水访高朋,西往苍梧到未曾。yù suí liú shuǐ fǎng gāo péng,xī wǎng cāng wú dào wèi céng。
日暗峡山迷鸟路,客投江店认渔灯。rì àn xiá shān mí niǎo lù,kè tóu jiāng diàn rèn yú dēng。
定伤秋草思乡国,一吊荒原感废兴。dìng shāng qiū cǎo sī xiāng guó,yī diào huāng yuán gǎn fèi xīng。
叔夜道疏人共弃,入山长揖问孙登。shū yè dào shū rén gòng qì,rù shān zhǎng yī wèn sūn dēng。

汪鐏石席上出巩二诗吴门王楚臣见而和之巩自以为粤风吴人和而为吴风遂以吴风答之

何巩道

客梦纷纷碎似棋,两崖明月照空枝。kè mèng fēn fēn suì shì qí,liǎng yá míng yuè zhào kōng zhī。
久藏社下终为鼠,暂处囊中亦是锥。jiǔ cáng shè xià zhōng wèi shǔ,zàn chù náng zhōng yì shì zhuī。
骨类虞翻难得媚,魂非倩女却能离。gǔ lèi yú fān nán dé mèi,hún fēi qiàn nǚ què néng lí。
清平乐府无人奏,只遣笳声特地悲。qīng píng lè fǔ wú rén zòu,zhǐ qiǎn jiā shēng tè dì bēi。

汪鐏石席上出巩二诗吴门王楚臣见而和之巩自以为粤风吴人和而为吴风遂以吴风答之

何巩道

舟路茫茫昧所之,海滨宁肯老于斯。zhōu lù máng máng mèi suǒ zhī,hǎi bīn níng kěn lǎo yú sī。
只缘流落频回首,莫叹英雄不识时。zhǐ yuán liú luò pín huí shǒu,mò tàn yīng xióng bù shí shí。
局外寸心从古冷,镜中双眼为谁悲。jú wài cùn xīn cóng gǔ lěng,jìng zhōng shuāng yǎn wèi shuí bēi。
老人圮上相期后,始信留侯亦有师。lǎo rén pǐ shàng xiāng qī hòu,shǐ xìn liú hóu yì yǒu shī。

次答汪鐏石

何巩道

世事从来半似棋,惊乌长绕向南枝。shì shì cóng lái bàn shì qí,jīng wū zhǎng rào xiàng nán zhī。
轻寒已觉裘先敝,习懒真惭股未锥。qīng hán yǐ jué qiú xiān bì,xí lǎn zhēn cán gǔ wèi zhuī。
萍在水边难久住,雁逢秋到忍相离。píng zài shuǐ biān nán jiǔ zhù,yàn féng qiū dào rěn xiāng lí。
粤台自有明明月,作赋无劳宋玉悲。yuè tái zì yǒu míng míng yuè,zuò fù wú láo sòng yù bēi。

次答汪鐏石

何巩道

欲向东流问所之,十年踪迹总如斯。yù xiàng dōng liú wèn suǒ zhī,shí nián zōng jì zǒng rú sī。
不堪何点归山日,正是汪伦送我时。bù kān hé diǎn guī shān rì,zhèng shì wāng lún sòng wǒ shí。
海国上书谁为报,布衣投笔自成悲。hǎi guó shàng shū shuí wèi bào,bù yī tóu bǐ zì chéng bēi。
天涯此去茫茫路,指出迷津是我师。tiān yá cǐ qù máng máng lù,zhǐ chū mí jīn shì wǒ shī。

羊城归日汪王二君复以首韵赠别走笔再答汪鐏石

何巩道

梦里曾陪别墅棋,觉来残月满高枝。mèng lǐ céng péi bié shù qí,jué lái cán yuè mǎn gāo zhī。
久闻说法头争点,翻恨多言舌似锥。jiǔ wén shuō fǎ tóu zhēng diǎn,fān hèn duō yán shé shì zhuī。
无路自伤狂阮籍,有心难托老要离。wú lù zì shāng kuáng ruǎn jí,yǒu xīn nán tuō lǎo yào lí。
明朝又挂孤帆去,水不萧萧歌亦悲。míng cháo yòu guà gū fān qù,shuǐ bù xiāo xiāo gē yì bēi。

次答王楚臣

何巩道

何必长安始是棋,江梅吹乱向南枝。hé bì zhǎng ān shǐ shì qí,jiāng méi chuī luàn xiàng nán zhī。
泪痕似漏传铜箭,秋绪如沙画铁锥。lèi hén shì lòu chuán tóng jiàn,qiū xù rú shā huà tiě zhuī。
未借酒尊倾北海,漫劳文采照南离。wèi jiè jiǔ zūn qīng běi hǎi,màn láo wén cǎi zhào nán lí。
新知乍见还轻别,乐莫乐兮悲莫悲。xīn zhī zhà jiàn hái qīng bié,lè mò lè xī bēi mò bēi。

舟发碧鉴寄刘汉臣

何巩道

竟似山阴雪夜船,有怀安道却徒然。jìng shì shān yīn xuě yè chuán,yǒu huái ān dào què tú rán。
登楼尚滞艰难日,投笔徒悲壮盛年。dēng lóu shàng zhì jiān nán rì,tóu bǐ tú bēi zhuàng shèng nián。
潮势远吞孤鹤岸,笛声高遍晚鸦天。cháo shì yuǎn tūn gū hè àn,dí shēng gāo biàn wǎn yā tiān。
几家村店沉吟处,又向舟师索酒钱。jǐ jiā cūn diàn chén yín chù,yòu xiàng zhōu shī suǒ jiǔ qián。

怀王羽左

何巩道

啼罢荒鸡漠漠天,隔河高柳数枝烟。tí bà huāng jī mò mò tiān,gé hé gāo liǔ shù zhī yān。
野多客梦云迷岸,抛乱乡心雁满田。yě duō kè mèng yún mí àn,pāo luàn xiāng xīn yàn mǎn tián。
落叶染霜愁短鬓,冻帆含雨怨残年。luò yè rǎn shuāng chóu duǎn bìn,dòng fān hán yǔ yuàn cán nián。
滔滔渐觉江河下,今日交情忆汝贤。tāo tāo jiàn jué jiāng hé xià,jīn rì jiāo qíng yì rǔ xián。