古诗词

季氏亭燕对

皇甫涍

季也黄花酌,依然故里欢。jì yě huáng huā zhuó,yī rán gù lǐ huān。
留芳度冬序,迟候赏秋残。liú fāng dù dōng xù,chí hòu shǎng qiū cán。
细艳云藏暖,疏阴月到寒。xì yàn yún cáng nuǎn,shū yīn yuè dào hán。
伤心倦归者,容易两年看。shāng xīn juàn guī zhě,róng yì liǎng nián kàn。

皇甫涍

明苏州长洲人,字子安,号少玄。皇甫录次子。嘉靖十一年进士,初授工部主事,改礼部,官至浙江按察佥事。好学工诗,与兄皇甫冲、弟皇甫汸、皇甫濂称皇甫四杰。自负才俊,多忤物。有《皇甫少玄集》。 皇甫涍的作品>>

猜您喜欢

病中杂言四首

皇甫涍

经时谢朝谒,因病得闲居。jīng shí xiè cháo yè,yīn bìng dé xián jū。
日暗牛羊下,风吹薜荔疏。rì àn niú yáng xià,fēng chuī bì lì shū。
乡心候秋水,晚计卜田庐。xiāng xīn hòu qiū shuǐ,wǎn jì bo tián lú。
近讶交能绝,嵇康已著书。jìn yà jiāo néng jué,jī kāng yǐ zhù shū。

江上留别友人

皇甫涍

风蓬去未已,烟蔓复牵情。fēng péng qù wèi yǐ,yān màn fù qiān qíng。
分鸿下林影,别鹤上琴声。fēn hóng xià lín yǐng,bié hè shàng qín shēng。
征舻惜潮便,祖酌畏尊倾。zhēng lú xī cháo biàn,zǔ zhuó wèi zūn qīng。
离亭有青草,空识合欢名。lí tíng yǒu qīng cǎo,kōng shí hé huān míng。

夕泛旅思

皇甫涍

行行道转远,于役定何求。xíng xíng dào zhuǎn yuǎn,yú yì dìng hé qiú。
旅思依旌幰,乡心向驿楼。lǚ sī yī jīng xiǎn,xiāng xīn xiàng yì lóu。
霞阴凝杂树,海气逐惊流。xiá yīn níng zá shù,hǎi qì zhú jīng liú。
此夕劳歌罢,惟应月伴愁。cǐ xī láo gē bà,wéi yīng yuè bàn chóu。

自遂河登舟杂兴

皇甫涍

敛衽辞阙路,徙乐望川涯。liǎn rèn cí quē lù,xǐ lè wàng chuān yá。
水练开烟素,苔衣结浦华。shuǐ liàn kāi yān sù,tái yī jié pǔ huá。
云行低合柳,江浅细澄沙。yún xíng dī hé liǔ,jiāng qiǎn xì chéng shā。
何必穷源使,言乘银海槎。hé bì qióng yuán shǐ,yán chéng yín hǎi chá。

彭城道中雨行

皇甫涍

晚溯彭山道,归云暗几峰。wǎn sù péng shān dào,guī yún àn jǐ fēng。
残阳向湍没,飞雨度川重。cán yáng xiàng tuān méi,fēi yǔ dù chuān zhòng。
谁遣长途思,还伤逐客踪。shuí qiǎn zhǎng tú sī,hái shāng zhú kè zōng。
已看淮岸尽,乡梦渺何从。yǐ kàn huái àn jǐn,xiāng mèng miǎo hé cóng。

沛上旅怀寄兄弟

皇甫涍

向暮劳歌起,川长缓去程。xiàng mù láo gē qǐ,chuān zhǎng huǎn qù chéng。
乡迷淮树隔,塞断楚云平。xiāng mí huái shù gé,sāi duàn chǔ yún píng。
浪迹舟谁系,繁忧酒独倾。làng jì zhōu shuí xì,fán yōu jiǔ dú qīng。
如何原上鸟,偏近旅人情。rú hé yuán shàng niǎo,piān jìn lǚ rén qíng。

湖兴

皇甫涍

客路浮清济,西风引汶川。kè lù fú qīng jì,xī fēng yǐn wèn chuān。
岩容摇浦岸,水色净湖烟。yán róng yáo pǔ àn,shuǐ sè jìng hú yān。
旅雁青山外,残虹绿树边。lǚ yàn qīng shān wài,cán hóng lǜ shù biān。
沧浪棹讴发,待枕月华眠。cāng làng zhào ōu fā,dài zhěn yuè huá mián。

灵岩溪口招范□生不至

皇甫涍

倚棹待幽客,萧萧风满林。yǐ zhào dài yōu kè,xiāo xiāo fēng mǎn lín。
遥知云尽处,犹隔洞门阴。yáo zhī yún jǐn chù,yóu gé dòng mén yīn。
岸静渚花落,溪闲山鸟吟。àn jìng zhǔ huā luò,xī xián shān niǎo yín。
真成独往趣,自入武陵深。zhēn chéng dú wǎng qù,zì rù wǔ líng shēn。

钟吾驿晚思

皇甫涍

遥山白云外,古驿青林端。yáo shān bái yún wài,gǔ yì qīng lín duān。
惆怅川鸟尽,苍然多暮寒。chóu chàng chuān niǎo jǐn,cāng rán duō mù hán。

河阳马上看江寄谢司直

皇甫涍

秋空立马大江堤,天畔云山望欲迷。qiū kōng lì mǎ dà jiāng dī,tiān pàn yún shān wàng yù mí。
何事愁心学潮水,朝朝暮暮秣陵西。hé shì chóu xīn xué cháo shuǐ,cháo cháo mù mù mò líng xī。

金陵绝句

皇甫涍

长干已过落花辰,满地杨花不见春。zhǎng gàn yǐ guò luò huā chén,mǎn dì yáng huā bù jiàn chūn。
强折垂杨送归客,劳劳亭畔共沾巾。qiáng zhé chuí yáng sòng guī kè,láo láo tíng pàn gòng zhān jīn。

寒夜曲四首

皇甫涍

碧殿金风生绮纨,宫槐吹尽不留残。bì diàn jīn fēng shēng qǐ wán,gōng huái chuī jǐn bù liú cán。
沉沉月到苔阴上,添却帘栊无数寒。chén chén yuè dào tái yīn shàng,tiān què lián lóng wú shù hán。

寒夜曲四首

皇甫涍

空庭蔼蔼月凝霜,银烛无光玉漏长。kōng tíng ǎi ǎi yuè níng shuāng,yín zhú wú guāng yù lòu zhǎng。
清汉数声征雁度,梦回中夜忆辽阳。qīng hàn shù shēng zhēng yàn dù,mèng huí zhōng yè yì liáo yáng。

寒夜曲四首

皇甫涍

寒切雕窗透锦茵,残更望断履綦尘。hán qiè diāo chuāng tòu jǐn yīn,cán gèng wàng duàn lǚ qí chén。
空闺不恨飞霜夜,总使春来益黯神。kōng guī bù hèn fēi shuāng yè,zǒng shǐ chūn lái yì àn shén。

寒夜曲四首

皇甫涍

玉衡低户夜无声,月色笼寒照不明。yù héng dī hù yè wú shēng,yuè sè lóng hán zhào bù míng。
灯火渐催迎早岁,绿窗愁杀近啼莺。dēng huǒ jiàn cuī yíng zǎo suì,lǜ chuāng chóu shā jìn tí yīng。
491234