古诗词

游清凉寺

史谨

冥色护楼台,阴云昼未开。míng sè hù lóu tái,yīn yún zhòu wèi kāi。
始闻圆泽去,复遇远公来。shǐ wén yuán zé qù,fù yù yuǎn gōng lái。
古径依山转,清猿向晚哀。gǔ jìng yī shān zhuǎn,qīng yuán xiàng wǎn āi。
一尘无处着,花雨遍苍苔。yī chén wú chù zhe,huā yǔ biàn cāng tái。

史谨

明苏州府昆山人,字公谨,号吴门野樵。洪武中谪居云南,以荐为应天府推官,迁湘阴县丞。罢官后,侨居南京。性高洁,喜吟咏,工绘画。筑独醉亭,卖药自给。有《独醉亭诗集》。 史谨的作品>>

猜您喜欢

宴甘氏梅雪轩

史谨

朝来领鹤访林逋,六出飞琼满径铺。cháo lái lǐng hè fǎng lín bū,liù chū fēi qióng mǎn jìng pù。
玉树有花春寂寞,碧窗无影画模糊。yù shù yǒu huā chūn jì mò,bì chuāng wú yǐng huà mó hú。
眼中顿觉添奇观,席上还堪著老夫。yǎn zhōng dùn jué tiān qí guān,xí shàng hái kān zhù lǎo fū。
元是水晶宫里客,置身今夕在冰壶。yuán shì shuǐ jīng gōng lǐ kè,zhì shēn jīn xī zài bīng hú。

渡湘江

史谨

远乘一舸渡江乡,风景萧萧带夕阳。yuǎn chéng yī gě dù jiāng xiāng,fēng jǐng xiāo xiāo dài xī yáng。
古树有巢鸠借宿,野花无主蝶偷香。gǔ shù yǒu cháo jiū jiè sù,yě huā wú zhǔ dié tōu xiāng。
惊心忽见山排戟,留客时闻燕语樯。jīng xīn hū jiàn shān pái jǐ,liú kè shí wén yàn yǔ qiáng。
惆怅骚魂招不得,空依芦苇望三湘。chóu chàng sāo hún zhāo bù dé,kōng yī lú wěi wàng sān xiāng。

元夕宴史广文宅

史谨

五十年馀鹤发翁,喜逢今夕宴黉宫。wǔ shí nián yú hè fā wēng,xǐ féng jīn xī yàn hóng gōng。
雕阑月转三更后,火树花开一气中。diāo lán yuè zhuǎn sān gèng hòu,huǒ shù huā kāi yī qì zhōng。
歌吹暗惊幽鸟梦,炉烟轻度落梅风。gē chuī àn jīng yōu niǎo mèng,lú yān qīng dù luò méi fēng。
座中俱是天涯客,安得明年此会同。zuò zhōng jù shì tiān yá kè,ān dé míng nián cǐ huì tóng。

雪霁登龙潭驿楼

史谨

飞楼百尺倚青冥,与客凭阑雪已晴。fēi lóu bǎi chǐ yǐ qīng míng,yǔ kè píng lán xuě yǐ qíng。
山绕华阳银作树,云开铁瓮玉为城。shān rào huá yáng yín zuò shù,yún kāi tiě wèng yù wèi chéng。
寒禽向日浑无语,暗谷流泉觉有声。hán qín xiàng rì hún wú yǔ,àn gǔ liú quán jué yǒu shēng。
一舸明朝又西去,还陪鹓鹭入蓬瀛。yī gě míng cháo yòu xī qù,hái péi yuān lù rù péng yíng。

武当八景天柱凌云

史谨

诸峰罗立翠莲开,天柱当中冠五台。zhū fēng luó lì cuì lián kāi,tiān zhù dāng zhōng guān wǔ tái。
势插银河逾万仞,顶摩黄鹄倚三台。shì chā yín hé yú wàn rèn,dǐng mó huáng gǔ yǐ sān tái。
丹光夜向琳宫出,云气朝从华岳来。dān guāng yè xiàng lín gōng chū,yún qì cháo cóng huá yuè lái。
我忆凭高望乡国,一杯沧海隔蓬莱。wǒ yì píng gāo wàng xiāng guó,yī bēi cāng hǎi gé péng lái。

武当八景天柱凌云

史谨

宝殿珠宫护六丁,一尘不染昼冥冥。bǎo diàn zhū gōng hù liù dīng,yī chén bù rǎn zhòu míng míng。
树环松桧千层碧,山立芙蓉四面青。shù huán sōng guì qiān céng bì,shān lì fú róng sì miàn qīng。
落日风声随虎豹,虚檐云气走雷霆。luò rì fēng shēng suí hǔ bào,xū yán yún qì zǒu léi tíng。
道人不管人间事,自拂烟霞采茯苓。dào rén bù guǎn rén jiān shì,zì fú yān xiá cǎi fú líng。

武当八景天柱凌云

史谨

万壑千厓晓雾消,琳宫弘敞映仙桃。wàn hè qiān yá xiǎo wù xiāo,lín gōng hóng chǎng yìng xiān táo。
路通绝顶青冥阔,凤哕朝阳紫殿高。lù tōng jué dǐng qīng míng kuò,fèng huì cháo yáng zǐ diàn gāo。
林下每看羊化石,松间时见鹤归巢。lín xià měi kàn yáng huà shí,sōng jiān shí jiàn hè guī cháo。
我今欲借登山屐,来访安期不惮劳。wǒ jīn yù jiè dēng shān jī,lái fǎng ān qī bù dàn láo。

武当八景天柱凌云

史谨

深谷藏源远近通,下连诸涧尽朝宗。shēn gǔ cáng yuán yuǎn jìn tōng,xià lián zhū jiàn jǐn cháo zōng。
飞空自响钧天乐,震地偏惊启蛰龙。fēi kōng zì xiǎng jūn tiān lè,zhèn dì piān jīng qǐ zhé lóng。
阔处倒涵山岳影,渡边多见鹿麋踪。kuò chù dào hán shān yuè yǐng,dù biān duō jiàn lù mí zōng。
几番过雨扶筇听,仿佛涛声起万松。jǐ fān guò yǔ fú qióng tīng,fǎng fú tāo shēng qǐ wàn sōng。

武当八景天柱凌云

史谨

岩前流水带龙腥,石上灵芝到处生。yán qián liú shuǐ dài lóng xīng,shí shàng líng zhī dào chù shēng。
绝壁倚空非禹凿,高萝悬幄自天成。jué bì yǐ kōng fēi yǔ záo,gāo luó xuán wò zì tiān chéng。
岚飞翠雨林梢滴,鹤载瑶笙月下鸣。lán fēi cuì yǔ lín shāo dī,hè zài yáo shēng yuè xià míng。
知有仙宫烟雾里,樵歌长答步虚声。zhī yǒu xiān gōng yān wù lǐ,qiáo gē zhǎng dá bù xū shēng。

武当八景天柱凌云

史谨

山绕琳宫列画图,天然形势一仙都。shān rào lín gōng liè huà tú,tiān rán xíng shì yī xiān dōu。
翠岚窗户藏丁甲,白昼风云忽有无。cuì lán chuāng hù cáng dīng jiǎ,bái zhòu fēng yún hū yǒu wú。
羽客夜归骑一虎,仙禽晓过引双雏。yǔ kè yè guī qí yī hǔ,xiān qín xiǎo guò yǐn shuāng chú。
何时得造烟萝径,石上同寻九节蒲。hé shí dé zào yān luó jìng,shí shàng tóng xún jiǔ jié pú。

武当八景天柱凌云

史谨

古洞深沈万木遮,洞中初转阿香车。gǔ dòng shēn shěn wàn mù zhē,dòng zhōng chū zhuǎn ā xiāng chē。
已知太乙行时令,不觉春光动物华。yǐ zhī tài yǐ xíng shí lìng,bù jué chūn guāng dòng wù huá。
甘雨顿青原上草,仙桃渐吐日边花。gān yǔ dùn qīng yuán shàng cǎo,xiān táo jiàn tǔ rì biān huā。
明朝拟欲寻芳去,先向新宫觅少霞。míng cháo nǐ yù xún fāng qù,xiān xiàng xīn gōng mì shǎo xiá。

武当八景天柱凌云

史谨

层台屹立楚天西,曙色遥分石径危。céng tái yì lì chǔ tiān xī,shǔ sè yáo fēn shí jìng wēi。
玉兔已沈千仞壁,金乌飞上万年枝。yù tù yǐ shěn qiān rèn bì,jīn wū fēi shàng wàn nián zhī。
露凝仙掌云犹湿,花覆天坛影渐移。lù níng xiān zhǎng yún yóu shī,huā fù tiān tán yǐng jiàn yí。
中有长生餐玉者,往来不许世人知。zhōng yǒu zhǎng shēng cān yù zhě,wǎng lái bù xǔ shì rén zhī。

饮中赋

史谨

岁月浑如东逝波,醉乡深处喜频过。suì yuè hún rú dōng shì bō,zuì xiāng shēn chù xǐ pín guò。
手中不荷刘伶锸,耳畔常闻薤露歌。shǒu zhōng bù hé liú líng chā,ěr pàn cháng wén xiè lù gē。
天地有情终寂寞,功名无分欲如何。tiān dì yǒu qíng zhōng jì mò,gōng míng wú fēn yù rú hé。
却怜皓首求仙客,终日惺惺鍊紫河。què lián hào shǒu qiú xiān kè,zhōng rì xīng xīng liàn zǐ hé。

经人鲊瓮

史谨

远承仙诏出乌蛮,春色相随万里还。yuǎn chéng xiān zhào chū wū mán,chūn sè xiāng suí wàn lǐ hái。
一舸又经人鲊瓮,全家如过鬼门关。yī gě yòu jīng rén zhǎ wèng,quán jiā rú guò guǐ mén guān。
舟师捩柁仓皇际,鱼腹埋身顷刻间。zhōu shī liè duò cāng huáng jì,yú fù mái shēn qǐng kè jiān。
到岸不须谈往事,且宜携酒看青山。dào àn bù xū tán wǎng shì,qiě yí xié jiǔ kàn qīng shān。

浮休室为颖上人赋

史谨

自悟身同不系舟,借栖禅室扁浮休。zì wù shēn tóng bù xì zhōu,jiè qī chán shì biǎn fú xiū。
眼中生死轻如叶,世上荣枯信若沤。yǎn zhōng shēng sǐ qīng rú yè,shì shàng róng kū xìn ruò ōu。
金谷已闻樵牧唱,苏台终见鹿麋游。jīn gǔ yǐ wén qiáo mù chàng,sū tái zhōng jiàn lù mí yóu。
几番醉坐三生石,天地为棺总不忧。jǐ fān zuì zuò sān shēng shí,tiān dì wèi guān zǒng bù yōu。