古诗词

峡中和裴日英韵

史谨

酒酣聊复岸乌纱,影堕船窗见落花。jiǔ hān liáo fù àn wū shā,yǐng duò chuán chuāng jiàn luò huā。
雪浪堆中经万里,野猿声里过三巴。xuě làng duī zhōng jīng wàn lǐ,yě yuán shēng lǐ guò sān bā。
相刘诸葛非凡器,帝蜀公孙是井蛙。xiāng liú zhū gé fēi fán qì,dì shǔ gōng sūn shì jǐng wā。
我向百蛮君入楚,片时分手各天涯。wǒ xiàng bǎi mán jūn rù chǔ,piàn shí fēn shǒu gè tiān yá。

史谨

明苏州府昆山人,字公谨,号吴门野樵。洪武中谪居云南,以荐为应天府推官,迁湘阴县丞。罢官后,侨居南京。性高洁,喜吟咏,工绘画。筑独醉亭,卖药自给。有《独醉亭诗集》。 史谨的作品>>

猜您喜欢

写怀

史谨

四十馀年多病身,厌骑驽马踏红尘。sì shí yú nián duō bìng shēn,yàn qí nú mǎ tà hóng chén。
明朝欲挂朝冠去,神武门前未许人。míng cháo yù guà cháo guān qù,shén wǔ mén qián wèi xǔ rén。

题画

史谨

空山云湿有龙气,绝壁春深无鸟啼。kōng shān yún shī yǒu lóng qì,jué bì chūn shēn wú niǎo tí。
采药欲寻刘阮去,桃花风度白沙溪。cǎi yào yù xún liú ruǎn qù,táo huā fēng dù bái shā xī。

题雪景

史谨

六出深封行路难,朝来人迹断空山。liù chū shēn fēng xíng lù nán,cháo lái rén jì duàn kōng shān。
野船才到寒汀下,疑是前溪访戴还。yě chuán cái dào hán tīng xià,yí shì qián xī fǎng dài hái。

书铁炉驿

史谨

铜鼓营前日欲西,铁炉冈下鹧鸪啼。tóng gǔ yíng qián rì yù xī,tiě lú gāng xià zhè gū tí。
却怜迢递南来使,万壑千崖入宁溪。què lián tiáo dì nán lái shǐ,wàn hè qiān yá rù níng xī。

同州端午

史谨

鹤发垂肩尺许长,离家三十五端阳。hè fā chuí jiān chǐ xǔ zhǎng,lí jiā sān shí wǔ duān yáng。
儿童见说深惊讶,却问何方是故乡。ér tóng jiàn shuō shēn jīng yà,què wèn hé fāng shì gù xiāng。

挽沈大年

史谨

在世谁无死,惟公实可怜。zài shì shuí wú sǐ,wéi gōng shí kě lián。
两丧犹未举,一疾竟长捐。liǎng sàng yóu wèi jǔ,yī jí jìng zhǎng juān。
祸福元相倚,存亡亦付天。huò fú yuán xiāng yǐ,cún wáng yì fù tiān。
新阡淮海北,旧隐石城边。xīn qiān huái hǎi běi,jiù yǐn shí chéng biān。
泪洒延陵剑,心摧子敬毡。lèi sǎ yán líng jiàn,xīn cuī zi jìng zhān。
云山含爽气,野树黯秋烟。yún shān hán shuǎng qì,yě shù àn qiū yān。
壮笔遗鹦鹉,衷情托杜鹃。zhuàng bǐ yí yīng wǔ,zhōng qíng tuō dù juān。
丹房尘漠漠,华表月娟娟。dān fáng chén mò mò,huá biǎo yuè juān juān。
幕府哀刘表,词林失仲宣。mù fǔ āi liú biǎo,cí lín shī zhòng xuān。
愁看行乐处,芳草日芊芊。chóu kàn xíng lè chù,fāng cǎo rì qiān qiān。

谒黔宁王庙

史谨

冠冕遵王制,祠堂枕野池。guān miǎn zūn wáng zhì,cí táng zhěn yě chí。
喜令蛮父老,复睹汉威仪。xǐ lìng mán fù lǎo,fù dǔ hàn wēi yí。
杰栋星河近,虚檐薜荔垂。jié dòng xīng hé jìn,xū yán bì lì chuí。
乱峰排剑戟,高树拥旌旗。luàn fēng pái jiàn jǐ,gāo shù yōng jīng qí。
奕叶承恩重,平生出计奇。yì yè chéng ēn zhòng,píng shēng chū jì qí。
功勋齐马援,德量并韩琦。gōng xūn qí mǎ yuán,dé liàng bìng hán qí。
天意深留眷,秋声远送悲。tiān yì shēn liú juàn,qiū shēng yuǎn sòng bēi。
故山依日月,新冢卧熊罴。gù shān yī rì yuè,xīn zhǒng wò xióng pí。
猿鹤虽无主,鹪鹩各有枝。yuán hè suī wú zhǔ,jiāo liáo gè yǒu zhī。
峨峨光万丈,千古照边陲。é é guāng wàn zhàng,qiān gǔ zhào biān chuí。

赠日本廉上人

史谨

一别扶桑路,俄惊二十秋。yī bié fú sāng lù,é jīng èr shí qiū。
暂逢皆白首,相顾各青眸。zàn féng jiē bái shǒu,xiāng gù gè qīng móu。
就里诸天近,行边一念休。jiù lǐ zhū tiān jìn,xíng biān yī niàn xiū。
出山应扫迹,渡海不须舟。chū shān yīng sǎo jì,dù hǎi bù xū zhōu。
雨过龙归钵,经残月满楼。yǔ guò lóng guī bō,jīng cán yuè mǎn lóu。
尚期他世会,聊共此生浮。shàng qī tā shì huì,liáo gòng cǐ shēng fú。
猿鸟陪吟眺,乾坤任去留。yuán niǎo péi yín tiào,qián kūn rèn qù liú。
堂堂天竺境,都在汝心头。táng táng tiān zhú jìng,dōu zài rǔ xīn tóu。

题晚翠堂

史谨

高堂迢递万松间,郁郁虬枝绕画阑。gāo táng tiáo dì wàn sōng jiān,yù yù qiú zhī rào huà lán。
要与林泉留胜概,不随蒲柳共凋残。yào yǔ lín quán liú shèng gài,bù suí pú liǔ gòng diāo cán。
云归自锁巢间鹤,竹近常闻月下鸾。yún guī zì suǒ cháo jiān hè,zhú jìn cháng wén yuè xià luán。
尽日涛声来树杪,无边诗思入毫端。jǐn rì tāo shēng lái shù miǎo,wú biān shī sī rù háo duān。
花飘金粉香犹湿,叶堕苍髯露未干。huā piāo jīn fěn xiāng yóu shī,yè duò cāng rán lù wèi gàn。
扫径每迟佳客至,斸苓常寄老夫餐。sǎo jìng měi chí jiā kè zhì,zhǔ líng cháng jì lǎo fū cān。
罗浮仙子应同操,句曲真人拟挂冠。luó fú xiān zi yīng tóng cāo,jù qū zhēn rén nǐ guà guān。
更爱冰霜摇落后,独留黛色倚高寒。gèng ài bīng shuāng yáo luò hòu,dú liú dài sè yǐ gāo hán。

游吴氏耕乐轩

史谨

延陵有一士,卜壤螺山陬。yán líng yǒu yī shì,bo rǎng luó shān zōu。
松萝荫层轩,桑麻被崇邱。sōng luó yīn céng xuān,sāng má bèi chóng qiū。
忻然遂栖息,焉用营菟裘。xīn rán suì qī xī,yān yòng yíng tú qiú。
朝耕陇头云,暮饭栏中牛。cháo gēng lǒng tóu yún,mù fàn lán zhōng niú。
心旷市朝远,地偏松菊幽。xīn kuàng shì cháo yuǎn,dì piān sōng jú yōu。
良时恒见招,探玩成久留。liáng shí héng jiàn zhāo,tàn wán chéng jiǔ liú。
我非荷蓧群,子焉沮溺流。wǒ fēi hé diào qún,zi yān jǔ nì liú。
青云一蹭蹬,虞坂淹骅骝。qīng yún yī cèng dēng,yú bǎn yān huá liú。
眷兹以为托,所贵良无忧。juàn zī yǐ wèi tuō,suǒ guì liáng wú yōu。

登仲宣楼

史谨

我来自东吴,万里赴西蜀。wǒ lái zì dōng wú,wàn lǐ fù xī shǔ。
道经江陵县,故旧延我宿。dào jīng jiāng líng xiàn,gù jiù yán wǒ sù。
置酒城南楼,殷勤慰飘泊。zhì jiǔ chéng nán lóu,yīn qín wèi piāo pō。
仲宣不可招,景升恒寂寞。zhòng xuān bù kě zhāo,jǐng shēng héng jì mò。
凭高启烦襟,原野聊纵目。píng gāo qǐ fán jīn,yuán yě liáo zòng mù。
前程既修阻,后会安可卜。qián chéng jì xiū zǔ,hòu huì ān kě bo。
少长各尽欢,杯行敢辞速。shǎo zhǎng gè jǐn huān,bēi xíng gǎn cí sù。
彼此旷达士,焉能受羁束。bǐ cǐ kuàng dá shì,yān néng shòu jī shù。
浩歌发清商,凉飙振林木。hào gē fā qīng shāng,liáng biāo zhèn lín mù。
矫首望中原,青云犹漠漠。jiǎo shǒu wàng zhōng yuán,qīng yún yóu mò mò。
安得羽翼齐,飞翔接鸿鹄。ān dé yǔ yì qí,fēi xiáng jiē hóng gǔ。

游郭氏隐居

史谨

结庐面青山,藩篱带林莽。jié lú miàn qīng shān,fān lí dài lín mǎng。
悠然远尘境,吟玩恣心赏。yōu rán yuǎn chén jìng,yín wán zì xīn shǎng。
嘉树荫芳池,玄蝉发清响。jiā shù yīn fāng chí,xuán chán fā qīng xiǎng。
遂兹平生怀,岂在轩楹敞。suì zī píng shēng huái,qǐ zài xuān yíng chǎng。
榴红映扉吐,苔绿缘阶上。liú hóng yìng fēi tǔ,tái lǜ yuán jiē shàng。
嗟我行路人,适来解尘鞅。jiē wǒ xíng lù rén,shì lái jiě chén yāng。
取君鸣琴弹,聊慰烟霞想。qǔ jūn míng qín dàn,liáo wèi yān xiá xiǎng。

高唐驿

史谨

久客厌舟居,冲寒步沙碛。jiǔ kè yàn zhōu jū,chōng hán bù shā qì。
披榛得微路,偶值高唐驿。pī zhēn dé wēi lù,ǒu zhí gāo táng yì。
窗前十二峰,峨峨倚天碧。chuāng qián shí èr fēng,é é yǐ tiān bì。
其左连荆衡,其右控梁益。qí zuǒ lián jīng héng,qí yòu kòng liáng yì。
宋玉不可招,阳台渺无迹。sòng yù bù kě zhāo,yáng tái miǎo wú jì。
驿楼枕其下,弘敞冠斯邑。yì lóu zhěn qí xià,hóng chǎng guān sī yì。
驿宰吾故人,相逢话畴昔。yì zǎi wú gù rén,xiāng féng huà chóu xī。
邀我向茅茨,问我今何适。yāo wǒ xiàng máo cí,wèn wǒ jīn hé shì。
慷慨具殽酒,侯鲭杂梨栗。kāng kǎi jù xiáo jiǔ,hóu qīng zá lí lì。
情真觉易醉,出门众山夕。qíng zhēn jué yì zuì,chū mén zhòng shān xī。
猿鸟互哀鸣,松风亦萧瑟。yuán niǎo hù āi míng,sōng fēng yì xiāo sè。
虽云志四方,还洒杨朱泣。suī yún zhì sì fāng,hái sǎ yáng zhū qì。

摩尼岭

史谨

昔闻摩尼岭,今次摩尼驿。xī wén mó ní lǐng,jīn cì mó ní yì。
自分天地来,险障西南域。zì fēn tiān dì lái,xiǎn zhàng xī nán yù。
山高日色冷,悲风惨松柏。shān gāo rì sè lěng,bēi fēng cǎn sōng bǎi。
人烟渺何处,我心恒戚戚。rén yān miǎo hé chù,wǒ xīn héng qī qī。
空畏豺虎飧,行人自相食。kōng wèi chái hǔ sūn,xíng rén zì xiāng shí。
吁嗟微命存,苦被瘴疠袭。xū jiē wēi mìng cún,kǔ bèi zhàng lì xí。
生者含疮痍,死者委荆棘。shēng zhě hán chuāng yí,sǐ zhě wěi jīng jí。
骨肉不相保,弃掷如瓦砾。gǔ ròu bù xiāng bǎo,qì zhì rú wǎ lì。
眷兹飘零际,沈痛迫胸臆。juàn zī piāo líng jì,shěn tòng pò xiōng yì。
去家日已远,前程杳难极。qù jiā rì yǐ yuǎn,qián chéng yǎo nán jí。
蔽体无完衣,充肠但梨栗。bì tǐ wú wán yī,chōng cháng dàn lí lì。
徘徊秋风前,倚剑三叹息。pái huái qiū fēng qián,yǐ jiàn sān tàn xī。

下马坡

史谨

危峰戴孤驿,微路挂绝顶。wēi fēng dài gū yì,wēi lù guà jué dǐng。
萧萧林影交,惨惨日色冥。xiāo xiāo lín yǐng jiāo,cǎn cǎn rì sè míng。
经过必下马,同行不堪并。jīng guò bì xià mǎ,tóng xíng bù kān bìng。
虽云有骐骥,健步何由骋。suī yún yǒu qí jì,jiàn bù hé yóu chěng。
俯首视平川,落落深如阱。fǔ shǒu shì píng chuān,luò luò shēn rú jǐng。
顾兹间关际,岂不念乡井。gù zī jiān guān jì,qǐ bù niàn xiāng jǐng。
少憩嘉木阴,神魂觉苏醒。shǎo qì jiā mù yīn,shén hún jué sū xǐng。
松风萧瑟来,吹我衣裳冷。sōng fēng xiāo sè lái,chuī wǒ yī shang lěng。
缅想青云衢,默默徒延哽。miǎn xiǎng qīng yún qú,mò mò tú yán gěng。