古诗词

摩尼岭

史谨

昔闻摩尼岭,今次摩尼驿。xī wén mó ní lǐng,jīn cì mó ní yì。
自分天地来,险障西南域。zì fēn tiān dì lái,xiǎn zhàng xī nán yù。
山高日色冷,悲风惨松柏。shān gāo rì sè lěng,bēi fēng cǎn sōng bǎi。
人烟渺何处,我心恒戚戚。rén yān miǎo hé chù,wǒ xīn héng qī qī。
空畏豺虎飧,行人自相食。kōng wèi chái hǔ sūn,xíng rén zì xiāng shí。
吁嗟微命存,苦被瘴疠袭。xū jiē wēi mìng cún,kǔ bèi zhàng lì xí。
生者含疮痍,死者委荆棘。shēng zhě hán chuāng yí,sǐ zhě wěi jīng jí。
骨肉不相保,弃掷如瓦砾。gǔ ròu bù xiāng bǎo,qì zhì rú wǎ lì。
眷兹飘零际,沈痛迫胸臆。juàn zī piāo líng jì,shěn tòng pò xiōng yì。
去家日已远,前程杳难极。qù jiā rì yǐ yuǎn,qián chéng yǎo nán jí。
蔽体无完衣,充肠但梨栗。bì tǐ wú wán yī,chōng cháng dàn lí lì。
徘徊秋风前,倚剑三叹息。pái huái qiū fēng qián,yǐ jiàn sān tàn xī。

史谨

明苏州府昆山人,字公谨,号吴门野樵。洪武中谪居云南,以荐为应天府推官,迁湘阴县丞。罢官后,侨居南京。性高洁,喜吟咏,工绘画。筑独醉亭,卖药自给。有《独醉亭诗集》。 史谨的作品>>

猜您喜欢

鸳鸯图

史谨

头白两文禽,和鸣多好音。tóu bái liǎng wén qín,hé míng duō hǎo yīn。
韩朋坟上树,双宿到如今。hán péng fén shàng shù,shuāng sù dào rú jīn。

题画

史谨

林壑昼冥冥,松萝覆野亭。lín hè zhòu míng míng,sōng luó fù yě tíng。
一尘飞不到,门外数峰青。yī chén fēi bù dào,mén wài shù fēng qīng。

忆家二首

史谨

新霁扬林初,蘋花贴岸舒。xīn jì yáng lín chū,píng huā tiē àn shū。
故乡今夜月,犹得照孤庐。gù xiāng jīn yè yuè,yóu dé zhào gū lú。

忆家二首

史谨

树拥溪边阁,山浮雨后岚。shù yōng xī biān gé,shān fú yǔ hòu lán。
白头归未得,画里望江南。bái tóu guī wèi dé,huà lǐ wàng jiāng nán。

春山行乐图

史谨

四海无波六合清,诸公乘暇乐升平。sì hǎi wú bō liù hé qīng,zhū gōng chéng xiá lè shēng píng。
杏花村外东风里,醉拂吟鞭并辔行。xìng huā cūn wài dōng fēng lǐ,zuì fú yín biān bìng pèi xíng。

奉天殿朝回

史谨

春风淡荡御烟微,玉佩成行柳下归。chūn fēng dàn dàng yù yān wēi,yù pèi chéng xíng liǔ xià guī。
共浴恩波还共散,紫薇花下换朝衣。gòng yù ēn bō hái gòng sàn,zǐ wēi huā xià huàn cháo yī。

直房闻桂香

史谨

松阴池馆昼偏凉,何处飘来桂子香。sōng yīn chí guǎn zhòu piān liáng,hé chù piāo lái guì zi xiāng。
起傍雕阑看秋色,广寒宫殿近昭阳。qǐ bàng diāo lán kàn qiū sè,guǎng hán gōng diàn jìn zhāo yáng。

晓望钟山

史谨

势蟠龙虎翠高低,树色苍苍接凤池。shì pán lóng hǔ cuì gāo dī,shù sè cāng cāng jiē fèng chí。
宿雾渐消云散尽,金乌飞上万年枝。sù wù jiàn xiāo yún sàn jǐn,jīn wū fēi shàng wàn nián zhī。

过虎踞关

史谨

关路盘盘绕翠微,岩花涧草竞春辉。guān lù pán pán rào cuì wēi,yán huā jiàn cǎo jìng chūn huī。
晚来醉拂吟鞭过,山气蒙蒙欲染衣。wǎn lái zuì fú yín biān guò,shān qì méng méng yù rǎn yī。

题捕鱼图

史谨

罢钓归来日已昏,荻花吹雪暗江村。bà diào guī lái rì yǐ hūn,dí huā chuī xuě àn jiāng cūn。
此生不是甘贫贱,留得清风遗子孙。cǐ shēng bù shì gān pín jiàn,liú dé qīng fēng yí zi sūn。

送邓太守

史谨

典郡曾为百里侯,中心元只慕伊周。diǎn jùn céng wèi bǎi lǐ hóu,zhōng xīn yuán zhǐ mù yī zhōu。
今朝五马西南去,重使三苗识邓攸。jīn cháo wǔ mǎ xī nán qù,zhòng shǐ sān miáo shí dèng yōu。

立春日试笔

史谨

苍苍初日照楼台,元气淋漓遍九垓。cāng cāng chū rì zhào lóu tái,yuán qì lín lí biàn jiǔ gāi。
不是梅花露消息,人间何处识春来。bù shì méi huā lù xiāo xī,rén jiān hé chù shí chūn lái。

蜀山道中

史谨

盘盘鸟道接峨眉,剑阁横空北斗低。pán pán niǎo dào jiē é méi,jiàn gé héng kōng běi dòu dī。
羁思不堪过夜半,万山深处一猿啼。jī sī bù kān guò yè bàn,wàn shān shēn chù yī yuán tí。

过瀼西

史谨

天涯春尽强提携,百丈牵江过瀼西。tiān yá chūn jǐn qiáng tí xié,bǎi zhàng qiān jiāng guò ráng xī。
谁识少陵忧国恨,东风处处杜鹃啼。shuí shí shǎo líng yōu guó hèn,dōng fēng chù chù dù juān tí。

过巫山

史谨

一剑长悬万里身,偶经巫峡又逢春。yī jiàn zhǎng xuán wàn lǐ shēn,ǒu jīng wū xiá yòu féng chūn。
路傍多少娉婷女,谁是襄王梦里人。lù bàng duō shǎo pīng tíng nǚ,shuí shì xiāng wáng mèng lǐ rén。