古诗词

观出猎

史谨

滇阳地阔平如掌,银汉无云气清朗。diān yáng dì kuò píng rú zhǎng,yín hàn wú yún qì qīng lǎng。
五陵公子猎秋风,快马踏沙蹄不响。wǔ líng gōng zi liè qiū fēng,kuài mǎ tà shā tí bù xiǎng。
三千健儿意气同,手撚羽箭腰悬弓。sān qiān jiàn ér yì qì tóng,shǒu niǎn yǔ jiàn yāo xuán gōng。
杀声日暮动南极,远近一过山林空。shā shēng rì mù dòng nán jí,yuǎn jìn yī guò shān lín kōng。
良犬争驰疾于电,狡兔呜呼命如线。liáng quǎn zhēng chí jí yú diàn,jiǎo tù wū hū mìng rú xiàn。
苍鹰脱鞲云际来,击落鴐鹅翅为剑。cāng yīng tuō gōu yún jì lái,jī luò gē é chì wèi jiàn。
旌旗翩翩晚明灭,黄尘涨天笳鼓咽。jīng qí piān piān wǎn míng miè,huáng chén zhǎng tiān jiā gǔ yàn。
青兕玄熊马上驮,争还喜似成功捷。qīng sì xuán xióng mǎ shàng tuó,zhēng hái xǐ shì chéng gōng jié。
山河混一升平久,此乐何须印如斗。shān hé hùn yī shēng píng jiǔ,cǐ lè hé xū yìn rú dòu。
视我区区草莽臣,壮心不在诸公后。shì wǒ qū qū cǎo mǎng chén,zhuàng xīn bù zài zhū gōng hòu。

史谨

明苏州府昆山人,字公谨,号吴门野樵。洪武中谪居云南,以荐为应天府推官,迁湘阴县丞。罢官后,侨居南京。性高洁,喜吟咏,工绘画。筑独醉亭,卖药自给。有《独醉亭诗集》。 史谨的作品>>

猜您喜欢

松石轩

史谨

知君旧是山林友,新搆层轩傍钟阜。zhī jūn jiù shì shān lín yǒu,xīn gòu céng xuān bàng zhōng fù。
一径萦回入万松,黛色参天蔽星斗。yī jìng yíng huí rù wàn sōng,dài sè cān tiān bì xīng dòu。
松根白石卧如羊,忽过云来势如走。sōng gēn bái shí wò rú yáng,hū guò yún lái shì rú zǒu。
平生爱松仍爱石,节操同坚谅难易。píng shēng ài sōng réng ài shí,jié cāo tóng jiān liàng nán yì。
设拜当时笑米公,哦诗几度闻斯立。shè bài dāng shí xiào mǐ gōng,ó shī jǐ dù wén sī lì。
采得茯苓还共煮,老驻童颜即仙侣。cǎi dé fú líng hái gòng zhǔ,lǎo zhù tóng yán jí xiān lǚ。
谁从勾漏问丹砂,幸遇陶公为地主。shuí cóng gōu lòu wèn dān shā,xìng yù táo gōng wèi dì zhǔ。
同来坐石听松风,赤日行天不知暑。tóng lái zuò shí tīng sōng fēng,chì rì xíng tiān bù zhī shǔ。

竹窝为司叔端赋

史谨

以竹名窝竹为瓦,先生乐道居其下。yǐ zhú míng wō zhú wèi wǎ,xiān shēng lè dào jū qí xià。
清风一枕傲羲皇,眼底荣枯总虚假。qīng fēng yī zhěn ào xī huáng,yǎn dǐ róng kū zǒng xū jiǎ。
座中趣味如安乐,我亦曾来共盘礴。zuò zhōng qù wèi rú ān lè,wǒ yì céng lái gòng pán bó。
无边清气贮心胸,琴响松风雨鸣瀑。wú biān qīng qì zhù xīn xiōng,qín xiǎng sōng fēng yǔ míng pù。
黄州竹楼今已无,杜陵茅屋埋烟芜。huáng zhōu zhú lóu jīn yǐ wú,dù líng máo wū mái yān wú。
二老仙游去不返,至今清誉闻江湖。èr lǎo xiān yóu qù bù fǎn,zhì jīn qīng yù wén jiāng hú。
先生之窝可相继,地位清高远华丽。xiān shēng zhī wō kě xiāng jì,dì wèi qīng gāo yuǎn huá lì。
时闻松桂起秋声,一片笙竽绕檐际。shí wén sōng guì qǐ qiū shēng,yī piàn shēng yú rào yán jì。

览翠轩为周经历赋

史谨

濂溪有馀裔,卜壤依林泉。lián xī yǒu yú yì,bo rǎng yī lín quán。
长松落圆阴,远岫排青莲。zhǎng sōng luò yuán yīn,yuǎn xiù pái qīng lián。
公馀拄笏坐,迥绝尘虑牵。gōng yú zhǔ hù zuò,jiǒng jué chén lǜ qiān。
岚光遍轩楹,草色远郊原。lán guāng biàn xuān yíng,cǎo sè yuǎn jiāo yuán。
览之日成趣,不觉时序迁。lǎn zhī rì chéng qù,bù jué shí xù qiān。
欲招陶渊明,共赋归来篇。yù zhāo táo yuān míng,gòng fù guī lái piān。

环翠轩为江文初题

史谨

文初先生住天目,种竹千竿绕茅屋。wén chū xiān shēng zhù tiān mù,zhǒng zhú qiān gān rào máo wū。
高者昂然拂霄汉,低者森然护帘幕。gāo zhě áng rán fú xiāo hàn,dī zhě sēn rán hù lián mù。
座中浑无尘俗气,深处自有鸾凤宿。zuò zhōng hún wú chén sú qì,shēn chù zì yǒu luán fèng sù。
先生曳杖时吟眺,苍雪无声落乌帽。xiān shēng yè zhàng shí yín tiào,cāng xuě wú shēng luò wū mào。
百年世事了无闻,三伏炎光岂能到。bǎi nián shì shì le wú wén,sān fú yán guāng qǐ néng dào。
醉坐石磴如巢云,襟怀不异长庚老,嶰谷筼筜眼中小。zuì zuò shí dèng rú cháo yún,jīn huái bù yì zhǎng gēng lǎo,xiè gǔ yún dāng yǎn zhōng xiǎo。

黄河

史谨

朝为川,暮成堤,发源远自昆仑西。cháo wèi chuān,mù chéng dī,fā yuán yuǎn zì kūn lún xī。
浊流扬波声惨悽,走沙埋船命斯须。zhuó liú yáng bō shēng cǎn qī,zǒu shā mái chuán mìng sī xū。
下有神龙护明珠,阴火夜映青玻瓈。xià yǒu shén lóng hù míng zhū,yīn huǒ yè yìng qīng bō lí。
无人为招翟乾祐,平夫此险安群黎。wú rén wèi zhāo dí qián yòu,píng fū cǐ xiǎn ān qún lí。

谢江文初惠笔

史谨

有客清晨来扣门,长揖赠我中书君。yǒu kè qīng chén lái kòu mén,zhǎng yī zèng wǒ zhōng shū jūn。
数枝彤管截寒玉,凛凛霜气凌秋云。shù zhī tóng guǎn jié hán yù,lǐn lǐn shuāng qì líng qiū yún。
小试银笺价应倍,玄霜渍毫凝石髓。xiǎo shì yín jiān jià yīng bèi,xuán shuāng zì háo níng shí suǐ。
未经草檄动朝端,犹记题诗泣山鬼。wèi jīng cǎo xí dòng cháo duān,yóu jì tí shī qì shān guǐ。
感君之德安敢忘,速令收贮归文房。gǎn jūn zhī dé ān gǎn wàng,sù lìng shōu zhù guī wén fáng。
明朝更写换鹅帖,字体不用遵钟王。míng cháo gèng xiě huàn é tiē,zì tǐ bù yòng zūn zhōng wáng。

赠杨彦常

史谨

我家吴门枕江浙,君住钱唐近南越。wǒ jiā wú mén zhěn jiāng zhè,jūn zhù qián táng jìn nán yuè。
长安道上忽相逢,手握青藜鬓如雪。zhǎng ān dào shàng hū xiāng féng,shǒu wò qīng lí bìn rú xuě。
虽云踪迹类浮云,不向人间附炎热。suī yún zōng jì lèi fú yún,bù xiàng rén jiān fù yán rè。
蓬阆群仙久相待,醉后常期浴东海。péng láng qún xiān jiǔ xiāng dài,zuì hòu cháng qī yù dōng hǎi。
手攀若木弄金乌,却把珊瑚作薪采。shǒu pān ruò mù nòng jīn wū,què bǎ shān hú zuò xīn cǎi。
归来自卧三天竺,静守玄关处幽独。guī lái zì wò sān tiān zhú,jìng shǒu xuán guān chù yōu dú。
白云为衾石为枕,五粒松脂胜粱肉。bái yún wèi qīn shí wèi zhěn,wǔ lì sōng zhī shèng liáng ròu。
却怜吾辈系樊笼,未暇栖身向麋鹿。què lián wú bèi xì fán lóng,wèi xiá qī shēn xiàng mí lù。