古诗词

武林追忆子安

皇甫汸

曾见褰帷向越城,非关为吏厌承明。céng jiàn qiān wéi xiàng yuè chéng,fēi guān wèi lì yàn chéng míng。
身随零露朝先尽,恨落江潮夜未平。shēn suí líng lù cháo xiān jǐn,hèn luò jiāng cháo yè wèi píng。
芳草不传池上梦,薇花犹系省中情。fāng cǎo bù chuán chí shàng mèng,wēi huā yóu xì shěng zhōng qíng。
湖心诸寺闻题遍,留取山僧护姓名。hú xīn zhū sì wén tí biàn,liú qǔ shān sēng hù xìng míng。
皇甫汸

皇甫汸

明苏州长洲人,字子循,号百泉。皇甫录第三子。嘉靖八年进士,授工部主事,官至云南佥事,以计典论黜。好声色狎游。工诗,尤精书法。有《百泉子绪论》、《解颐新语》、《皇甫司勋集》。 皇甫汸的作品>>

猜您喜欢

题茉莉二首其二

皇甫汸

香惯临风细,花偏映日生。xiāng guàn lín fēng xì,huā piān yìng rì shēng。
若将人试拟,小玉定齐名。ruò jiāng rén shì nǐ,xiǎo yù dìng qí míng。

梅子铺题壁

皇甫汸

月明清露下荒台,木落空山更可哀。yuè míng qīng lù xià huāng tái,mù luò kōng shān gèng kě āi。
夜壑常留金碗在,春风曾识翠华来。yè hè cháng liú jīn wǎn zài,chūn fēng céng shí cuì huá lái。

对月答子浚兄见怀诸弟之作

皇甫汸

南北何如汉二京,迢迢吴越两乡情。nán běi hé rú hàn èr jīng,tiáo tiáo wú yuè liǎng xiāng qíng。
谢家楼上清秋月,分作关山几处明。xiè jiā lóu shàng qīng qiū yuè,fēn zuò guān shān jǐ chù míng。

古意

皇甫汸

承恩怜故亦怜新,落叶随风笑此身。chéng ēn lián gù yì lián xīn,luò yè suí fēng xiào cǐ shēn。
陌上相逢厮养妇,宫中曾是旧才人。mò shàng xiāng féng sī yǎng fù,gōng zhōng céng shì jiù cái rén。

进酒词

皇甫汸

芳情惯向歌前结,郁抱遍从醉后开。fāng qíng guàn xiàng gē qián jié,yù bào biàn cóng zuì hòu kāi。
何事酒乾衔不放,杯香暗送口脂来。hé shì jiǔ qián xián bù fàng,bēi xiāng àn sòng kǒu zhī lái。

赠金医

皇甫汸

少年学道出长桑,闭户时窥五色方。shǎo nián xué dào chū zhǎng sāng,bì hù shí kuī wǔ sè fāng。
汉武甘泉初铸鼎,好将灵药献君王。hàn wǔ gān quán chū zhù dǐng,hǎo jiāng líng yào xiàn jūn wáng。

咏赠发

皇甫汸

宝髻斜安堕马妆,偷将鸾剪试分香。bǎo jì xié ān duò mǎ zhuāng,tōu jiāng luán jiǎn shì fēn xiāng。
缠君玉腕劳相忆,底是春心如许长。chán jūn yù wàn láo xiāng yì,dǐ shì chūn xīn rú xǔ zhǎng。

过北川桥旧寓

皇甫汸

客舍依然禁御西,女墙淮月古青溪。kè shě yī rán jìn yù xī,nǚ qiáng huái yuè gǔ qīng xī。
春风为笑堂前燕,门外何曾识马蹄。chūn fēng wèi xiào táng qián yàn,mén wài hé céng shí mǎ tí。

永兴寺散步

皇甫汸

帝城西觅古丛林,万木寒垂六月阴。dì chéng xī mì gǔ cóng lín,wàn mù hán chuí liù yuè yīn。
庭下闲花斋后偈,门前空水定时心。tíng xià xián huā zhāi hòu jì,mén qián kōng shuǐ dìng shí xīn。

安平元夕对闽客作

皇甫汸

邑少弦歌惟戍鼓,村无烟火只渔灯。yì shǎo xián gē wéi shù gǔ,cūn wú yān huǒ zhǐ yú dēng。
吴趋彩艳闽珠灿,一样思归两未能。wú qū cǎi yàn mǐn zhū càn,yī yàng sī guī liǎng wèi néng。

寒夜曲四首和子安兄

皇甫汸

风吹芳树已凋残,却放清晖入画阑。fēng chuī fāng shù yǐ diāo cán,què fàng qīng huī rù huà lán。
莫道金闺常自暖,夜深翻似玉门寒。mò dào jīn guī cháng zì nuǎn,yè shēn fān shì yù mén hán。

寒夜曲四首和子安兄

皇甫汸

淡烟和月出霜林,落尽寒花只素阴。dàn yān hé yuè chū shuāng lín,luò jǐn hán huā zhǐ sù yīn。
别有兰缸凝彩焰,镜台斜倚照冰心。bié yǒu lán gāng níng cǎi yàn,jìng tái xié yǐ zhào bīng xīn。

寒夜曲四首和子安兄

皇甫汸

绣户深沉半掩门,玉窗愁对月黄昏。xiù hù shēn chén bàn yǎn mén,yù chuāng chóu duì yuè huáng hūn。
闲垂翠帐何曾寐,熏尽金笼总不温。xián chuí cuì zhàng hé céng mèi,xūn jǐn jīn lóng zǒng bù wēn。

寒夜曲四首和子安兄

皇甫汸

年随流水去伤神,催入风光一度新。nián suí liú shuǐ qù shāng shén,cuī rù fēng guāng yī dù xīn。
何事蛾眉颦不展,玉颜无伴怕逢春。hé shì é méi pín bù zhǎn,yù yán wú bàn pà féng chūn。

寄忆

皇甫汸

江东烽火已难知,乱后那堪更别离。jiāng dōng fēng huǒ yǐ nán zhī,luàn hòu nà kān gèng bié lí。
纵有乡书传驿使,开缄不省是何时。zòng yǒu xiāng shū chuán yì shǐ,kāi jiān bù shěng shì hé shí。