古诗词

重阳先一日同诸子登驼山二首

何吾驺

晴明风日赋登台,遍插茱萸把酒杯。qíng míng fēng rì fù dēng tái,biàn chā zhū yú bǎ jiǔ bēi。
满座凉秋迎袂爽,当空朗月照怀开。mǎn zuò liáng qiū yíng mèi shuǎng,dāng kōng lǎng yuè zhào huái kāi。
升沉过目何关梦,王霸浮沤岂有灰。shēng chén guò mù hé guān mèng,wáng bà fú ōu qǐ yǒu huī。
客子莫惊篱菊晚,夜深还遣露华催。kè zi mò jīng lí jú wǎn,yè shēn hái qiǎn lù huá cuī。

何吾驺

明广东香山人,字龙友,号家冈。万历四十七年进士。官少詹事。崇祯六年擢礼部尚书,旋入阁,与首辅温体仁不协,罢去。南明隆武帝召为内阁首辅。闽疆既失,赴广州,永历帝以原官召之,引疾辞去。有《宝纶阁集》。 何吾驺的作品>>

猜您喜欢

辛酉使道宿涿州饮赵漳侯宅四首

何吾驺

采采南山下,绿叶发长茎。cǎi cǎi nán shān xià,lǜ yè fā zhǎng jīng。
素葩湛嫣香,玛瑙条疏英。sù pā zhàn yān xiāng,mǎ nǎo tiáo shū yīng。
言树高堂背,以写忘忧情。yán shù gāo táng bèi,yǐ xiě wàng yōu qíng。
况兹宝婺光,九十常敷荣。kuàng zī bǎo wù guāng,jiǔ shí cháng fū róng。

辛酉使道宿涿州饮赵漳侯宅四首

何吾驺

惟此萱树花,亦名宜男草。wéi cǐ xuān shù huā,yì míng yí nán cǎo。
君家老莱子,五十未孩抱。jūn jiā lǎo lái zi,wǔ shí wèi hái bào。
俄然产双璧,芳华并国宝。é rán chǎn shuāng bì,fāng huá bìng guó bǎo。
异乳乃同生,以欢北堂老。yì rǔ nǎi tóng shēng,yǐ huān běi táng lǎo。

辛酉使道宿涿州饮赵漳侯宅四首

何吾驺

闻君祖陇陂,柳多连理枝。wén jūn zǔ lǒng bēi,liǔ duō lián lǐ zhī。
昊天贶令德,特地吐桢奇。hào tiān kuàng lìng dé,tè dì tǔ zhēn qí。
合则为栋梁,联乃集凤仪。hé zé wèi dòng liáng,lián nǎi jí fèng yí。
贤哉临漳侯,永不匮孝思。xián zāi lín zhāng hóu,yǒng bù kuì xiào sī。
桂蕊朝丛丛,福生何穷期。guì ruǐ cháo cóng cóng,fú shēng hé qióng qī。

辛酉使道宿涿州饮赵漳侯宅四首

何吾驺

孟冬戒行役,星轺不遑夕。mèng dōng jiè xíng yì,xīng yáo bù huáng xī。
有客御皇华,兰肴陈祖席。yǒu kè yù huáng huá,lán yáo chén zǔ xí。
入门何所见,赵氏连城璧。rù mén hé suǒ jiàn,zhào shì lián chéng bì。
蔼蔼庞公庐,高风如可即。ǎi ǎi páng gōng lú,gāo fēng rú kě jí。
维昔太史氏,贡采日予职。wéi xī tài shǐ shì,gòng cǎi rì yǔ zhí。
对此发遐思,将以课石室。duì cǐ fā xiá sī,jiāng yǐ kè shí shì。

题初夏美人花石

何吾驺

昨日闻春归,春花添烂熳。zuó rì wén chūn guī,chūn huā tiān làn màn。
四顾蓓蕾时,一倍增愁叹。sì gù bèi lěi shí,yī bèi zēng chóu tàn。
含情不自开,风雨生忧患。hán qíng bù zì kāi,fēng yǔ shēng yōu huàn。
霎霎近炎天,轻阴开团扇。shà shà jìn yán tiān,qīng yīn kāi tuán shàn。
细坐石假山,商量花底面。xì zuò shí jiǎ shān,shāng liàng huā dǐ miàn。
安得千日花,照此长美娈。ān dé qiān rì huā,zhào cǐ zhǎng měi luán。
贵人盛光宠,车毂如流转。guì rén shèng guāng chǒng,chē gǔ rú liú zhuǎn。
簇坐散流霞,紫光激夕电。cù zuò sàn liú xiá,zǐ guāng jī xī diàn。
俯仰慨以慷,朱丝时流变。fǔ yǎng kǎi yǐ kāng,zhū sī shí liú biàn。
啧啧少年子,为乐当满愿。zé zé shǎo nián zi,wèi lè dāng mǎn yuàn。

长卿表弟高凉寄赠闲足二章读竟旁皇不能寐余惄焉以思政为撩闲未足耳漫答一首

何吾驺

感君赠我多,我怀君不少。gǎn jūn zèng wǒ duō,wǒ huái jūn bù shǎo。
春深开玉兰,入夏繁红蓼。chūn shēn kāi yù lán,rù xià fán hóng liǎo。
疏雨杜鹃愁,稀星海棠晓。shū yǔ dù juān chóu,xī xīng hǎi táng xiǎo。
落霞月难为,开元发深妙。luò xiá yuè nán wèi,kāi yuán fā shēn miào。
客到阳羡茶,老僧习烹燎。kè dào yáng xiàn chá,lǎo sēng xí pēng liáo。
微风恰受航,焚香话幽悄。wēi fēng qià shòu háng,fén xiāng huà yōu qiāo。
解带卧雪窝,虚空生窈窕。jiě dài wò xuě wō,xū kōng shēng yǎo tiǎo。
抱膝起微吟,浮西兔皎皎。bào xī qǐ wēi yín,fú xī tù jiǎo jiǎo。
时展古人书,怀疑不可考。shí zhǎn gǔ rén shū,huái yí bù kě kǎo。
凡兹忧乐生,相思积秋草。fán zī yōu lè shēng,xiāng sī jī qiū cǎo。
君志崇鼎钟,何能眄海岛。jūn zhì chóng dǐng zhōng,hé néng miǎn hǎi dǎo。
流景谁为陈,馀闲以长抱。liú jǐng shuí wèi chén,yú xián yǐ zhǎng bào。
读君闲足诗,闲足逾自好。dú jūn xián zú shī,xián zú yú zì hǎo。

乞青方竹二首

何吾驺

欲作百韵诗,乞翁百竿竹。yù zuò bǎi yùn shī,qǐ wēng bǎi gān zhú。
翁笔富潇湘,子孙常万簇。wēng bǐ fù xiāo xiāng,zi sūn cháng wàn cù。
怜余若夏蝉,徒令悲林木。lián yú ruò xià chán,tú lìng bēi lín mù。
翻展竹图看,生云幻心曲。fān zhǎn zhú tú kàn,shēng yún huàn xīn qū。
余诗久未成,愿惠琅玕玉。yú shī jiǔ wèi chéng,yuàn huì láng gān yù。

乞青方竹二首

何吾驺

翁竹妙天下,之子石如翁。wēng zhú miào tiān xià,zhī zi shí rú wēng。
不知文与可,一堂有米公。bù zhī wén yǔ kě,yī táng yǒu mǐ gōng。
置竹石林间,自然生清风。zhì zhú shí lín jiān,zì rán shēng qīng fēng。
寄言屡邀予,徒苦梦魂通。jì yán lǚ yāo yǔ,tú kǔ mèng hún tōng。
为我写千竿,笔补造化功。wèi wǒ xiě qiān gān,bǐ bǔ zào huà gōng。

题修竹馆

何吾驺

生平王子猷,此君有神契。shēng píng wáng zi yóu,cǐ jūn yǒu shén qì。
千亩不羡玉琅玕,数枝时想风雨至。qiān mǔ bù xiàn yù láng gān,shù zhī shí xiǎng fēng yǔ zhì。
吾家大阮结园林,一幅飞空兰亭记。wú jiā dà ruǎn jié yuán lín,yī fú fēi kōng lán tíng jì。
未伴丹凤鸣,政傲龙吟致。wèi bàn dān fèng míng,zhèng ào lóng yín zhì。
兴来尊酒忆相携,翠筱如烟醉未归。xīng lái zūn jiǔ yì xiāng xié,cuì xiǎo rú yān zuì wèi guī。
十年重过名园下,萧疏犹复绿成围。shí nián zhòng guò míng yuán xià,xiāo shū yóu fù lǜ chéng wéi。
丈夫寄托如修竹,看取枝枝云汉齐。zhàng fū jì tuō rú xiū zhú,kàn qǔ zhī zhī yún hàn qí。

寄梁生

何吾驺

幽居性不喜宾客,杜门焚香调水墨。yōu jū xìng bù xǐ bīn kè,dù mén fén xiāng diào shuǐ mò。
闲来欹枕时作梦,梦同宋玉游九泽。xián lái yī zhěn shí zuò mèng,mèng tóng sòng yù yóu jiǔ zé。
归来萧疏见子猷,柴荆更向渊明入。guī lái xiāo shū jiàn zi yóu,chái jīng gèng xiàng yuān míng rù。
醒来一段冷香风,玉兰衣兮琅玕骨。xǐng lái yī duàn lěng xiāng fēng,yù lán yī xī láng gān gǔ。
吾于梁生何所遗,聊此数行寄恍惚。wú yú liáng shēng hé suǒ yí,liáo cǐ shù xíng jì huǎng hū。

饮酒歌赠容生

何吾驺

世间食粟人易逢,世间饮酒人难得。shì jiān shí sù rén yì féng,shì jiān yǐn jiǔ rén nán dé。
相逢饮酒几千人,不似容生真侠骨。xiāng féng yǐn jiǔ jǐ qiān rén,bù shì róng shēng zhēn xiá gǔ。
容生与我不同乡,平生半面不相识。róng shēng yǔ wǒ bù tóng xiāng,píng shēng bàn miàn bù xiāng shí。
一朝药笥过市中,每见里闾人叹啧。yī cháo yào sì guò shì zhōng,měi jiàn lǐ lǘ rén tàn zé。
半似生人半似仙,施药到手便告绩。bàn shì shēng rén bàn shì xiān,shī yào dào shǒu biàn gào jì。
取者踵门如探囊,去者掉臂无踪迹。qǔ zhě zhǒng mén rú tàn náng,qù zhě diào bì wú zōng jì。
容生莞然空大笑,但过东园每一日。róng shēng guǎn rán kōng dà xiào,dàn guò dōng yuán měi yī rì。
时逢尽醉几千回,醉来雄气转标出。shí féng jǐn zuì jǐ qiān huí,zuì lái xióng qì zhuǎn biāo chū。
醉倒一呼即复醒,一呼引杯复百吸。zuì dào yī hū jí fù xǐng,yī hū yǐn bēi fù bǎi xī。
世人酒间说是非,容生舌底知何物。shì rén jiǔ jiān shuō shì fēi,róng shēng shé dǐ zhī hé wù。
世人酒后生纷嚣,容生耳边不相入。shì rén jiǔ hòu shēng fēn xiāo,róng shēng ěr biān bù xiāng rù。
人情杯酒觑盈虚,输嬴计较谁得失。rén qíng bēi jiǔ qù yíng xū,shū yíng jì jiào shuí dé shī。
送却死生到醉中,莫把升沉论一掷。sòng què sǐ shēng dào zuì zhōng,mò bǎ shēng chén lùn yī zhì。
夜雨堂前人尽归,灯花重剪情无剧。yè yǔ táng qián rén jǐn guī,dēng huā zhòng jiǎn qíng wú jù。
握手相知何用早,怀抱如生那可得。wò shǒu xiāng zhī hé yòng zǎo,huái bào rú shēng nà kě dé。
昔年饮酒向燕都,阡陌悠悠谁鼓瑟。xī nián yǐn jiǔ xiàng yàn dōu,qiān mò yōu yōu shuí gǔ sè。
欲寻击筑高歌人,底事千秋已萧索。yù xún jī zhù gāo gē rén,dǐ shì qiān qiū yǐ xiāo suǒ。
今日容生岂其徒,与生饮酒堪为一。jīn rì róng shēng qǐ qí tú,yǔ shēng yǐn jiǔ kān wèi yī。
愿君多饮少食粟,勿向人间论俗物。yuàn jūn duō yǐn shǎo shí sù,wù xiàng rén jiān lùn sú wù。

赠李伯襄北上

何吾驺

香山昔有黄才伯,文章声名重五岳。xiāng shān xī yǒu huáng cái bó,wén zhāng shēng míng zhòng wǔ yuè。
宫詹夙侍至尊前,也冠诸生领解额。gōng zhān sù shì zhì zūn qián,yě guān zhū shēng lǐng jiě é。
懿铄先秦两汉词,大历开元供挥霍。yì shuò xiān qín liǎng hàn cí,dà lì kāi yuán gōng huī huò。
尔时黎梁诸君子,铅椠执鞭欣所托。ěr shí lí liáng zhū jūn zi,qiān qiàn zhí biān xīn suǒ tuō。
道在山川气正王,岐海精灵应有作。dào zài shān chuān qì zhèng wáng,qí hǎi jīng líng yīng yǒu zuò。
卓哉此日李伯襄,五彩乍飞并眩愕。zhuó zāi cǐ rì lǐ bó xiāng,wǔ cǎi zhà fēi bìng xuàn è。
握腕十年风雨中,雌雄与君斗卓荦。wò wàn shí nián fēng yǔ zhōng,cí xióng yǔ jūn dòu zhuó luò。
余也蚤飞飞未前,君今一飞绝寥廓。yú yě zǎo fēi fēi wèi qián,jūn jīn yī fēi jué liáo kuò。
淩峰蒙雾穿青云,炫藻流晖仪凤阁。líng fēng méng wù chuān qīng yún,xuàn zǎo liú huī yí fèng gé。
彩笔宁终第二人,奏赋定知冠上国。cǎi bǐ níng zhōng dì èr rén,zòu fù dìng zhī guān shàng guó。
经生壮志羡雕虫,亘古雄文怜寂寞。jīng shēng zhuàng zhì xiàn diāo chóng,gèn gǔ xióng wén lián jì mò。
谁知吾党旧登坛,肯与中原论一掷。shuí zhī wú dǎng jiù dēng tán,kěn yǔ zhōng yuán lùn yī zhì。
虽然三载制科耳,底事千秋未萧索。suī rán sān zài zhì kē ěr,dǐ shì qiān qiū wèi xiāo suǒ。
今日后生不可量,才伯似君君胜伯。jīn rì hòu shēng bù kě liàng,cái bó shì jūn jūn shèng bó。
临河挝鼓送君行,万丈虹光赴帝阙。lín hé wō gǔ sòng jūn xíng,wàn zhàng hóng guāng fù dì quē。

送韩太史还朝

何吾驺

若有佳人兮下罗山,梅花兮为颜。ruò yǒu jiā rén xī xià luó shān,méi huā xī wèi yán。
何之兮庾关,返乎金马兮佩珊珊。hé zhī xī yǔ guān,fǎn hū jīn mǎ xī pèi shān shān。
猿鹤喜其见世兮,鹓鹭让其崇班。yuán hè xǐ qí jiàn shì xī,yuān lù ràng qí chóng bān。
立乎云霄之上兮,恍乎烟霞之间。lì hū yún xiāo zhī shàng xī,huǎng hū yān xiá zhī jiān。
歌风兮可即,威仪兮不可攀。gē fēng xī kě jí,wēi yí xī bù kě pān。
螭头翰墨兮春方寒,赋草兮漫漫。chī tóu hàn mò xī chūn fāng hán,fù cǎo xī màn màn。
何以慰之乎苍生兮,庶几君子之遑安。hé yǐ wèi zhī hū cāng shēng xī,shù jǐ jūn zi zhī huáng ān。

送孙公子还贵州

何吾驺

铁城凉风夜萧瑟,把酒酣歌情转剧。tiě chéng liáng fēng yè xiāo sè,bǎ jiǔ hān gē qíng zhuǎn jù。
相期双翮付青云,骊驹夜动何匆逼。xiāng qī shuāng hé fù qīng yún,lí jū yè dòng hé cōng bī。
忆昔思亲万里趋,苜蓿斋头何所适。yì xī sī qīn wàn lǐ qū,mù xu zhāi tóu hé suǒ shì。
吾师青毡一局寒,公子怀中双白璧。wú shī qīng zhān yī jú hán,gōng zi huái zhōng shuāng bái bì。
锋露宁缘锥处囊,青天倚剑生颜色。fēng lù níng yuán zhuī chù náng,qīng tiān yǐ jiàn shēng yán sè。
同调终当流水知,襟期共对能相识。tóng diào zhōng dāng liú shuǐ zhī,jīn qī gòng duì néng xiāng shí。
天下有情师与汝,岂但通家称莫逆。tiān xià yǒu qíng shī yǔ rǔ,qǐ dàn tōng jiā chēng mò nì。
行酒清斋续夜灯,梅花片片芬瑶席。xíng jiǔ qīng zhāi xù yè dēng,méi huā piàn piàn fēn yáo xí。
却言公子思南归,乍别同心增怆咽。què yán gōng zi sī nán guī,zhà bié tóng xīn zēng chuàng yàn。
马首牵丝游子肠,羊城后夜先相忆。mǎ shǒu qiān sī yóu zi cháng,yáng chéng hòu yè xiān xiāng yì。
虽然鸿鹄飞高天,安能膝下长侍侧。suī rán hóng gǔ fēi gāo tiān,ān néng xī xià zhǎng shì cè。
丈夫出门耐风霜,逆旅穷愁应不惜。zhàng fū chū mén nài fēng shuāng,nì lǚ qióng chóu yīng bù xī。
扬帆且复赋新诗,粤山嵯峨粤水碧。yáng fān qiě fù fù xīn shī,yuè shān cuó é yuè shuǐ bì。
醉看百越几山川,何似梁州旧风物。zuì kàn bǎi yuè jǐ shān chuān,hé shì liáng zhōu jiù fēng wù。
碧鸡归复故乡时,岭云为衣花作骨。bì jī guī fù gù xiāng shí,lǐng yún wèi yī huā zuò gǔ。
谁当远道寄相思,何以相逢在北极。shuí dāng yuǎn dào jì xiāng sī,hé yǐ xiāng féng zài běi jí。

送蔡五岳使君

何吾驺

玉壶照谢碧琅玕,金浆晓湛玛瑙寒。yù hú zhào xiè bì láng gān,jīn jiāng xiǎo zhàn mǎ nǎo hán。
一啜形神浑欲释,咫尺翻涵沧海观。yī chuài xíng shén hún yù shì,zhǐ chǐ fān hán cāng hǎi guān。
吾师气味洵如此,青天秀出梧桐美。wú shī qì wèi xún rú cǐ,qīng tiān xiù chū wú tóng měi。
鉴底澄空迥绝尘,璧月上映千寻水。jiàn dǐ chéng kōng jiǒng jué chén,bì yuè shàng yìng qiān xún shuǐ。
从来士为知己伸,岂弟君子能作人。cóng lái shì wèi zhī jǐ shēn,qǐ dì jūn zi néng zuò rén。
顾盼枯朽生光彩,吹嘘满目皆阳春。gù pàn kū xiǔ shēng guāng cǎi,chuī xū mǎn mù jiē yáng chūn。
君不见夜光黯黯宁堪恃,按剑道傍固应尔。jūn bù jiàn yè guāng àn àn níng kān shì,àn jiàn dào bàng gù yīng ěr。
又不见楚庭刖足怀贞璧,若不成珍便成石。yòu bù jiàn chǔ tíng yuè zú huái zhēn bì,ruò bù chéng zhēn biàn chéng shí。
学生落落十年间,佯狂偃仰栖空山。xué shēng luò luò shí nián jiān,yáng kuáng yǎn yǎng qī kōng shān。
啮菜茹荼辄自活,何期振翮生羽翰。niè cài rú tú zhé zì huó,hé qī zhèn hé shēng yǔ hàn。
大江日夜东南流,滔滔今古何时休。dà jiāng rì yè dōng nán liú,tāo tāo jīn gǔ hé shí xiū。
便是河清有时俟,千秋壮士朱颜愁。biàn shì hé qīng yǒu shí qí,qiān qiū zhuàng shì zhū yán chóu。
无乃丈夫生而重知己,白眼青天亦徒尔。wú nǎi zhàng fū shēng ér zhòng zhī jǐ,bái yǎn qīng tiān yì tú ěr。
莫言贫贱可骄人,不遇吾师我应已。mò yán pín jiàn kě jiāo rén,bù yù wú shī wǒ yīng yǐ。
所悲生计如波澜,枕块惨淡摧心肝。suǒ bēi shēng jì rú bō lán,zhěn kuài cǎn dàn cuī xīn gān。
容易及门献赋执君鞭,可堪临歧矫首攀君辕。róng yì jí mén xiàn fù zhí jūn biān,kě kān lín qí jiǎo shǒu pān jūn yuán。
古来圣主得贤臣,北山雨露南山云。gǔ lái shèng zhǔ dé xián chén,běi shān yǔ lù nán shān yún。
男儿相知在万里,南北东西宁讵论。nán ér xiāng zhī zài wàn lǐ,nán běi dōng xī níng jù lùn。