古诗词

送蔡五岳明府应内召

何吾驺

花开如锦日,琴叶正明时。huā kāi rú jǐn rì,qín yè zhèng míng shí。
凤诏传天语,龙章出禁帷。fèng zhào chuán tiān yǔ,lóng zhāng chū jìn wéi。
怀珠原闪烁,韫玉更离奇。huái zhū yuán shǎn shuò,yùn yù gèng lí qí。
秀彻湖山色,寒清炎海湄。xiù chè hú shān sè,hán qīng yán hǎi méi。
西方开宝筏,东鲁见心师。xī fāng kāi bǎo fá,dōng lǔ jiàn xīn shī。
一字闻真谛,千秋仰德慈。yī zì wén zhēn dì,qiān qiū yǎng dé cí。
剑锋从悟入,笔力借神驰。jiàn fēng cóng wù rù,bǐ lì jiè shén chí。
文藻轻班马,瑶华绝献羲。wén zǎo qīng bān mǎ,yáo huá jué xiàn xī。
堂开心寂寂,政晏日迟迟。táng kāi xīn jì jì,zhèng yàn rì chí chí。
瘴海初闻颂,仁山静赋诗。zhàng hǎi chū wén sòng,rén shān jìng fù shī。
宝屠浮百尺,高馆望层漪。bǎo tú fú bǎi chǐ,gāo guǎn wàng céng yī。
欲接乾坤气,先分混沌仪。yù jiē qián kūn qì,xiān fēn hùn dùn yí。
锄强不避虎,扶弱讵欺儿。chú qiáng bù bì hǔ,fú ruò jù qī ér。
才子初为令,真人今在兹。cái zi chū wèi lìng,zhēn rén jīn zài zī。
元风清有韵,雅度赏应私。yuán fēng qīng yǒu yùn,yǎ dù shǎng yīng sī。
忆我方倾盖,怜君便解颐。yì wǒ fāng qīng gài,lián jūn biàn jiě yí。
群鸡一此鉴,独鹤谬相知。qún jī yī cǐ jiàn,dú hè miù xiāng zhī。
言以兰同气,香随茝见贻。yán yǐ lán tóng qì,xiāng suí chǎi jiàn yí。
振衣秋霭净,聆语晓云披。zhèn yī qiū ǎi jìng,líng yǔ xiǎo yún pī。
自愧嵇康懒,何妨小陆痴。zì kuì jī kāng lǎn,hé fáng xiǎo lù chī。
通家欣就业,解榻倏相辞。tōng jiā xīn jiù yè,jiě tà shū xiāng cí。
百里言淹滞,三洲惜别离。bǎi lǐ yán yān zhì,sān zhōu xī bié lí。
巽申天上命,离焕日中曦。xùn shēn tiān shàng mìng,lí huàn rì zhōng xī。
暂借金陵署,终当玉殿随。zàn jiè jīn líng shǔ,zhōng dāng yù diàn suí。
埋轮看壮气,鸣凤肃霜姿。mái lún kàn zhuàng qì,míng fèng sù shuāng zī。
圣后方张网,良臣已奉绥。shèng hòu fāng zhāng wǎng,liáng chén yǐ fèng suí。
麒麟原有阁,鸑鷟待来墀。qí lín yuán yǒu gé,yuè zhuó dài lái chí。
致主同尧舜,纡猷侣稷夔。zhì zhǔ tóng yáo shùn,yū yóu lǚ jì kuí。
河明净天影,云动起凉飔。hé míng jìng tiān yǐng,yún dòng qǐ liáng sī。
送送秋光冷,行行玉露垂。sòng sòng qiū guāng lěng,xíng xíng yù lù chuí。
欲随双羽翼,难写寸心期。yù suí shuāng yǔ yì,nán xiě cùn xīn qī。
题柱神先往,弃繻气未衰。tí zhù shén xiān wǎng,qì xū qì wèi shuāi。
中原犹逐鹿,天下可追骐。zhōng yuán yóu zhú lù,tiān xià kě zhuī qí。
握手暂相别,馀情到酒卮。wò shǒu zàn xiāng bié,yú qíng dào jiǔ zhī。

何吾驺

明广东香山人,字龙友,号家冈。万历四十七年进士。官少詹事。崇祯六年擢礼部尚书,旋入阁,与首辅温体仁不协,罢去。南明隆武帝召为内阁首辅。闽疆既失,赴广州,永历帝以原官召之,引疾辞去。有《宝纶阁集》。 何吾驺的作品>>

猜您喜欢

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

幽深殊世界,长望挹仙源。yōu shēn shū shì jiè,zhǎng wàng yì xiān yuán。
仙在人间是,相逢笑不言。xiān zài rén jiān shì,xiāng féng xiào bù yán。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

颇笑葛洪时,求为勾漏令。pǒ xiào gé hóng shí,qiú wèi gōu lòu lìng。
若早见瑶林,应无炼丹井。ruò zǎo jiàn yáo lín,yīng wú liàn dān jǐng。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

好似陶彭泽,为民拟葛天。hǎo shì táo péng zé,wèi mín nǐ gé tiān。
余亦不材者,因君寄大年。yú yì bù cái zhě,yīn jūn jì dà nián。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

淩风发高唱,山鬼夜吹灯。líng fēng fā gāo chàng,shān guǐ yè chuī dēng。
但坐空阶月,听他泣未曾。dàn zuò kōng jiē yuè,tīng tā qì wèi céng。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

沧海行扬尘,江河易枯竭。cāng hǎi xíng yáng chén,jiāng hé yì kū jié。
老龙洞里眠,喷即漫天雪。lǎo lóng dòng lǐ mián,pēn jí màn tiān xuě。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

白者往干霸,黄者傅封侯。bái zhě wǎng gàn bà,huáng zhě fù fēng hóu。
留将数片在,无人时点头。liú jiāng shù piàn zài,wú rén shí diǎn tóu。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

我闻峨眉雪,盛夏常阴冻。wǒ wén é méi xuě,shèng xià cháng yīn dòng。
崖胡其苍苍,江寒结高垄。yá hú qí cāng cāng,jiāng hán jié gāo lǒng。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

洞箫清且悲,铁笛缓而惨。dòng xiāo qīng qiě bēi,tiě dí huǎn ér cǎn。
夜深试一闻,千岩万壑淡。yè shēn shì yī wén,qiān yán wàn hè dàn。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

鸣珂迎帝子,伐木礼嘉宾。míng kē yíng dì zi,fá mù lǐ jiā bīn。
莫作人间会,山花几度春。mò zuò rén jiān huì,shān huā jǐ dù chūn。

圣寿赐文绮

何吾驺

赐锦身依日月光,呼嵩满祝五云觞。cì jǐn shēn yī rì yuè guāng,hū sōng mǎn zhù wǔ yún shāng。
圣明衣被恩难报,愿及垂裳遍万方。shèng míng yī bèi ēn nán bào,yuàn jí chuí shang biàn wàn fāng。

御赐菊露清

何吾驺

东篱漫拟摘如金,未识皇家秋色深。dōng lí màn nǐ zhāi rú jīn,wèi shí huáng jiā qiū sè shēn。
满酌黄花元是露,九瓶天上一般斟。mǎn zhuó huáng huā yuán shì lù,jiǔ píng tiān shàng yī bān zhēn。

御赐川扇

何吾驺

金泥彩绣影朣胧,贡入峨眉第几峰。jīn ní cǎi xiù yǐng tóng lóng,gòng rù é méi dì jǐ fēng。
天上扇如天上月,君恩到手是仁风。tiān shàng shàn rú tiān shàng yuè,jūn ēn dào shǒu shì rén fēng。

咏史

何吾驺

槜李茫茫没霸图,扁舟清梦几时苏。zuì lǐ máng máng méi bà tú,biǎn zhōu qīng mèng jǐ shí sū。
可知廿载艰危日,一片春心在五湖。kě zhī niàn zài jiān wēi rì,yī piàn chūn xīn zài wǔ hú。

咏史

何吾驺

直藐秦皇若釜鱼,图开匕首殿中徂。zhí miǎo qín huáng ruò fǔ yú,tú kāi bǐ shǒu diàn zhōng cú。
合从六国成何用,学士空悲剑术疏。hé cóng liù guó chéng hé yòng,xué shì kōng bēi jiàn shù shū。

咏史

何吾驺

可将何物赠新知,四拜临风刎颈时。kě jiāng hé wù zèng xīn zhī,sì bài lín fēng wěn jǐng shí。
易水夜寒人不返,千秋犹自惜于期。yì shuǐ yè hán rén bù fǎn,qiān qiū yóu zì xī yú qī。