古诗词

饮酒歌赠容生

何吾驺

世间食粟人易逢,世间饮酒人难得。shì jiān shí sù rén yì féng,shì jiān yǐn jiǔ rén nán dé。
相逢饮酒几千人,不似容生真侠骨。xiāng féng yǐn jiǔ jǐ qiān rén,bù shì róng shēng zhēn xiá gǔ。
容生与我不同乡,平生半面不相识。róng shēng yǔ wǒ bù tóng xiāng,píng shēng bàn miàn bù xiāng shí。
一朝药笥过市中,每见里闾人叹啧。yī cháo yào sì guò shì zhōng,měi jiàn lǐ lǘ rén tàn zé。
半似生人半似仙,施药到手便告绩。bàn shì shēng rén bàn shì xiān,shī yào dào shǒu biàn gào jì。
取者踵门如探囊,去者掉臂无踪迹。qǔ zhě zhǒng mén rú tàn náng,qù zhě diào bì wú zōng jì。
容生莞然空大笑,但过东园每一日。róng shēng guǎn rán kōng dà xiào,dàn guò dōng yuán měi yī rì。
时逢尽醉几千回,醉来雄气转标出。shí féng jǐn zuì jǐ qiān huí,zuì lái xióng qì zhuǎn biāo chū。
醉倒一呼即复醒,一呼引杯复百吸。zuì dào yī hū jí fù xǐng,yī hū yǐn bēi fù bǎi xī。
世人酒间说是非,容生舌底知何物。shì rén jiǔ jiān shuō shì fēi,róng shēng shé dǐ zhī hé wù。
世人酒后生纷嚣,容生耳边不相入。shì rén jiǔ hòu shēng fēn xiāo,róng shēng ěr biān bù xiāng rù。
人情杯酒觑盈虚,输嬴计较谁得失。rén qíng bēi jiǔ qù yíng xū,shū yíng jì jiào shuí dé shī。
送却死生到醉中,莫把升沉论一掷。sòng què sǐ shēng dào zuì zhōng,mò bǎ shēng chén lùn yī zhì。
夜雨堂前人尽归,灯花重剪情无剧。yè yǔ táng qián rén jǐn guī,dēng huā zhòng jiǎn qíng wú jù。
握手相知何用早,怀抱如生那可得。wò shǒu xiāng zhī hé yòng zǎo,huái bào rú shēng nà kě dé。
昔年饮酒向燕都,阡陌悠悠谁鼓瑟。xī nián yǐn jiǔ xiàng yàn dōu,qiān mò yōu yōu shuí gǔ sè。
欲寻击筑高歌人,底事千秋已萧索。yù xún jī zhù gāo gē rén,dǐ shì qiān qiū yǐ xiāo suǒ。
今日容生岂其徒,与生饮酒堪为一。jīn rì róng shēng qǐ qí tú,yǔ shēng yǐn jiǔ kān wèi yī。
愿君多饮少食粟,勿向人间论俗物。yuàn jūn duō yǐn shǎo shí sù,wù xiàng rén jiān lùn sú wù。

何吾驺

明广东香山人,字龙友,号家冈。万历四十七年进士。官少詹事。崇祯六年擢礼部尚书,旋入阁,与首辅温体仁不协,罢去。南明隆武帝召为内阁首辅。闽疆既失,赴广州,永历帝以原官召之,引疾辞去。有《宝纶阁集》。 何吾驺的作品>>

猜您喜欢

游仙辞

何吾驺

高楼千百尺,中有两仙人。gāo lóu qiān bǎi chǐ,zhōng yǒu liǎng xiān rén。
金楹标雾霭,翠裾耀龙文。jīn yíng biāo wù ǎi,cuì jū yào lóng wén。
手持白玉箫,去是凤凰音。shǒu chí bái yù xiāo,qù shì fèng huáng yīn。
气动生凉风,声振入青云。qì dòng shēng liáng fēng,shēng zhèn rù qīng yún。
粲然相顾笑,驾言游大清。càn rán xiāng gù xiào,jià yán yóu dà qīng。
挽手张孔盖,联䮽乱羽旌。wǎn shǒu zhāng kǒng gài,lián biāo luàn yǔ jīng。
果有双鸾至,乘之升天门。guǒ yǒu shuāng luán zhì,chéng zhī shēng tiān mén。

辛亥春二月朔日襄事先父于鹿鸣湾月山感赋

何吾驺

吞声执绋不禁愁,才到天明便一丘。tūn shēng zhí fú bù jìn chóu,cái dào tiān míng biàn yī qiū。
反哺只今空有血。fǎn bǔ zhǐ jīn kōng yǒu xuè。
望云何处更停眸。wàng yún hé chù gèng tíng móu。
青山杳杳千年路,沧海悠悠百里舟。qīng shān yǎo yǎo qiān nián lù,cāng hǎi yōu yōu bǎi lǐ zhōu。
寒食春风岁时事,蒿庐行傍此山头。hán shí chūn fēng suì shí shì,hāo lú xíng bàng cǐ shān tóu。

定心泉

何吾驺

快哉定心泉,一饮清彻骨。kuài zāi dìng xīn quán,yī yǐn qīng chè gǔ。
至人以此洗,胸中无一物。zhì rén yǐ cǐ xǐ,xiōng zhōng wú yī wù。
隐之云贪泉,夷齐终不易。yǐn zhī yún tān quán,yí qí zhōng bù yì。
假使盗蹠来,饮此将安适。jiǎ shǐ dào zhí lái,yǐn cǐ jiāng ān shì。
我心如琉璃,与水澄一碧。wǒ xīn rú liú lí,yǔ shuǐ chéng yī bì。
若向泉觅定,定泉何处觅。ruò xiàng quán mì dìng,dìng quán hé chù mì。

李伯襄谪仙流也制行高旷词才清异油然与世偕而卒落落顾独与余有断金之雅片词只字一命笔无不传览者予因喜焉赋杂诗四章赠之

何吾驺

日之夕矣,岁之暮矣。rì zhī xī yǐ,suì zhī mù yǐ。
凛凛寒霜,松柏茂矣。lǐn lǐn hán shuāng,sōng bǎi mào yǐ。
日之晚矣,岁之终矣。rì zhī wǎn yǐ,suì zhī zhōng yǐ。
冽冽寒风,椒兰臭矣。liè liè hán fēng,jiāo lán chòu yǐ。
霜之凛兮,不可以处兮。shuāng zhī lǐn xī,bù kě yǐ chù xī。
维我良朋,如松柏之坞兮。wéi wǒ liáng péng,rú sōng bǎi zhī wù xī。
风之冽兮,不可以居兮。fēng zhī liè xī,bù kě yǐ jū xī。
维我良朋,如椒兰之嗔兮。wéi wǒ liáng péng,rú jiāo lán zhī chēn xī。

偶成六言附

何吾驺

自少青莲居士,偶尔离居作僧。zì shǎo qīng lián jū shì,ǒu ěr lí jū zuò sēng。
坐破蒲团半百,慧光炯炯孤灯。zuò pò pú tuán bàn bǎi,huì guāng jiǒng jiǒng gū dēng。
江上归来遇着,一笑得所未曾。jiāng shàng guī lái yù zhe,yī xiào dé suǒ wèi céng。

赠道岸岸为愚庵高足非熊先生书二字赠之予为作偈

何吾驺

道岸人书道岸字,道岸赠君道岸高。dào àn rén shū dào àn zì,dào àn zèng jūn dào àn gāo。
西方诸国波罗蜜,弱水津头试一毛。xī fāng zhū guó bō luó mì,ruò shuǐ jīn tóu shì yī máo。