古诗词

送孙公子还贵州

何吾驺

铁城凉风夜萧瑟,把酒酣歌情转剧。tiě chéng liáng fēng yè xiāo sè,bǎ jiǔ hān gē qíng zhuǎn jù。
相期双翮付青云,骊驹夜动何匆逼。xiāng qī shuāng hé fù qīng yún,lí jū yè dòng hé cōng bī。
忆昔思亲万里趋,苜蓿斋头何所适。yì xī sī qīn wàn lǐ qū,mù xu zhāi tóu hé suǒ shì。
吾师青毡一局寒,公子怀中双白璧。wú shī qīng zhān yī jú hán,gōng zi huái zhōng shuāng bái bì。
锋露宁缘锥处囊,青天倚剑生颜色。fēng lù níng yuán zhuī chù náng,qīng tiān yǐ jiàn shēng yán sè。
同调终当流水知,襟期共对能相识。tóng diào zhōng dāng liú shuǐ zhī,jīn qī gòng duì néng xiāng shí。
天下有情师与汝,岂但通家称莫逆。tiān xià yǒu qíng shī yǔ rǔ,qǐ dàn tōng jiā chēng mò nì。
行酒清斋续夜灯,梅花片片芬瑶席。xíng jiǔ qīng zhāi xù yè dēng,méi huā piàn piàn fēn yáo xí。
却言公子思南归,乍别同心增怆咽。què yán gōng zi sī nán guī,zhà bié tóng xīn zēng chuàng yàn。
马首牵丝游子肠,羊城后夜先相忆。mǎ shǒu qiān sī yóu zi cháng,yáng chéng hòu yè xiān xiāng yì。
虽然鸿鹄飞高天,安能膝下长侍侧。suī rán hóng gǔ fēi gāo tiān,ān néng xī xià zhǎng shì cè。
丈夫出门耐风霜,逆旅穷愁应不惜。zhàng fū chū mén nài fēng shuāng,nì lǚ qióng chóu yīng bù xī。
扬帆且复赋新诗,粤山嵯峨粤水碧。yáng fān qiě fù fù xīn shī,yuè shān cuó é yuè shuǐ bì。
醉看百越几山川,何似梁州旧风物。zuì kàn bǎi yuè jǐ shān chuān,hé shì liáng zhōu jiù fēng wù。
碧鸡归复故乡时,岭云为衣花作骨。bì jī guī fù gù xiāng shí,lǐng yún wèi yī huā zuò gǔ。
谁当远道寄相思,何以相逢在北极。shuí dāng yuǎn dào jì xiāng sī,hé yǐ xiāng féng zài běi jí。

何吾驺

明广东香山人,字龙友,号家冈。万历四十七年进士。官少詹事。崇祯六年擢礼部尚书,旋入阁,与首辅温体仁不协,罢去。南明隆武帝召为内阁首辅。闽疆既失,赴广州,永历帝以原官召之,引疾辞去。有《宝纶阁集》。 何吾驺的作品>>

猜您喜欢

游仙辞

何吾驺

高楼千百尺,中有两仙人。gāo lóu qiān bǎi chǐ,zhōng yǒu liǎng xiān rén。
金楹标雾霭,翠裾耀龙文。jīn yíng biāo wù ǎi,cuì jū yào lóng wén。
手持白玉箫,去是凤凰音。shǒu chí bái yù xiāo,qù shì fèng huáng yīn。
气动生凉风,声振入青云。qì dòng shēng liáng fēng,shēng zhèn rù qīng yún。
粲然相顾笑,驾言游大清。càn rán xiāng gù xiào,jià yán yóu dà qīng。
挽手张孔盖,联䮽乱羽旌。wǎn shǒu zhāng kǒng gài,lián biāo luàn yǔ jīng。
果有双鸾至,乘之升天门。guǒ yǒu shuāng luán zhì,chéng zhī shēng tiān mén。

辛亥春二月朔日襄事先父于鹿鸣湾月山感赋

何吾驺

吞声执绋不禁愁,才到天明便一丘。tūn shēng zhí fú bù jìn chóu,cái dào tiān míng biàn yī qiū。
反哺只今空有血。fǎn bǔ zhǐ jīn kōng yǒu xuè。
望云何处更停眸。wàng yún hé chù gèng tíng móu。
青山杳杳千年路,沧海悠悠百里舟。qīng shān yǎo yǎo qiān nián lù,cāng hǎi yōu yōu bǎi lǐ zhōu。
寒食春风岁时事,蒿庐行傍此山头。hán shí chūn fēng suì shí shì,hāo lú xíng bàng cǐ shān tóu。

定心泉

何吾驺

快哉定心泉,一饮清彻骨。kuài zāi dìng xīn quán,yī yǐn qīng chè gǔ。
至人以此洗,胸中无一物。zhì rén yǐ cǐ xǐ,xiōng zhōng wú yī wù。
隐之云贪泉,夷齐终不易。yǐn zhī yún tān quán,yí qí zhōng bù yì。
假使盗蹠来,饮此将安适。jiǎ shǐ dào zhí lái,yǐn cǐ jiāng ān shì。
我心如琉璃,与水澄一碧。wǒ xīn rú liú lí,yǔ shuǐ chéng yī bì。
若向泉觅定,定泉何处觅。ruò xiàng quán mì dìng,dìng quán hé chù mì。

李伯襄谪仙流也制行高旷词才清异油然与世偕而卒落落顾独与余有断金之雅片词只字一命笔无不传览者予因喜焉赋杂诗四章赠之

何吾驺

日之夕矣,岁之暮矣。rì zhī xī yǐ,suì zhī mù yǐ。
凛凛寒霜,松柏茂矣。lǐn lǐn hán shuāng,sōng bǎi mào yǐ。
日之晚矣,岁之终矣。rì zhī wǎn yǐ,suì zhī zhōng yǐ。
冽冽寒风,椒兰臭矣。liè liè hán fēng,jiāo lán chòu yǐ。
霜之凛兮,不可以处兮。shuāng zhī lǐn xī,bù kě yǐ chù xī。
维我良朋,如松柏之坞兮。wéi wǒ liáng péng,rú sōng bǎi zhī wù xī。
风之冽兮,不可以居兮。fēng zhī liè xī,bù kě yǐ jū xī。
维我良朋,如椒兰之嗔兮。wéi wǒ liáng péng,rú jiāo lán zhī chēn xī。

偶成六言附

何吾驺

自少青莲居士,偶尔离居作僧。zì shǎo qīng lián jū shì,ǒu ěr lí jū zuò sēng。
坐破蒲团半百,慧光炯炯孤灯。zuò pò pú tuán bàn bǎi,huì guāng jiǒng jiǒng gū dēng。
江上归来遇着,一笑得所未曾。jiāng shàng guī lái yù zhe,yī xiào dé suǒ wèi céng。

赠道岸岸为愚庵高足非熊先生书二字赠之予为作偈

何吾驺

道岸人书道岸字,道岸赠君道岸高。dào àn rén shū dào àn zì,dào àn zèng jūn dào àn gāo。
西方诸国波罗蜜,弱水津头试一毛。xī fāng zhū guó bō luó mì,ruò shuǐ jīn tóu shì yī máo。