古诗词

送蔡五岳使君

何吾驺

玉壶照谢碧琅玕,金浆晓湛玛瑙寒。yù hú zhào xiè bì láng gān,jīn jiāng xiǎo zhàn mǎ nǎo hán。
一啜形神浑欲释,咫尺翻涵沧海观。yī chuài xíng shén hún yù shì,zhǐ chǐ fān hán cāng hǎi guān。
吾师气味洵如此,青天秀出梧桐美。wú shī qì wèi xún rú cǐ,qīng tiān xiù chū wú tóng měi。
鉴底澄空迥绝尘,璧月上映千寻水。jiàn dǐ chéng kōng jiǒng jué chén,bì yuè shàng yìng qiān xún shuǐ。
从来士为知己伸,岂弟君子能作人。cóng lái shì wèi zhī jǐ shēn,qǐ dì jūn zi néng zuò rén。
顾盼枯朽生光彩,吹嘘满目皆阳春。gù pàn kū xiǔ shēng guāng cǎi,chuī xū mǎn mù jiē yáng chūn。
君不见夜光黯黯宁堪恃,按剑道傍固应尔。jūn bù jiàn yè guāng àn àn níng kān shì,àn jiàn dào bàng gù yīng ěr。
又不见楚庭刖足怀贞璧,若不成珍便成石。yòu bù jiàn chǔ tíng yuè zú huái zhēn bì,ruò bù chéng zhēn biàn chéng shí。
学生落落十年间,佯狂偃仰栖空山。xué shēng luò luò shí nián jiān,yáng kuáng yǎn yǎng qī kōng shān。
啮菜茹荼辄自活,何期振翮生羽翰。niè cài rú tú zhé zì huó,hé qī zhèn hé shēng yǔ hàn。
大江日夜东南流,滔滔今古何时休。dà jiāng rì yè dōng nán liú,tāo tāo jīn gǔ hé shí xiū。
便是河清有时俟,千秋壮士朱颜愁。biàn shì hé qīng yǒu shí qí,qiān qiū zhuàng shì zhū yán chóu。
无乃丈夫生而重知己,白眼青天亦徒尔。wú nǎi zhàng fū shēng ér zhòng zhī jǐ,bái yǎn qīng tiān yì tú ěr。
莫言贫贱可骄人,不遇吾师我应已。mò yán pín jiàn kě jiāo rén,bù yù wú shī wǒ yīng yǐ。
所悲生计如波澜,枕块惨淡摧心肝。suǒ bēi shēng jì rú bō lán,zhěn kuài cǎn dàn cuī xīn gān。
容易及门献赋执君鞭,可堪临歧矫首攀君辕。róng yì jí mén xiàn fù zhí jūn biān,kě kān lín qí jiǎo shǒu pān jūn yuán。
古来圣主得贤臣,北山雨露南山云。gǔ lái shèng zhǔ dé xián chén,běi shān yǔ lù nán shān yún。
男儿相知在万里,南北东西宁讵论。nán ér xiāng zhī zài wàn lǐ,nán běi dōng xī níng jù lùn。

何吾驺

明广东香山人,字龙友,号家冈。万历四十七年进士。官少詹事。崇祯六年擢礼部尚书,旋入阁,与首辅温体仁不协,罢去。南明隆武帝召为内阁首辅。闽疆既失,赴广州,永历帝以原官召之,引疾辞去。有《宝纶阁集》。 何吾驺的作品>>

猜您喜欢

邸中种竹十二首

何吾驺

贫甚多栽竹,人贫竹未稀。pín shén duō zāi zhú,rén pín zhú wèi xī。
长安闲碧筱,贵客不曾知。zhǎng ān xián bì xiǎo,guì kè bù céng zhī。

邸中种竹十二首

何吾驺

缁尘浓不到,惟有瘦琅玕。zī chén nóng bù dào,wéi yǒu shòu láng gān。
梦尽潇湘雨,何如此地寒。mèng jǐn xiāo xiāng yǔ,hé rú cǐ dì hán。

邸中种竹十二首

何吾驺

自疏少小事,颇结岁寒姿。zì shū shǎo xiǎo shì,pǒ jié suì hán zī。
为讯名花友,何言清者师。wèi xùn míng huā yǒu,hé yán qīng zhě shī。

邸中种竹十二首

何吾驺

不但醉碧暝,亦且爱疏飔。bù dàn zuì bì míng,yì qiě ài shū sī。
夜雨敲窗急,无人知是谁。yè yǔ qiāo chuāng jí,wú rén zhī shì shuí。

邸中种竹十二首

何吾驺

静落叶有声,晓吹竿作响。jìng luò yè yǒu shēng,xiǎo chuī gān zuò xiǎng。
寄书订七贤,让我称林长。jì shū dìng qī xián,ràng wǒ chēng lín zhǎng。

邸中种竹十二首

何吾驺

不但种十竿,一竿已如许。bù dàn zhǒng shí gān,yī gān yǐ rú xǔ。
从此养万竿,子又生孙子。cóng cǐ yǎng wàn gān,zi yòu shēng sūn zi。

邸中种竹十二首

何吾驺

此竹数寸耳,而有千寻势。cǐ zhú shù cùn ěr,ér yǒu qiān xún shì。
神自大于身,区区名与位。shén zì dà yú shēn,qū qū míng yǔ wèi。

邸中种竹十二首

何吾驺

诗人善咏竹,琢磨故自修。shī rén shàn yǒng zhú,zuó mó gù zì xiū。
猗欤睹威仪,千古谁能俦。yī yú dǔ wēi yí,qiān gǔ shuí néng chóu。

邸中种竹十二首

何吾驺

盛夏馀繁荫,凉生一任疏。shèng xià yú fán yīn,liáng shēng yī rèn shū。
怜君不作计,长写懒云居。lián jūn bù zuò jì,zhǎng xiě lǎn yún jū。

邸中种竹十二首

何吾驺

以兹数尺茎,参彼上下际。yǐ zī shù chǐ jīng,cān bǐ shàng xià jì。
伟干与虚中,君子隐而费。wěi gàn yǔ xū zhōng,jūn zi yǐn ér fèi。

邸中种竹十二首

何吾驺

长羡空空如,虚空生冷籁。zhǎng xiàn kōng kōng rú,xū kōng shēng lěng lài。
扫尽万顷烟,盈盈不下带。sǎo jǐn wàn qǐng yān,yíng yíng bù xià dài。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

先民有高怀,振衣夸千仞。xiān mín yǒu gāo huái,zhèn yī kuā qiān rèn。
此意达者知,举步何远近。cǐ yì dá zhě zhī,jǔ bù hé yuǎn jìn。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

博带披元雾,修眉染碧烟。bó dài pī yuán wù,xiū méi rǎn bì yān。
良朋不易得,能复问神仙。liáng péng bù yì dé,néng fù wèn shén xiān。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

昨夜蕊珠宫,鲛人几番泣。zuó yè ruǐ zhū gōng,jiāo rén jǐ fān qì。
幻出水晶帘,疑是道子笔。huàn chū shuǐ jīng lián,yí shì dào zi bǐ。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

但存长公迹,一片石亦佳。dàn cún zhǎng gōng jì,yī piàn shí yì jiā。
吾今凭眺上,四顾难为怀。wú jīn píng tiào shàng,sì gù nán wèi huái。