古诗词

梅花篇送李宫庶还朝

何吾驺

自昔君爱梅花好,相期共住梅之岛。zì xī jūn ài méi huā hǎo,xiāng qī gòng zhù méi zhī dǎo。
每岁将开并骑寻,一朵两朵争春早。měi suì jiāng kāi bìng qí xún,yī duǒ liǎng duǒ zhēng chūn zǎo。
君行得意金马门,几赋梅花忆故园。jūn xíng dé yì jīn mǎ mén,jǐ fù méi huā yì gù yuán。
尺素时缄珠字字,长安花信满江村。chǐ sù shí jiān zhū zì zì,zhǎng ān huā xìn mǎn jiāng cūn。
岁在丙辰君请沐,一封借睡罗浮足。suì zài bǐng chén jūn qǐng mù,yī fēng jiè shuì luó fú zú。
万树花神千首诗,玉女峰头影摇玉。wàn shù huā shén qiān shǒu shī,yù nǚ fēng tóu yǐng yáo yù。
旋起簪毫螭陛前,百花不敢斗芳妍。xuán qǐ zān háo chī bì qián,bǎi huā bù gǎn dòu fāng yán。
太液春风挹六出,其时小子执君鞭。tài yè chūn fēng yì liù chū,qí shí xiǎo zi zhí jūn biān。
壬戌之春君校士,眼光收得探花使。rén xū zhī chūn jūn xiào shì,yǎn guāng shōu dé tàn huā shǐ。
登龙巨浪拥天涛,一日门中五太史。dēng lóng jù làng yōng tiān tāo,yī rì mén zhōng wǔ tài shǐ。
君念梅花奉剪桐,一归江海傲苍龙。jūn niàn méi huā fèng jiǎn tóng,yī guī jiāng hǎi ào cāng lóng。
高谈未肯开稷下,时时课睡比隆中。gāo tán wèi kěn kāi jì xià,shí shí kè shuì bǐ lóng zhōng。
天子五云诏速起,一代董狐亦劳止。tiān zi wǔ yún zhào sù qǐ,yī dài dǒng hú yì láo zhǐ。
如烟芳草送征轮,坐惜岭梅神黯尔。rú yān fāng cǎo sòng zhēng lún,zuò xī lǐng méi shén àn ěr。
临歧手献梅花卮,莫讶青青梅子时。lín qí shǒu xiàn méi huā zhī,mò yà qīng qīng méi zi shí。
看君早办调羹手,帝曰为梅汝宰之。kàn jūn zǎo bàn diào gēng shǒu,dì yuē wèi méi rǔ zǎi zhī。

何吾驺

明广东香山人,字龙友,号家冈。万历四十七年进士。官少詹事。崇祯六年擢礼部尚书,旋入阁,与首辅温体仁不协,罢去。南明隆武帝召为内阁首辅。闽疆既失,赴广州,永历帝以原官召之,引疾辞去。有《宝纶阁集》。 何吾驺的作品>>

猜您喜欢

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

幽深殊世界,长望挹仙源。yōu shēn shū shì jiè,zhǎng wàng yì xiān yuán。
仙在人间是,相逢笑不言。xiān zài rén jiān shì,xiāng féng xiào bù yán。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

颇笑葛洪时,求为勾漏令。pǒ xiào gé hóng shí,qiú wèi gōu lòu lìng。
若早见瑶林,应无炼丹井。ruò zǎo jiàn yáo lín,yīng wú liàn dān jǐng。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

好似陶彭泽,为民拟葛天。hǎo shì táo péng zé,wèi mín nǐ gé tiān。
余亦不材者,因君寄大年。yú yì bù cái zhě,yīn jūn jì dà nián。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

淩风发高唱,山鬼夜吹灯。líng fēng fā gāo chàng,shān guǐ yè chuī dēng。
但坐空阶月,听他泣未曾。dàn zuò kōng jiē yuè,tīng tā qì wèi céng。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

沧海行扬尘,江河易枯竭。cāng hǎi xíng yáng chén,jiāng hé yì kū jié。
老龙洞里眠,喷即漫天雪。lǎo lóng dòng lǐ mián,pēn jí màn tiān xuě。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

白者往干霸,黄者傅封侯。bái zhě wǎng gàn bà,huáng zhě fù fēng hóu。
留将数片在,无人时点头。liú jiāng shù piàn zài,wú rén shí diǎn tóu。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

我闻峨眉雪,盛夏常阴冻。wǒ wén é méi xuě,shèng xià cháng yīn dòng。
崖胡其苍苍,江寒结高垄。yá hú qí cāng cāng,jiāng hán jié gāo lǒng。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

洞箫清且悲,铁笛缓而惨。dòng xiāo qīng qiě bēi,tiě dí huǎn ér cǎn。
夜深试一闻,千岩万壑淡。yè shēn shì yī wén,qiān yán wàn hè dàn。

峡山杂咏十三首振衣亭

何吾驺

鸣珂迎帝子,伐木礼嘉宾。míng kē yíng dì zi,fá mù lǐ jiā bīn。
莫作人间会,山花几度春。mò zuò rén jiān huì,shān huā jǐ dù chūn。

圣寿赐文绮

何吾驺

赐锦身依日月光,呼嵩满祝五云觞。cì jǐn shēn yī rì yuè guāng,hū sōng mǎn zhù wǔ yún shāng。
圣明衣被恩难报,愿及垂裳遍万方。shèng míng yī bèi ēn nán bào,yuàn jí chuí shang biàn wàn fāng。

御赐菊露清

何吾驺

东篱漫拟摘如金,未识皇家秋色深。dōng lí màn nǐ zhāi rú jīn,wèi shí huáng jiā qiū sè shēn。
满酌黄花元是露,九瓶天上一般斟。mǎn zhuó huáng huā yuán shì lù,jiǔ píng tiān shàng yī bān zhēn。

御赐川扇

何吾驺

金泥彩绣影朣胧,贡入峨眉第几峰。jīn ní cǎi xiù yǐng tóng lóng,gòng rù é méi dì jǐ fēng。
天上扇如天上月,君恩到手是仁风。tiān shàng shàn rú tiān shàng yuè,jūn ēn dào shǒu shì rén fēng。

咏史

何吾驺

槜李茫茫没霸图,扁舟清梦几时苏。zuì lǐ máng máng méi bà tú,biǎn zhōu qīng mèng jǐ shí sū。
可知廿载艰危日,一片春心在五湖。kě zhī niàn zài jiān wēi rì,yī piàn chūn xīn zài wǔ hú。

咏史

何吾驺

直藐秦皇若釜鱼,图开匕首殿中徂。zhí miǎo qín huáng ruò fǔ yú,tú kāi bǐ shǒu diàn zhōng cú。
合从六国成何用,学士空悲剑术疏。hé cóng liù guó chéng hé yòng,xué shì kōng bēi jiàn shù shū。

咏史

何吾驺

可将何物赠新知,四拜临风刎颈时。kě jiāng hé wù zèng xīn zhī,sì bài lín fēng wěn jǐng shí。
易水夜寒人不返,千秋犹自惜于期。yì shuǐ yè hán rén bù fǎn,qiān qiū yóu zì xī yú qī。