古诗词

元日

何吾驺

岁序潜潜转老夫,男子须眉胡为乎。suì xù qián qián zhuǎn lǎo fū,nán zi xū méi hú wèi hū。
生世只教世用我,平生慷慨渐含糊。shēng shì zhǐ jiào shì yòng wǒ,píng shēng kāng kǎi jiàn hán hú。
吾驺生,汝何厌厌逐风尘。wú zōu shēng,rǔ hé yàn yàn zhú fēng chén。
吾驺生,汝何懵懵失古人。wú zōu shēng,rǔ hé měng měng shī gǔ rén。
古人功业文章俱陈迹,惟有明心如灯照万亿。gǔ rén gōng yè wén zhāng jù chén jì,wéi yǒu míng xīn rú dēng zhào wàn yì。
生前鼓舞尽英雄,千古还从心里觅。shēng qián gǔ wǔ jǐn yīng xióng,qiān gǔ hái cóng xīn lǐ mì。
身后空名知若何,英雄还自长太息。shēn hòu kōng míng zhī ruò hé,yīng xióng hái zì zhǎng tài xī。
吾驺生,汝当知,汝形为浮沤。wú zōu shēng,rǔ dāng zhī,rǔ xíng wèi fú ōu。
汝当知,汝身为不朽。rǔ dāng zhī,rǔ shēn wèi bù xiǔ。
世人颠倒复沉迷,万事倏忽成老丑。shì rén diān dào fù chén mí,wàn shì shū hū chéng lǎo chǒu。
日暮屈指计当年,白头忽忽虚简篇。rì mù qū zhǐ jì dāng nián,bái tóu hū hū xū jiǎn piān。
乃始咨嗟少壮事,病如老妪谁相怜。nǎi shǐ zī jiē shǎo zhuàng shì,bìng rú lǎo yù shuí xiāng lián。
吾驺生,汝闻此言当起舞,莫使湮沉悲末路。wú zōu shēng,rǔ wén cǐ yán dāng qǐ wǔ,mò shǐ yān chén bēi mò lù。
丈夫何事不可为,只手挥来看注措。zhàng fū hé shì bù kě wèi,zhǐ shǒu huī lái kàn zhù cuò。
卞和之玉本非狂,卞和何事哭相于。biàn hé zhī yù běn fēi kuáng,biàn hé hé shì kū xiāng yú。
青天大地久且长,一时不信万古看。qīng tiān dà dì jiǔ qiě zhǎng,yī shí bù xìn wàn gǔ kàn。
莘耕渭钓谁相知,丈夫功名会有期。shēn gēng wèi diào shuí xiāng zhī,zhàng fū gōng míng huì yǒu qī。
李斯黄犬自悲哀,南阳高卧自希夷。lǐ sī huáng quǎn zì bēi āi,nán yáng gāo wò zì xī yí。
鲁连一纸重千金,荆轲拔剑易水流。lǔ lián yī zhǐ zhòng qiān jīn,jīng kē bá jiàn yì shuǐ liú。
豪侠还须鬼神泣,况有尼山诵孔丘。háo xiá hái xū guǐ shén qì,kuàng yǒu ní shān sòng kǒng qiū。
名亦不易立,功亦不易成,功名只须依本性。míng yì bù yì lì,gōng yì bù yì chéng,gōng míng zhǐ xū yī běn xìng。
城市未必喧,山林未必深。chéng shì wèi bì xuān,shān lín wèi bì shēn。
山林城市在人心,吾驺生。shān lín chéng shì zài rén xīn,wú zōu shēng。

何吾驺

明广东香山人,字龙友,号家冈。万历四十七年进士。官少詹事。崇祯六年擢礼部尚书,旋入阁,与首辅温体仁不协,罢去。南明隆武帝召为内阁首辅。闽疆既失,赴广州,永历帝以原官召之,引疾辞去。有《宝纶阁集》。 何吾驺的作品>>

猜您喜欢

三封庙寄侄逊道迩道

何吾驺

哭绝还苏亦已疏,凤衰犹见两飞雏。kū jué hái sū yì yǐ shū,fèng shuāi yóu jiàn liǎng fēi chú。
临风纵有一行泪,何似吾儿读父书。lín fēng zòng yǒu yī xíng lèi,hé shì wú ér dú fù shū。

潘宪郎友盟惠镌杯赋璧

何吾驺

文德当年徵让畔,维风况是道为邻。wén dé dāng nián zhēng ràng pàn,wéi fēng kuàng shì dào wèi lín。
还君花下频斟酒,莫遣区区负古人。hái jūn huā xià pín zhēn jiǔ,mò qiǎn qū qū fù gǔ rén。

送冯介臣入金陵

何吾驺

淮阴门地本书生,翊汉功成仄治兵。huái yīn mén dì běn shū shēng,yì hàn gōng chéng zè zhì bīng。
骏马雕弓何用著,数篇黄石到天京。jùn mǎ diāo gōng hé yòng zhù,shù piān huáng shí dào tiān jīng。

甲申冬漫占

何吾驺

受命封疆死亦香,抱头奔窜谓非忙。shòu mìng fēng jiāng sǐ yì xiāng,bào tóu bēn cuàn wèi fēi máng。
老生爱读张巡传,不识人间几不妨。lǎo shēng ài dú zhāng xún chuán,bù shí rén jiān jǐ bù fáng。

履端二日赋十绝句

何吾驺

十旬晴霁乍闻雷,出震能教万象开。shí xún qíng jì zhà wén léi,chū zhèn néng jiào wàn xiàng kāi。
莫道春风偏护暖,春风原是雪中回。mò dào chūn fēng piān hù nuǎn,chūn fēng yuán shì xuě zhōng huí。

履端二日赋十绝句

何吾驺

江水攒流活活春,桃花浪里问渔津。jiāng shuǐ zǎn liú huó huó chūn,táo huā làng lǐ wèn yú jīn。
操舟正唤风波急,稳舵中流未易伦。cāo zhōu zhèng huàn fēng bō jí,wěn duò zhōng liú wèi yì lún。

履端二日赋十绝句

何吾驺

什千罗绮尽成尘,闾巷疏疏复贺新。shén qiān luó qǐ jǐn chéng chén,lǘ xiàng shū shū fù hè xīn。
惊喜七襄留得在,太平天子万年春。jīng xǐ qī xiāng liú dé zài,tài píng tiān zi wàn nián chūn。

履端二日赋十绝句

何吾驺

绕膝儿孙喜岁添,晶盘留酌水晶盐。rào xī ér sūn xǐ suì tiān,jīng pán liú zhuó shuǐ jīng yán。
儿孙添得成人早,添老应增俗眼嫌。ér sūn tiān dé chéng rén zǎo,tiān lǎo yīng zēng sú yǎn xián。

履端二日赋十绝句

何吾驺

新雨新雷造化工,君看补浴未应穷。xīn yǔ xīn léi zào huà gōng,jūn kàn bǔ yù wèi yīng qióng。
长风吹向扶桑树,一顷曈昽万里红。zhǎng fēng chuī xiàng fú sāng shù,yī qǐng tóng lóng wàn lǐ hóng。

履端二日赋十绝句

何吾驺

又看六十九回新,尚抱童心访夙因。yòu kàn liù shí jiǔ huí xīn,shàng bào tóng xīn fǎng sù yīn。
若个岁除瓶有米,谁能酤酒话芳春。ruò gè suì chú píng yǒu mǐ,shuí néng gū jiǔ huà fāng chūn。

履端二日赋十绝句

何吾驺

巢许原辞日月光,毋烦爝火溷行藏。cháo xǔ yuán cí rì yuè guāng,wú fán jué huǒ hùn xíng cáng。
春来舟楫浮空至,可有尊□奏一匡。chūn lái zhōu jí fú kōng zhì,kě yǒu zūn zòu yī kuāng。

履端二日赋十绝句

何吾驺

邓禹趋扶汉鼎初,姜公应未著阴书。dèng yǔ qū fú hàn dǐng chū,jiāng gōng yīng wèi zhù yīn shū。
纵勷八百周京业,应诮当年老负锄。zòng ráng bā bǎi zhōu jīng yè,yīng qiào dāng nián lǎo fù chú。

履端二日赋十绝句

何吾驺

尽影麒麟获亦奢,何须白镪重咨嗟。jǐn yǐng qí lín huò yì shē,hé xū bái qiāng zhòng zī jiē。
只今不洗冰霜出,一统其如岁月何。zhǐ jīn bù xǐ bīng shuāng chū,yī tǒng qí rú suì yuè hé。

履端二日赋十绝句

何吾驺

春元一日四风齐,应有新章入拜稽。chūn yuán yī rì sì fēng qí,yīng yǒu xīn zhāng rù bài jī。
但使苍生歌饱暖,普天谁不颂云霓。dàn shǐ cāng shēng gē bǎo nuǎn,pǔ tiān shuí bù sòng yún ní。

履端二日赋十章际霞和之更作一章感来旨亦复倚和

何吾驺

曾告严陵老钓纶,汉家砥柱有伊人。céng gào yán líng lǎo diào lún,hàn jiā dǐ zhù yǒu yī rén。
群公尽逐声华会,岂识维风在富春。qún gōng jǐn zhú shēng huá huì,qǐ shí wéi fēng zài fù chūn。