古诗词

慰陈振狂失钓艇

徐熥

一夜秋江涨,闻君失钓航。yī yè qiū jiāng zhǎng,wén jūn shī diào háng。
声应停欸乃,歌忽罢沧浪。shēng yīng tíng āi nǎi,gē hū bà cāng làng。
荻岸空残月,芦矶但夕阳。dí àn kōng cán yuè,lú jī dàn xī yáng。
溯回知所去,宛在水中央。sù huí zhī suǒ qù,wǎn zài shuǐ zhōng yāng。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

饮黄白仲娑罗馆兼柬屠纬真使君

徐熥

主人避客栖空谷,长日柴门稀剥啄。zhǔ rén bì kè qī kōng gǔ,zhǎng rì chái mén xī bō zhuó。
我来欲证大因缘,袖中片刺烦童仆。wǒ lái yù zhèng dà yīn yuán,xiù zhōng piàn cì fán tóng pū。
仓皇倒屣出相迎,青眼相看无世情。cāng huáng dào xǐ chū xiāng yíng,qīng yǎn xiāng kàn wú shì qíng。
狂来叱咤千夫废,醉后雄谈四座惊。kuáng lái chì zhà qiān fū fèi,zuì hòu xióng tán sì zuò jīng。
吾曹本是玄都客,当日同因酒过谪。wú cáo běn shì xuán dōu kè,dāng rì tóng yīn jiǔ guò zhé。
行满何须恋世缘,功成依旧归仙籍。xíng mǎn hé xū liàn shì yuán,gōng chéng yī jiù guī xiān jí。
色相由来非我身,凡夫谁识有真人。sè xiāng yóu lái fēi wǒ shēn,fán fū shuí shí yǒu zhēn rén。
片时结搆成炉鼎,一粒玄珠守谷神。piàn shí jié gòu chéng lú dǐng,yī lì xuán zhū shǒu gǔ shén。
仙师授我还丹秘,逢人岂肯轻开示。xiān shī shòu wǒ hái dān mì,féng rén qǐ kěn qīng kāi shì。
能将神气返虚空,自有灵光照天地。néng jiāng shén qì fǎn xū kōng,zì yǒu líng guāng zhào tiān dì。
黄白仲,屠纬真,暂时踪迹落红尘。huáng bái zhòng,tú wěi zhēn,zàn shí zōng jì luò hóng chén。
何时打得虚空碎,同出青天驾鹤轮。hé shí dǎ dé xū kōng suì,tóng chū qīng tiān jià hè lún。

吴门寻沈从先不遇

徐熥

当年踏遍吴门路,十日寻君不知处。dāng nián tà biàn wú mén lù,shí rì xún jūn bù zhī chù。
年来踪迹虽相闻,邻人又道移家去。nián lái zōng jì suī xiāng wén,lín rén yòu dào yí jiā qù。
阊阖城中多路岐,异乡客子那能知。chāng hé chéng zhōng duō lù qí,yì xiāng kè zi nà néng zhī。
东寻西访竟不得,惟有残月相追随。dōng xún xī fǎng jìng bù dé,wéi yǒu cán yuè xiāng zhuī suí。
几回欲向朱门问,知君不与朱门近。jǐ huí yù xiàng zhū mén wèn,zhī jūn bù yǔ zhū mén jìn。
欲向红尘问故人,知君寄迹非红尘。yù xiàng hóng chén wèn gù rén,zhī jūn jì jì fēi hóng chén。
行尽朱门兼白屋,夜深空作穷途哭。xíng jǐn zhū mén jiān bái wū,yè shēn kōng zuò qióng tú kū。
出城昏黑迷归舟,满天风露江干宿。chū chéng hūn hēi mí guī zhōu,mǎn tiān fēng lù jiāng gàn sù。

七夕词

徐熥

遥天万里银河碧,双星却笑孤眠客。yáo tiān wàn lǐ yín hé bì,shuāng xīng què xiào gū mián kè。
玉露金风半夜寒,罗襦绣幕千山隔。yù lù jīn fēng bàn yè hán,luó rú xiù mù qiān shān gé。
天上人间共此宵,天孙翻近美人遥。tiān shàng rén jiān gòng cǐ xiāo,tiān sūn fān jìn měi rén yáo。
应知楼上蛾眉女,妒杀空中乌鹊桥。yīng zhī lóu shàng é méi nǚ,dù shā kōng zhōng wū què qiáo。

题画马扇面赠陈幼谦

徐熥

真龙产自于阗国,促腕高蹄称汗血。zhēn lóng chǎn zì yú tián guó,cù wàn gāo tí chēng hàn xuè。
顾影骄嘶赤电生,过都历块红尘灭。gù yǐng jiāo sī chì diàn shēng,guò dōu lì kuài hóng chén miè。
此物何年入汉家,番酋作贡过流沙。cǐ wù hé nián rù hàn jiā,fān qiú zuò gòng guò liú shā。
天闲不羡乘黄选,内厩宁论白鼻騧。tiān xián bù xiàn chéng huáng xuǎn,nèi jiù níng lùn bái bí guā。
扇头一见生惊诧,貌出权奇更高价。shàn tóu yī jiàn shēng jīng chà,mào chū quán qí gèng gāo jià。
已识雄姿胜渥洼,况看妙手惊曹霸。yǐ shí xióng zī shèng wò wā,kuàng kàn miào shǒu jīng cáo bà。
吁嗟此马今岂无,安知枥下非神驹。xū jiē cǐ mǎ jīn qǐ wú,ān zhī lì xià fēi shén jū。
九方不作孙阳死,世上于今只按图。jiǔ fāng bù zuò sūn yáng sǐ,shì shàng yú jīn zhǐ àn tú。

孝友堂慈竹歌为张稚通赋

徐熥

主人家在苕溪曲,不种奇花种修竹。zhǔ rén jiā zài sháo xī qū,bù zhǒng qí huā zhǒng xiū zhú。
客来看竹问何名,主人竹下吞声哭。kè lái kàn zhú wèn hé míng,zhǔ rén zhú xià tūn shēng kū。
自言此竹生质奇,不产终南非嶰谷。zì yán cǐ zhú shēng zhì qí,bù chǎn zhōng nán fēi xiè gǔ。
物性能同慈母心,龙孙爱护知寒燠。wù xìng néng tóng cí mǔ xīn,lóng sūn ài hù zhī hán yù。
谁移此竹种庭阶,老母当年手自栽。shuí yí cǐ zhú zhǒng tíng jiē,lǎo mǔ dāng nián shǒu zì zāi。
已看翠色凌萱草,自有清阴覆绿苔。yǐ kàn cuì sè líng xuān cǎo,zì yǒu qīng yīn fù lǜ tái。
老母辞堂今几载,此竹青青犹未改。lǎo mǔ cí táng jīn jǐ zài,cǐ zhú qīng qīng yóu wèi gǎi。
黄土年来上板舆,红尘久已生莱彩。huáng tǔ nián lái shàng bǎn yú,hóng chén jiǔ yǐ shēng lái cǎi。
可怜母逝竹空存,见竹还思慈母恩。kě lián mǔ shì zhú kōng cún,jiàn zhú hái sī cí mǔ ēn。
主人一语一呜咽,座客闻之皆断魂。zhǔ rén yī yǔ yī wū yàn,zuò kè wén zhī jiē duàn hún。
从今品竹修新谱,不独湘江有泪痕。cóng jīn pǐn zhú xiū xīn pǔ,bù dú xiāng jiāng yǒu lèi hén。

题顾长卿小影

徐熥

郎君年少称高格,发未胜冠才覆额。láng jūn nián shǎo chēng gāo gé,fā wèi shèng guān cái fù é。
同夸秀骨迈凡儿,已有雄文惊座客。tóng kuā xiù gǔ mài fán ér,yǐ yǒu xióng wén jīng zuò kè。
此日重披旧画图,神情虽是容华殊。cǐ rì zhòng pī jiù huà tú,shén qíng suī shì róng huá shū。
挥毫写照方童稚,转眼相逢成壮夫。huī háo xiě zhào fāng tóng zhì,zhuǎn yǎn xiāng féng chéng zhuàng fū。
悠悠岁月催人老,人生颜色难长好。yōu yōu suì yuè cuī rén lǎo,rén shēng yán sè nán zhǎng hǎo。
休将青鬓度年华,自致云霄须及早。xiū jiāng qīng bìn dù nián huá,zì zhì yún xiāo xū jí zǎo。

分得黄金台送屠田叔转运使赴京

徐熥

燕山日落悲风起,百尺高台留故址。yàn shān rì luò bēi fēng qǐ,bǎi chǐ gāo tái liú gù zhǐ。
满地狐踪丘陇间,千金马骨荆榛里。mǎn dì hú zōng qiū lǒng jiān,qiān jīn mǎ gǔ jīng zhēn lǐ。
至今行客说燕昭,爱士高风久寂寥。zhì jīn xíng kè shuō yàn zhāo,ài shì gāo fēng jiǔ jì liáo。
侵阶碧草空留色,翳土黄金已尽销。qīn jiē bì cǎo kōng liú sè,yì tǔ huáng jīn yǐ jǐn xiāo。
我家定鼎都燕蓟,正是黄金台上地。wǒ jiā dìng dǐng dōu yàn jì,zhèng shì huáng jīn tái shàng dì。
万里星槎上汉来,诸侯露冕朝天至。wàn lǐ xīng chá shàng hàn lái,zhū hóu lù miǎn cháo tiān zhì。
台前贤士集如云,拄笏弹冠谒圣君。tái qián xián shì jí rú yún,zhǔ hù dàn guān yè shèng jūn。
阳气自生吹黍谷,英雄岂说乐将军。yáng qì zì shēng chuī shǔ gǔ,yīng xióng qǐ shuō lè jiāng jūn。
屠君拥传辞闽海,自有高才轻郭隗。tú jūn yōng chuán cí mǐn hǎi,zì yǒu gāo cái qīng guō kuí。
休叹盐车上太行,何须吊古登寒垒。xiū tàn yán chē shàng tài xíng,hé xū diào gǔ dēng hán lěi。
至尊侧席正求才,太室明堂日日开。zhì zūn cè xí zhèng qiú cái,tài shì míng táng rì rì kāi。
白璧虞卿先拜赐,黄金宁用筑空台。bái bì yú qīng xiān bài cì,huáng jīn níng yòng zhù kōng tái。

题刘松年溪阁纳凉小景

徐熥

谁家亭馆临溪渚,四面苍崖夹平楚。shuí jiā tíng guǎn lín xī zhǔ,sì miàn cāng yá jiā píng chǔ。
树色溪声白昼寒,行天赤日无炎暑。shù sè xī shēng bái zhòu hán,xíng tiān chì rì wú yán shǔ。
宾主相看礼数忘,笔床茗碗对垆香。bīn zhǔ xiāng kàn lǐ shù wàng,bǐ chuáng míng wǎn duì lú xiāng。
图中清福难消受,愿借虚亭半日凉。tú zhōng qīng fú nán xiāo shòu,yuàn jiè xū tíng bàn rì liáng。

题高漫士晚阁溪云图

徐熥

主人爱溪还爱云,去年走谒武夷君。zhǔ rén ài xī hái ài yún,qù nián zǒu yè wǔ yí jūn。
九曲溪流太清泚,千峰云气何氤氲。jiǔ qū xī liú tài qīng cǐ,qiān fēng yún qì hé yīn yūn。
幔亭得预曾孙宴,归带白云千万片。màn tíng dé yù céng sūn yàn,guī dài bái yún qiān wàn piàn。
天风倏忽下蓬瀛,吹散长空成组练。tiān fēng shū hū xià péng yíng,chuī sàn zhǎng kōng chéng zǔ liàn。
漫士何年写此图,一溪云气长模糊。màn shì hé nián xiě cǐ tú,yī xī yún qì zhǎng mó hú。
恍疑接笋峰前见,还记天游顶上居。huǎng yí jiē sǔn fēng qián jiàn,hái jì tiān yóu dǐng shàng jū。
一别溪头峰六六,经年不举看云目。yī bié xī tóu fēng liù liù,jīng nián bù jǔ kàn yún mù。
愿学宗生作卧游,画图一见心能足。yuàn xué zōng shēng zuò wò yóu,huà tú yī jiàn xīn néng zú。

题春山积雨图

徐熥

元章不作房山死,谁写云山缣素里。yuán zhāng bù zuò fáng shān sǐ,shuí xiě yún shān jiān sù lǐ。
耳畔如闻滴沥声,眼中似见岚烟起。ěr pàn rú wén dī lì shēng,yǎn zhōng shì jiàn lán yān qǐ。
浓云朦?树无根,涧水奔流野色昏。nóng yún méng dǒng shù wú gēn,jiàn shuǐ bēn liú yě sè hūn。
竟日风霾浑失昼,行人何处辨孤村。jìng rì fēng mái hún shī zhòu,xíng rén hé chù biàn gū cūn。
画图如此虽堪惜,莫贮囊中珍十袭。huà tú rú cǐ suī kān xī,mò zhù náng zhōng zhēn shí xí。
只恐时时风雨来,生绡一幅淋漓湿。zhǐ kǒng shí shí fēng yǔ lái,shēng xiāo yī fú lín lí shī。

送闵寿卿隐武夷

徐熥

世人游武夷,往往思卜宅。shì rén yóu wǔ yí,wǎng wǎng sī bo zhái。
一出清溪谢白云,山灵无计留双屐。yī chū qīng xī xiè bái yún,shān líng wú jì liú shuāng jī。
始信人间事可哀,幔亭佳宴不重开。shǐ xìn rén jiān shì kě āi,màn tíng jiā yàn bù zhòng kāi。
浮生只爱红尘老,人世难逃白发催。fú shēng zhǐ ài hóng chén lǎo,rén shì nán táo bái fā cuī。
怜君弃家经几载,服食还丹颜未改。lián jūn qì jiā jīng jǐ zài,fú shí hái dān yán wèi gǎi。
已识仙都注有名,尚疑遗蜕函犹在。yǐ shí xiān dōu zhù yǒu míng,shàng yí yí tuì hán yóu zài。
自入闽天誓不还,因缘合在武夷山。zì rù mǐn tiān shì bù hái,yīn yuán hé zài wǔ yí shān。
独携一杖千峰里,闲放孤舟九曲间。dú xié yī zhàng qiān fēng lǐ,xián fàng gū zhōu jiǔ qū jiān。
此山元是神仙窟,接笋天游双崒嵂。cǐ shān yuán shì shén xiān kū,jiē sǔn tiān yóu shuāng zú lǜ。
玉女妆残峰顶霞,金鸡叫落滩头月。yù nǚ zhuāng cán fēng dǐng xiá,jīn jī jiào luò tān tóu yuè。
君今筑室此中居,永绝尘缘与世疏。jūn jīn zhù shì cǐ zhōng jū,yǒng jué chén yuán yǔ shì shū。
回视形骸同粪土,能将神气返空虚。huí shì xíng hái tóng fèn tǔ,néng jiāng shén qì fǎn kōng xū。
我也行年三十几,半生踪迹多城市。wǒ yě xíng nián sān shí jǐ,bàn shēng zōng jì duō chéng shì。
入药空烧九转红,著书枉识关门紫。rù yào kōng shāo jiǔ zhuǎn hóng,zhù shū wǎng shí guān mén zǐ。
海外徒闻更九州,此身期伴赤松游。hǎi wài tú wén gèng jiǔ zhōu,cǐ shēn qī bàn chì sōng yóu。
何时重预曾孙宴,同醉仙人十二楼。hé shí zhòng yù céng sūn yàn,tóng zuì xiān rén shí èr lóu。

送俞本之山人还金昌

徐熥

满径黄花桑落酒,送客关门折衰柳。mǎn jìng huáng huā sāng luò jiǔ,sòng kè guān mén zhé shuāi liǔ。
涉世空怀失路悲,干时自乏谭天口。shè shì kōng huái shī lù bēi,gàn shí zì fá tán tiān kǒu。
片刺侯门不得通,桂薪玉粒哭途穷。piàn cì hóu mén bù dé tōng,guì xīn yù lì kū tú qióng。
半年逆旅貂裘敝,一剑飘然马首东。bàn nián nì lǚ diāo qiú bì,yī jiàn piāo rán mǎ shǒu dōng。
劝君休下杨朱泪,客里秋风易憔悴。quàn jūn xiū xià yáng zhū lèi,kè lǐ qiū fēng yì qiáo cuì。
伏枕愁为越国吟,吹箫归向吴门醉。fú zhěn chóu wèi yuè guó yín,chuī xiāo guī xiàng wú mén zuì。
此日诸侯厌布衣,可怜穷达世情非。cǐ rì zhū hóu yàn bù yī,kě lián qióng dá shì qíng fēi。
君归莫叹行装薄,多少空囊人未归。jūn guī mò tàn xíng zhuāng báo,duō shǎo kōng náng rén wèi guī。

忆昔行题友人小像

徐熥

少年携手同行乐,我甫胜冠君总角。shǎo nián xié shǒu tóng xíng lè,wǒ fǔ shèng guān jūn zǒng jiǎo。
岁月悠悠去不还,眼前风景犹如昨。suì yuè yōu yōu qù bù hái,yǎn qián fēng jǐng yóu rú zuó。
此日看君新画图,神情虽是颜容殊。cǐ rì kàn jūn xīn huà tú,shén qíng suī shì yán róng shū。
所嗟童稚尚如此,莫怪故人成老夫。suǒ jiē tóng zhì shàng rú cǐ,mò guài gù rén chéng lǎo fū。
我也半生甘落魄,君亦胡为恋丘壑。wǒ yě bàn shēng gān luò pò,jūn yì hú wèi liàn qiū hè。
高举犹怀鸿鹄心,待时且作龙蛇屈。gāo jǔ yóu huái hóng gǔ xīn,dài shí qiě zuò lóng shé qū。
旧事经今二十秋,披图空感昔时游。jiù shì jīng jīn èr shí qiū,pī tú kōng gǎn xī shí yóu。
与君相见且饮酒,莫遣青铜催白头。yǔ jūn xiāng jiàn qiě yǐn jiǔ,mò qiǎn qīng tóng cuī bái tóu。

都门送吴允兆还吴兴

徐熥

燕山三月杨柳新,别酒一杯送故人。yàn shān sān yuè yáng liǔ xīn,bié jiǔ yī bēi sòng gù rén。
故人仗剑意慷慨,仰天大笑辞平津。gù rén zhàng jiàn yì kāng kǎi,yǎng tiān dà xiào cí píng jīn。
我唱骊驹君驻马,送君半是穷交者。wǒ chàng lí jū jūn zhù mǎ,sòng jūn bàn shì qióng jiāo zhě。
暮角凄凉起驿楼,春云惨淡生原野。mù jiǎo qī liáng qǐ yì lóu,chūn yún cǎn dàn shēng yuán yě。
酒阑歌罢马频嘶,千里征途望霅溪。jiǔ lán gē bà mǎ pín sī,qiān lǐ zhēng tú wàng zhà xī。
独有王孙归未得,天涯空叹草萋萋。dú yǒu wáng sūn guī wèi dé,tiān yá kōng tàn cǎo qī qī。

出都门答别邓汝高员外

徐熥

十年三上长安道,阙下献书俱不报。shí nián sān shàng zhǎng ān dào,quē xià xiàn shū jù bù bào。
拂袖还山别故人,风尘满目伤怀抱。fú xiù hái shān bié gù rén,fēng chén mǎn mù shāng huái bào。
长安裘马多轻肥,先达何人怜布衣。zhǎng ān qiú mǎ duō qīng féi,xiān dá hé rén lián bù yī。
惟君慷慨念贫贱,交情如此今人稀。wéi jūn kāng kǎi niàn pín jiàn,jiāo qíng rú cǐ jīn rén xī。
凄凉旧事那堪数,半榻孤灯寒夜雨。qī liáng jiù shì nà kān shù,bàn tà gū dēng hán yè yǔ。
载酒曾同醉锦溪,看山犹记眠芳墅。zài jiǔ céng tóng zuì jǐn xī,kàn shān yóu jì mián fāng shù。
转盼光阴十载馀,怜余踪迹仍樵渔。zhuǎn pàn guāng yīn shí zài yú,lián yú zōng jì réng qiáo yú。
空文何以干明主,儒术由来生计疏。kōng wén hé yǐ gàn míng zhǔ,rú shù yóu lái shēng jì shū。
余也今年三十几,依然落魄归田里。yú yě jīn nián sān shí jǐ,yī rán luò pò guī tián lǐ。
白首何妨老故园,红尘从此辞燕市。bái shǒu hé fáng lǎo gù yuán,hóng chén cóng cǐ cí yàn shì。
拔剑哀歌日易昏,垂杨未折已销魂。bá jiàn āi gē rì yì hūn,chuí yáng wèi zhé yǐ xiāo hún。
人生离别足感叹,穷达悠悠何必论。rén shēng lí bié zú gǎn tàn,qióng dá yōu yōu hé bì lùn。