古诗词

哭张隐君

徐熥

先令云亡日,君犹恸哭过。xiān lìng yún wáng rì,jūn yóu tòng kū guò。
芝焚方自叹,薤露忽成歌。zhī fén fāng zì tàn,xiè lù hū chéng gē。
耆旧乡中少,交游梦里多。qí jiù xiāng zhōng shǎo,jiāo yóu mèng lǐ duō。
因之动凄楚,肠断更如何。yīn zhī dòng qī chǔ,cháng duàn gèng rú hé。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

哭王少文秀才

徐熥

绵绵幽恨几时销,金屋无缘贮阿娇。mián mián yōu hèn jǐ shí xiāo,jīn wū wú yuán zhù ā jiāo。
虚度春光二十载,看花不及咏桃夭。xū dù chūn guāng èr shí zài,kàn huā bù jí yǒng táo yāo。

哭王少文秀才

徐熥

猿鸟声中昼掩扉,竹阴依旧故人非。yuán niǎo shēng zhōng zhòu yǎn fēi,zhú yīn yī jiù gù rén fēi。
思君忘却幽明隔,犹怪音书近日稀。sī jūn wàng què yōu míng gé,yóu guài yīn shū jìn rì xī。

哭王少文秀才

徐熥

一别黄泉路杳冥,愁云空锁草玄亭。yī bié huáng quán lù yǎo míng,chóu yún kōng suǒ cǎo xuán tíng。
即今风雨罗山夜,猿鸟哀呼不可听。jí jīn fēng yǔ luó shān yè,yuán niǎo āi hū bù kě tīng。

哭王少文秀才

徐熥

魂魄悠悠到夜台,应知尘世不重来。hún pò yōu yōu dào yè tái,yīng zhī chén shì bù zhòng lái。
从今绿玉斋前路,一任春风长碧苔。cóng jīn lǜ yù zhāi qián lù,yī rèn chūn fēng zhǎng bì tái。

哭王少文秀才

徐熥

记得孤斋晚眺时,倚栏连袂共题诗。jì dé gū zhāi wǎn tiào shí,yǐ lán lián mèi gòng tí shī。
山中每到斜阳后,便觉伤心双泪垂。shān zhōng měi dào xié yáng hòu,biàn jué shāng xīn shuāng lèi chuí。

苎萝村

徐熥

越国荒村说苎萝,曾闻此地幻娇娥。yuè guó huāng cūn shuō zhù luó,céng wén cǐ dì huàn jiāo é。
浣纱遗迹知何处,满目悠悠空绿波。huàn shā yí jì zhī hé chù,mǎn mù yōu yōu kōng lǜ bō。

游仙词寿陈汝大

徐熥

半生踪迹寄烟霞,炼就丹垆九转砂。bàn shēng zōng jì jì yān xiá,liàn jiù dān lú jiǔ zhuǎn shā。
鹤背鸾笙明月夜,一声吹过碧桃花。hè bèi luán shēng míng yuè yè,yī shēng chuī guò bì táo huā。

游仙词寿陈汝大

徐熥

山自苍苍海自流,难将甲子记春秋。shān zì cāng cāng hǎi zì liú,nán jiāng jiǎ zi jì chūn qiū。
群真岁岁称觞日,但见黄花满洞幽。qún zhēn suì suì chēng shāng rì,dàn jiàn huáng huā mǎn dòng yōu。

游仙词寿陈汝大

徐熥

琪花瑶草满松关,猿鸟声中鹤梦闲。qí huā yáo cǎo mǎn sōng guān,yuán niǎo shēng zhōng hè mèng xián。
欲识武陵溪上路,白云无数水潺湲。yù shí wǔ líng xī shàng lù,bái yún wú shù shuǐ chán yuán。

七夕观妓

徐熥

玉露凋瀼片月明,人间天上此时情。yù lù diāo ráng piàn yuè míng,rén jiān tiān shàng cǐ shí qíng。
红楼不似银河隔,一任邻鸡报晓声。hóng lóu bù shì yín hé gé,yī rèn lín jī bào xiǎo shēng。

代郑翰卿闺人秋日寄远

徐熥

良人何事滞京华,日醉青楼不顾家。liáng rén hé shì zhì jīng huá,rì zuì qīng lóu bù gù jiā。
独宿空闺今几载,又惊秋色上蘋花。dú sù kōng guī jīn jǐ zài,yòu jīng qiū sè shàng píng huā。

代郑翰卿闺人秋日寄远

徐熥

梧桐叶落火西流,君住长安又一秋。wú tóng yè luò huǒ xī liú,jūn zhù zhǎng ān yòu yī qiū。
莫向边庭思仗剑,书生从古几封侯。mò xiàng biān tíng sī zhàng jiàn,shū shēng cóng gǔ jǐ fēng hóu。

感事

徐熥

莫叹吾家似磬悬,资生犹有卖文钱。mò tàn wú jiā shì qìng xuán,zī shēng yóu yǒu mài wén qián。
不知万落千村里,多少人家绝火烟。bù zhī wàn luò qiān cūn lǐ,duō shǎo rén jiā jué huǒ yān。

访黄道晦

徐熥

桑麻鸡犬自成村,溪口云深绝洞门。sāng má jī quǎn zì chéng cūn,xī kǒu yún shēn jué dòng mén。
有客迟回空日暮,不知何路到花源。yǒu kè chí huí kōng rì mù,bù zhī hé lù dào huā yuán。

口占戏赠道晦

徐熥

家难相寻已十秋,半居城市半林丘。jiā nán xiāng xún yǐ shí qiū,bàn jū chéng shì bàn lín qiū。
此身已是空门客,只欠披缁物外游。cǐ shēn yǐ shì kōng mén kè,zhǐ qiàn pī zī wù wài yóu。