古诗词

初夏集王氏南园

徐熥

南园开胜地,结伴共盘桓。nán yuán kāi shèng dì,jié bàn gòng pán huán。
曲径依精舍,疏钟出戒坛。qū jìng yī jīng shě,shū zhōng chū jiè tán。
山光低古堞,树色隐层峦。shān guāng dī gǔ dié,shù sè yǐn céng luán。
弱柳垂青沼,名花映画栏。ruò liǔ chuí qīng zhǎo,míng huā yìng huà lán。
浮屠高七级,悬磴折干盘。fú tú gāo qī jí,xuán dèng zhé gàn pán。
帆影云中细,蝉声雨后残。fān yǐng yún zhōng xì,chán shēng yǔ hòu cán。
侵衣松露湿,夹座竹阴寒。qīn yī sōng lù shī,jiā zuò zhú yīn hán。
铃铎凭虚听,川原入望看。líng duó píng xū tīng,chuān yuán rù wàng kàn。
明霞散林际,初月挂檐端。míng xiá sàn lín jì,chū yuè guà yán duān。
啸咏情方洽,酣歌夜未阑。xiào yǒng qíng fāng qià,hān gē yè wèi lán。
此中足幽赏,长愿接清欢。cǐ zhōng zú yōu shǎng,zhǎng yuàn jiē qīng huān。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

秋怨

徐熥

何处飞红叶,深宫不见秋。hé chù fēi hóng yè,shēn gōng bù jiàn qiū。
可怜双眼泪,空对御沟流。kě lián shuāng yǎn lèi,kōng duì yù gōu liú。

怨词

徐熥

一从闭深宫,不复徵歌舞。yī cóng bì shēn gōng,bù fù zhēng gē wǔ。
房中今夜声,是妾当年谱。fáng zhōng jīn yè shēng,shì qiè dāng nián pǔ。

魏宫怨

徐熥

掩袂高台上,春风散绮罗。yǎn mèi gāo tái shàng,chūn fēng sàn qǐ luó。
西陵望不见,明月照漳河。xī líng wàng bù jiàn,míng yuè zhào zhāng hé。

昭君怨

徐熥

掩泪抛长袖,从今歌舞稀。yǎn lèi pāo zhǎng xiù,cóng jīn gē wǔ xī。
肯将边地月,来照汉宫衣。kěn jiāng biān dì yuè,lái zhào hàn gōng yī。

玉阶怨

徐熥

残露侵罗袂,深宫漏正长。cán lù qīn luó mèi,shēn gōng lòu zhèng zhǎng。
萤光随月影,点点过昭阳。yíng guāng suí yuè yǐng,diǎn diǎn guò zhāo yáng。

别离曲

徐熥

牵衣赠一言,君还能听否。qiān yī zèng yī yán,jūn hái néng tīng fǒu。
但看上林花,莫折章台柳。dàn kàn shàng lín huā,mò zhé zhāng tái liǔ。

洞房曲

徐熥

檀郎意憨痴,留灯照绰约。tán láng yì hān chī,liú dēng zhào chuò yuē。
郎嫌罗帐深,侬嫌罗帐薄。láng xián luó zhàng shēn,nóng xián luó zhàng báo。

新嫁娘

徐熥

薄帷鉴明月,宛转怜娇态。báo wéi jiàn míng yuè,wǎn zhuǎn lián jiāo tài。
郎来解罗裆,含羞掩裙带。láng lái jiě luó dāng,hán xiū yǎn qún dài。

怀高凉李大

徐熥

别梦萦千里,愁心隔五湖。bié mèng yíng qiān lǐ,chóu xīn gé wǔ hú。
乱山风雨里,相忆一灯孤。luàn shān fēng yǔ lǐ,xiāng yì yī dēng gū。

寄刘季德

徐熥

落日催归马,离心寄酒尊。luò rì cuī guī mǎ,lí xīn jì jiǔ zūn。
一从分手后,风雨闭柴门。yī cóng fēn shǒu hòu,fēng yǔ bì chái mén。

古意

徐熥

低声犹掩袖,未许小鬟知。dī shēng yóu yǎn xiù,wèi xǔ xiǎo huán zhī。
料应无别语,只是说相思。liào yīng wú bié yǔ,zhǐ shì shuō xiāng sī。

古意

徐熥

海燕故双栖,池花自连理。hǎi yàn gù shuāng qī,chí huā zì lián lǐ。
解却红罗襦,知君怜下体。jiě què hóng luó rú,zhī jūn lián xià tǐ。

古意

徐熥

巫阳生绣户,春色满雕床。wū yáng shēng xiù hù,chūn sè mǎn diāo chuáng。
揉将花瓣碎,分得口脂香。róu jiāng huā bàn suì,fēn dé kǒu zhī xiāng。

闻雁

徐熥

忽起芦花渚,哀声入乱云。hū qǐ lú huā zhǔ,āi shēng rù luàn yún。
空闺多戍妇,莫遣夜深闻。kōng guī duō shù fù,mò qiǎn yè shēn wén。

自遣

徐熥

遁迹在空山,生涯寄场圃。dùn jì zài kōng shān,shēng yá jì chǎng pǔ。
柴门到者稀,满地梨花雨。chái mén dào zhě xī,mǎn dì lí huā yǔ。