古诗词

游方广岩登绝顶二十四韵

徐熥

方广华严地,神州一洞天。fāng guǎng huá yán dì,shén zhōu yī dòng tiān。
寺藏青嶂里,路绕白云边。sì cáng qīng zhàng lǐ,lù rào bái yún biān。
气候晴兼雨,峰峦断复连。qì hòu qíng jiān yǔ,fēng luán duàn fù lián。
树枝多臃肿,萝磴自盘旋。shù zhī duō yōng zhǒng,luó dèng zì pán xuán。
猿啸听经石,龙生洗钵泉。yuán xiào tīng jīng shí,lóng shēng xǐ bō quán。
水帘终古泻,钟乳半空悬。shuǐ lián zhōng gǔ xiè,zhōng rǔ bàn kōng xuán。
境出尘寰外,岩开混沌前。jìng chū chén huán wài,yán kāi hùn dùn qián。
金身馀五百,世界度三千。jīn shēn yú wǔ bǎi,shì jiè dù sān qiān。
净室邻飞瀑,沙弥种石田。jìng shì lín fēi pù,shā mí zhǒng shí tián。
空门灰几劫,削壁字何年。kōng mén huī jǐ jié,xuē bì zì hé nián。
谷有羚羊险,山从鸟道缘。gǔ yǒu líng yáng xiǎn,shān cóng niǎo dào yuán。
地偏堪避世,境寂可安禅。dì piān kān bì shì,jìng jì kě ān chán。
贝叶飘香界,昙花落法筵。bèi yè piāo xiāng jiè,tán huā luò fǎ yán。
桑门同客馔,石榻伴僧眠。sāng mén tóng kè zhuàn,shí tà bàn sēng mián。
已得澄心诀,浑忘俗累牵。yǐ dé chéng xīn jué,hún wàng sú lèi qiān。
探奇情未已,跻险兴翩然。tàn qí qíng wèi yǐ,jī xiǎn xīng piān rán。
披莽寻支径,扪萝到上巅。pī mǎng xún zhī jìng,mén luó dào shàng diān。
畏途尤巀嶪,侧足更迍邅。wèi tú yóu jié yè,cè zú gèng zhūn zhān。
彳亍声俱喘,蹒跚膝在肩。chì chù shēng jù chuǎn,pán shān xī zài jiān。
耸身摩斗柄,回睇盼云烟。sǒng shēn mó dòu bǐng,huí dì pàn yún yān。
远水看如带,重冈小似拳。yuǎn shuǐ kàn rú dài,zhòng gāng xiǎo shì quán。
只疑天阙近,还听谷声传。zhǐ yí tiān quē jìn,hái tīng gǔ shēng chuán。
客有玄晖趣,僧如支遁贤。kè yǒu xuán huī qù,sēng rú zhī dùn xián。
从兹寻觉路,长此奉金仙。cóng zī xún jué lù,zhǎng cǐ fèng jīn xiān。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

长安感怀

徐熥

一领征衣半泪痕,思家何日不消魂。yī lǐng zhēng yī bàn lèi hén,sī jiā hé rì bù xiāo hún。
桃花落尽莺声老,犹自飘零客蓟门。táo huā luò jǐn yīng shēng lǎo,yóu zì piāo líng kè jì mén。

拟九日客中登高

徐熥

独对青山酒一尊,他乡秋色易消魂。dú duì qīng shān jiǔ yī zūn,tā xiāng qiū sè yì xiāo hún。
可怜举目关河异,惟有黄花似故园。kě lián jǔ mù guān hé yì,wéi yǒu huáng huā shì gù yuán。

拟九日客中登高

徐熥

客中岁月易蹉跎,此日登临共醉歌。kè zhōng suì yuè yì cuō tuó,cǐ rì dēng lín gòng zuì gē。
莫以天涯生感慨,他乡时少故乡多。mò yǐ tiān yá shēng gǎn kǎi,tā xiāng shí shǎo gù xiāng duō。

拟九日客中登高

徐熥

黄花空向客边开,愁听尊前白雁哀。huáng huā kōng xiàng kè biān kāi,chóu tīng zūn qián bái yàn āi。
纵使登高也无益,青山不是望乡台。zòng shǐ dēng gāo yě wú yì,qīng shān bù shì wàng xiāng tái。

拟九日客中登高

徐熥

满径寒花绿酒前,客中愁绪转凄然。mǎn jìng hán huā lǜ jiǔ qián,kè zhōng chóu xù zhuǎn qī rán。
也知故国山长在,只恨登高是隔年。yě zhī gù guó shān zhǎng zài,zhǐ hèn dēng gāo shì gé nián。

过陈荐夫幽居

徐熥

柴门寂寂昼常关,猿鸟声中鹤梦闲。chái mén jì jì zhòu cháng guān,yuán niǎo shēng zhōng hè mèng xián。
欲识武陵溪上路,桃花无数水潺湲。yù shí wǔ líng xī shàng lù,táo huā wú shù shuǐ chán yuán。

秋怨

徐熥

梧桐叶落正新秋,如水君恩别处流。wú tóng yè luò zhèng xīn qiū,rú shuǐ jūn ēn bié chù liú。
独倚朱栏过夜半,一声歌管六宫愁。dú yǐ zhū lán guò yè bàn,yī shēng gē guǎn liù gōng chóu。

送人从军

徐熥

秋风一夜别家山,万里从戎几日还。qiū fēng yī yè bié jiā shān,wàn lǐ cóng róng jǐ rì hái。
此去正当离乱后,断肠多在穆陵关。cǐ qù zhèng dāng lí luàn hòu,duàn cháng duō zài mù líng guān。

酒店逢李大

徐熥

偶向新丰市里过,故人尊酒共悲歌。ǒu xiàng xīn fēng shì lǐ guò,gù rén zūn jiǔ gòng bēi gē。
十年别泪知多少,不道相逢泪更多。shí nián bié lèi zhī duō shǎo,bù dào xiāng féng lèi gèng duō。

楚宫怨

徐熥

黄土埋香翠黛销,楚妃魂逐楚云飘。huáng tǔ mái xiāng cuì dài xiāo,chǔ fēi hún zhú chǔ yún piāo。
愁多自殒如花貌,岂为君王爱细腰。chóu duō zì yǔn rú huā mào,qǐ wèi jūn wáng ài xì yāo。

吴宫怨

徐熥

高台日日翠华临,何事颦眉更捧心。gāo tái rì rì cuì huá lín,hé shì pín méi gèng pěng xīn。
本是苎萝山下女,吴中恩浅越中深。běn shì zhù luó shān xià nǚ,wú zhōng ēn qiǎn yuè zhōng shēn。

陇西行

徐熥

一别家山万里长,多年白骨委沙场。yī bié jiā shān wàn lǐ zhǎng,duō nián bái gǔ wěi shā chǎng。
游魂已逐边尘散,空有高台筑望乡。yóu hún yǐ zhú biān chén sàn,kōng yǒu gāo tái zhù wàng xiāng。

陇西行

徐熥

仗剑封侯事已非,闺中少妇葬征衣。zhàng jiàn fēng hóu shì yǐ fēi,guī zhōng shǎo fù zàng zhēng yī。
玉门关内多边马,纵有游魂不敢归。yù mén guān nèi duō biān mǎ,zòng yǒu yóu hún bù gǎn guī。

秦宫怨

徐熥

宫中无复望车尘,已分阿房老此身。gōng zhōng wú fù wàng chē chén,yǐ fēn ā fáng lǎo cǐ shēn。
纵使君王得相见,也应不爱白头人。zòng shǐ jūn wáng dé xiāng jiàn,yě yīng bù ài bái tóu rén。

汉宫怨

徐熥

宠幸当年不省忧,六宫那许近宸旒。chǒng xìng dāng nián bù shěng yōu,liù gōng nà xǔ jìn chén liú。
一从废入长门里,始解宫中失宠愁。yī cóng fèi rù zhǎng mén lǐ,shǐ jiě gōng zhōng shī chǒng chóu。