古诗词

游方广岩登绝顶二十四韵

徐熥

方广华严地,神州一洞天。fāng guǎng huá yán dì,shén zhōu yī dòng tiān。
寺藏青嶂里,路绕白云边。sì cáng qīng zhàng lǐ,lù rào bái yún biān。
气候晴兼雨,峰峦断复连。qì hòu qíng jiān yǔ,fēng luán duàn fù lián。
树枝多臃肿,萝磴自盘旋。shù zhī duō yōng zhǒng,luó dèng zì pán xuán。
猿啸听经石,龙生洗钵泉。yuán xiào tīng jīng shí,lóng shēng xǐ bō quán。
水帘终古泻,钟乳半空悬。shuǐ lián zhōng gǔ xiè,zhōng rǔ bàn kōng xuán。
境出尘寰外,岩开混沌前。jìng chū chén huán wài,yán kāi hùn dùn qián。
金身馀五百,世界度三千。jīn shēn yú wǔ bǎi,shì jiè dù sān qiān。
净室邻飞瀑,沙弥种石田。jìng shì lín fēi pù,shā mí zhǒng shí tián。
空门灰几劫,削壁字何年。kōng mén huī jǐ jié,xuē bì zì hé nián。
谷有羚羊险,山从鸟道缘。gǔ yǒu líng yáng xiǎn,shān cóng niǎo dào yuán。
地偏堪避世,境寂可安禅。dì piān kān bì shì,jìng jì kě ān chán。
贝叶飘香界,昙花落法筵。bèi yè piāo xiāng jiè,tán huā luò fǎ yán。
桑门同客馔,石榻伴僧眠。sāng mén tóng kè zhuàn,shí tà bàn sēng mián。
已得澄心诀,浑忘俗累牵。yǐ dé chéng xīn jué,hún wàng sú lèi qiān。
探奇情未已,跻险兴翩然。tàn qí qíng wèi yǐ,jī xiǎn xīng piān rán。
披莽寻支径,扪萝到上巅。pī mǎng xún zhī jìng,mén luó dào shàng diān。
畏途尤巀嶪,侧足更迍邅。wèi tú yóu jié yè,cè zú gèng zhūn zhān。
彳亍声俱喘,蹒跚膝在肩。chì chù shēng jù chuǎn,pán shān xī zài jiān。
耸身摩斗柄,回睇盼云烟。sǒng shēn mó dòu bǐng,huí dì pàn yún yān。
远水看如带,重冈小似拳。yuǎn shuǐ kàn rú dài,zhòng gāng xiǎo shì quán。
只疑天阙近,还听谷声传。zhǐ yí tiān quē jìn,hái tīng gǔ shēng chuán。
客有玄晖趣,僧如支遁贤。kè yǒu xuán huī qù,sēng rú zhī dùn xián。
从兹寻觉路,长此奉金仙。cóng zī xún jué lù,zhǎng cǐ fèng jīn xiān。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

闽山庙里赛灵神水陆珍羞满案陈最爱鲜红盘上果荔枝如锦色犹新

徐熥

无数红妆去复回,竹林仙境起香埃。wú shù hóng zhuāng qù fù huí,zhú lín xiān jìng qǐ xiāng āi。
低声偷向神前祝,愿早熊罴入梦来。dī shēng tōu xiàng shén qián zhù,yuàn zǎo xióng pí rù mèng lái。

闽山庙里赛灵神水陆珍羞满案陈最爱鲜红盘上果荔枝如锦色犹新

徐熥

朱门处处月光流,金鼓喧天夜不休。zhū mén chù chù yuè guāng liú,jīn gǔ xuān tiān yè bù xiū。
堂下装成狮子吼,一双争戏彩丝毬。táng xià zhuāng chéng shī zi hǒu,yī shuāng zhēng xì cǎi sī qiú。

闽山庙里赛灵神水陆珍羞满案陈最爱鲜红盘上果荔枝如锦色犹新

徐熥

妖姬三五佩阑珊,踏碎香尘月影寒。yāo jī sān wǔ pèi lán shān,tà suì xiāng chén yuè yǐng hán。
忽听流星天上起,共停莲步转头看。hū tīng liú xīng tiān shàng qǐ,gòng tíng lián bù zhuǎn tóu kàn。

闽山庙里赛灵神水陆珍羞满案陈最爱鲜红盘上果荔枝如锦色犹新

徐熥

彤襜高揭露妖娇,月色灯光映翠翘。tóng chān gāo jiē lù yāo jiāo,yuè sè dēng guāng yìng cuì qiào。
年少路傍虚送目,良家女伴转三桥。nián shǎo lù bàng xū sòng mù,liáng jiā nǚ bàn zhuǎn sān qiáo。

闽山庙里赛灵神水陆珍羞满案陈最爱鲜红盘上果荔枝如锦色犹新

徐熥

风流公子正髫年,腰带千文万历钱。fēng liú gōng zi zhèng tiáo nián,yāo dài qiān wén wàn lì qián。
浪买梨花三百朵,一时光照鼓楼前。làng mǎi lí huā sān bǎi duǒ,yī shí guāng zhào gǔ lóu qián。

闽山庙里赛灵神水陆珍羞满案陈最爱鲜红盘上果荔枝如锦色犹新

徐熥

谁家白晰少年郎,蜀锦吴绫别样妆。shuí jiā bái xī shǎo nián láng,shǔ jǐn wú líng bié yàng zhuāng。
半醉半醒骑马过,最堪魂断是龙阳。bàn zuì bàn xǐng qí mǎ guò,zuì kān hún duàn shì lóng yáng。

闽山庙里赛灵神水陆珍羞满案陈最爱鲜红盘上果荔枝如锦色犹新

徐熥

市上新灯巧样张,玻璃一片白于霜。shì shàng xīn dēng qiǎo yàng zhāng,bō lí yī piàn bái yú shuāng。
夜长满注瓶中水,几队游鱼逐火光。yè zhǎng mǎn zhù píng zhōng shuǐ,jǐ duì yóu yú zhú huǒ guāng。

闽山庙里赛灵神水陆珍羞满案陈最爱鲜红盘上果荔枝如锦色犹新

徐熥

流苏绡帕缀双悬,百对华灯火树燃。liú sū xiāo pà zhuì shuāng xuán,bǎi duì huá dēng huǒ shù rán。
五帝行宫初出境,家家香火送神钱。wǔ dì xíng gōng chū chū jìng,jiā jiā xiāng huǒ sòng shén qián。

闽山庙里赛灵神水陆珍羞满案陈最爱鲜红盘上果荔枝如锦色犹新

徐熥

庆城灯烛夜辉煌,照见丰碑字几行。qìng chéng dēng zhú yè huī huáng,zhào jiàn fēng bēi zì jǐ xíng。
此是先朝汤沐邑,年年歌舞祭闽王。cǐ shì xiān cháo tāng mù yì,nián nián gē wǔ jì mǐn wáng。

闽山庙里赛灵神水陆珍羞满案陈最爱鲜红盘上果荔枝如锦色犹新

徐熥

前代繁华说福州,满城兰若挂灯毬。qián dài fán huá shuō fú zhōu,mǎn chéng lán ruò guà dēng qiú。
于今一盏长明火,胜事销沉几百秋。yú jīn yī zhǎn zhǎng míng huǒ,shèng shì xiāo chén jǐ bǎi qiū。

闽山庙里赛灵神水陆珍羞满案陈最爱鲜红盘上果荔枝如锦色犹新

徐熥

月影迟迟蜡炬销,残灯同约大家饶。yuè yǐng chí chí là jù xiāo,cán dēng tóng yuē dà jiā ráo。
从今处处成遗俗,饱看灯光十二宵。cóng jīn chù chù chéng yí sú,bǎo kàn dēng guāng shí èr xiāo。

山居杂兴

徐熥

雨后空山剥啄无,满阶苔色绣氍毹。yǔ hòu kōng shān bō zhuó wú,mǎn jiē tái sè xiù qú shū。
开门忽讶新痕破,知是双双过鹤雏。kāi mén hū yà xīn hén pò,zhī shì shuāng shuāng guò hè chú。

山居杂兴

徐熥

呼童洗砚写黄庭,手自摩挲旧日铭。hū tóng xǐ yàn xiě huáng tíng,shǒu zì mó sā jiù rì míng。
渐露满池鸲鹆眼,犹馀残绣上金星。jiàn lù mǎn chí qú yù yǎn,yóu yú cán xiù shàng jīn xīng。

山居杂兴

徐熥

桐阴如盖午风凉,沉水香消白昼长。tóng yīn rú gài wǔ fēng liáng,chén shuǐ xiāng xiāo bái zhòu zhǎng。
触手残编随意看,一时书卷乱堆床。chù shǒu cán biān suí yì kàn,yī shí shū juǎn luàn duī chuáng。

山居杂兴

徐熥

几年心与世缘疏,独有雕虫癖未除。jǐ nián xīn yǔ shì yuán shū,dú yǒu diāo chóng pǐ wèi chú。
赋就一篇诗得意,人来喜向扇头书。fù jiù yī piān shī dé yì,rén lái xǐ xiàng shàn tóu shū。