古诗词

帝京篇

徐熥

文皇定鼎都燕蓟,三辅黄图夸壮丽。wén huáng dìng dǐng dōu yàn jì,sān fǔ huáng tú kuā zhuàng lì。
九重宫阙何嵯峨,百二山河咸拱卫。jiǔ zhòng gōng quē hé cuó é,bǎi èr shān hé xián gǒng wèi。
五凤高楼逼太清,六龙御宇泰阶平。wǔ fèng gāo lóu bī tài qīng,liù lóng yù yǔ tài jiē píng。
曈昽晓日升金阙,缥缈红云拥玉京。tóng lóng xiǎo rì shēng jīn quē,piāo miǎo hóng yún yōng yù jīng。
玉京金阙倚天开,隐隐銮舆复道来。yù jīng jīn quē yǐ tiān kāi,yǐn yǐn luán yú fù dào lái。
云迷翠幰依龙衮,露滴金茎泛羽杯。yún mí cuì xiǎn yī lóng gǔn,lù dī jīn jīng fàn yǔ bēi。
平明长乐钟声响,九天日月开仙仗。píng míng zhǎng lè zhōng shēng xiǎng,jiǔ tiān rì yuè kāi xiān zhàng。
豸史台中晓听乌,虎贲阶下朝鞭象。zhì shǐ tái zhōng xiǎo tīng wū,hǔ bēn jiē xià cháo biān xiàng。
月照彤墀环佩齐,风生青琐旌旗扬。yuè zhào tóng chí huán pèi qí,fēng shēng qīng suǒ jīng qí yáng。
高台突兀比章华,上苑纡回同博望。gāo tái tū wù bǐ zhāng huá,shàng yuàn yū huí tóng bó wàng。
我家京洛何煌煌,山河锦绣轶隋唐。wǒ jiā jīng luò hé huáng huáng,shān hé jǐn xiù yì suí táng。
断发文身俱稽颡,雕题黑齿尽梯航。duàn fā wén shēn jù jī sǎng,diāo tí hēi chǐ jǐn tī háng。
三载公车计偕吏,严乐邹枚乘传至。sān zài gōng chē jì xié lì,yán lè zōu méi chéng chuán zhì。
黄纸承恩金马门,绿衣锡宴慈恩寺。huáng zhǐ chéng ēn jīn mǎ mén,lǜ yī xī yàn cí ēn sì。
敕赐当街上五花,金鞭络绎更堪夸。chì cì dāng jiē shàng wǔ huā,jīn biān luò yì gèng kān kuā。
市中春色浓如锦,身上宫袍烂似霞。shì zhōng chūn sè nóng rú jǐn,shēn shàng gōng páo làn shì xiá。
妆台舞榭层云里,粉白蛾黄兼皓齿。zhuāng tái wǔ xiè céng yún lǐ,fěn bái é huáng jiān hào chǐ。
怙宠翻令女伴憎,承欢却得天颜喜。hù chǒng fān lìng nǚ bàn zēng,chéng huān què dé tiān yán xǐ。
更有中涓美少年,朱颜白晰珥貂蝉。gèng yǒu zhōng juān měi shǎo nián,zhū yán bái xī ěr diāo chán。
当筵解唱霓裳曲,出直常挥碧玉鞭。dāng yán jiě chàng ní shang qū,chū zhí cháng huī bì yù biān。
一代豪华称戚里,回天转日谁能比。yī dài háo huá chēng qī lǐ,huí tiān zhuǎn rì shuí néng bǐ。
薄暮酣歌阊阖门,平明取醉新丰市。báo mù hān gē chāng hé mén,píng míng qǔ zuì xīn fēng shì。
繁华三五上元灯,蜀锦吴绫结作棚。fán huá sān wǔ shàng yuán dēng,shǔ jǐn wú líng jié zuò péng。
任从玉漏催银烛,不顾银河转玉绳。rèn cóng yù lòu cuī yín zhú,bù gù yín hé zhuǎn yù shéng。
马上佳人金络索,筵前公子玉壶冰。mǎ shàng jiā rén jīn luò suǒ,yán qián gōng zi yù hú bīng。
悬得华灯灯七宝,搆成绮阁阁千层。xuán dé huá dēng dēng qī bǎo,gòu chéng qǐ gé gé qiān céng。
中宵露冷罗衣湿,姣童两两当筵立。zhōng xiāo lù lěng luó yī shī,jiāo tóng liǎng liǎng dāng yán lì。
夜永宁愁凤脑残,宠移岂顾龙阳泣。yè yǒng níng chóu fèng nǎo cán,chǒng yí qǐ gù lóng yáng qì。
侯家绣柱玉盘龙,朝朝鼎食奏歌钟。hóu jiā xiù zhù yù pán lóng,cháo cháo dǐng shí zòu gē zhōng。
翠翘金凤三千队,画阁雕阑十二重。cuì qiào jīn fèng sān qiān duì,huà gé diāo lán shí èr zhòng。
绣枕春宵开菡萏,罗帏夜月绚芙蓉。xiù zhěn chūn xiāo kāi hàn dàn,luó wéi yè yuè xuàn fú róng。
五侯七贵豪华客,油壁香车过柳陌。wǔ hóu qī guì háo huá kè,yóu bì xiāng chē guò liǔ mò。
花前调笑片时春,百万黄金轻一掷。huā qián diào xiào piàn shí chūn,bǎi wàn huáng jīn qīng yī zhì。
春风日日恣遨游,北里南邻乐未休。chūn fēng rì rì zì áo yóu,běi lǐ nán lín lè wèi xiū。
玉颜到处堪回辙,珠箔谁家不上钩。yù yán dào chù kān huí zhé,zhū bó shuí jiā bù shàng gōu。
青钱多买醉,红袖暗藏阄。qīng qián duō mǎi zuì,hóng xiù àn cáng jiū。
投来青玉案,费尽锦缠头。tóu lái qīng yù àn,fèi jǐn jǐn chán tóu。
蹁跹红袖人如玉,艳舞娇歌欢不足。pián xiān hóng xiù rén rú yù,yàn wǔ jiāo gē huān bù zú。
琥珀深杯醉玉楼,珊瑚宝树罗金谷。hǔ pò shēn bēi zuì yù lóu,shān hú bǎo shù luó jīn gǔ。
灼灼桃花两颊红,娟娟柳叶双眉绿。zhuó zhuó táo huā liǎng jiá hóng,juān juān liǔ yè shuāng méi lǜ。
愁萦弱水远重重,梦绕巫山高六六。chóu yíng ruò shuǐ yuǎn zhòng zhòng,mèng rào wū shān gāo liù liù。
王孙公子好游闲,往来射猎向西山。wáng sūn gōng zi hǎo yóu xián,wǎng lái shè liè xiàng xī shān。
驱将鹰犬垂鞭去,射得狌狸带箭还。qū jiāng yīng quǎn chuí biān qù,shè dé shēng lí dài jiàn hái。
九衢三市相迤逦,车尘白日连天起。jiǔ qú sān shì xiāng yí lǐ,chē chén bái rì lián tiān qǐ。
六郡良家尽锦衣,四方贾客多纨绮。liù jùn liáng jiā jǐn jǐn yī,sì fāng jiǎ kè duō wán qǐ。
锦衣纨绮竞豪奢,结侠追欢意气赊。jǐn yī wán qǐ jìng háo shē,jié xiá zhuī huān yì qì shē。
论交半是萧朱辈,托命多于赵李家。lùn jiāo bàn shì xiāo zhū bèi,tuō mìng duō yú zhào lǐ jiā。
华堂宴会春风绕,一派弦歌声袅袅。huá táng yàn huì chūn fēng rào,yī pài xián gē shēng niǎo niǎo。
香气频闻宝鸭薰,漏声忘却铜龙晓。xiāng qì pín wén bǎo yā xūn,lòu shēng wàng què tóng lóng xiǎo。
春来春去自年年,听尽笙歌与管弦。chūn lái chūn qù zì nián nián,tīng jǐn shēng gē yǔ guǎn xián。
但知芳草春风满,谁识莺花岁序迁。dàn zhī fāng cǎo chūn fēng mǎn,shuí shí yīng huā suì xù qiān。
自古奢华岂能久,转眼红颜成白首。zì gǔ shē huá qǐ néng jiǔ,zhuǎn yǎn hóng yán chéng bái shǒu。
往日堂前罗异花,于今门外生衰柳。wǎng rì táng qián luó yì huā,yú jīn mén wài shēng shuāi liǔ。
世事悠悠未可知,桑田沧海须臾期。shì shì yōu yōu wèi kě zhī,sāng tián cāng hǎi xū yú qī。
金张许史今何处,富贵骄奢空尔为。jīn zhāng xǔ shǐ jīn hé chù,fù guì jiāo shē kōng ěr wèi。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

长安感怀

徐熥

一领征衣半泪痕,思家何日不消魂。yī lǐng zhēng yī bàn lèi hén,sī jiā hé rì bù xiāo hún。
桃花落尽莺声老,犹自飘零客蓟门。táo huā luò jǐn yīng shēng lǎo,yóu zì piāo líng kè jì mén。

拟九日客中登高

徐熥

独对青山酒一尊,他乡秋色易消魂。dú duì qīng shān jiǔ yī zūn,tā xiāng qiū sè yì xiāo hún。
可怜举目关河异,惟有黄花似故园。kě lián jǔ mù guān hé yì,wéi yǒu huáng huā shì gù yuán。

拟九日客中登高

徐熥

客中岁月易蹉跎,此日登临共醉歌。kè zhōng suì yuè yì cuō tuó,cǐ rì dēng lín gòng zuì gē。
莫以天涯生感慨,他乡时少故乡多。mò yǐ tiān yá shēng gǎn kǎi,tā xiāng shí shǎo gù xiāng duō。

拟九日客中登高

徐熥

黄花空向客边开,愁听尊前白雁哀。huáng huā kōng xiàng kè biān kāi,chóu tīng zūn qián bái yàn āi。
纵使登高也无益,青山不是望乡台。zòng shǐ dēng gāo yě wú yì,qīng shān bù shì wàng xiāng tái。

拟九日客中登高

徐熥

满径寒花绿酒前,客中愁绪转凄然。mǎn jìng hán huā lǜ jiǔ qián,kè zhōng chóu xù zhuǎn qī rán。
也知故国山长在,只恨登高是隔年。yě zhī gù guó shān zhǎng zài,zhǐ hèn dēng gāo shì gé nián。

过陈荐夫幽居

徐熥

柴门寂寂昼常关,猿鸟声中鹤梦闲。chái mén jì jì zhòu cháng guān,yuán niǎo shēng zhōng hè mèng xián。
欲识武陵溪上路,桃花无数水潺湲。yù shí wǔ líng xī shàng lù,táo huā wú shù shuǐ chán yuán。

秋怨

徐熥

梧桐叶落正新秋,如水君恩别处流。wú tóng yè luò zhèng xīn qiū,rú shuǐ jūn ēn bié chù liú。
独倚朱栏过夜半,一声歌管六宫愁。dú yǐ zhū lán guò yè bàn,yī shēng gē guǎn liù gōng chóu。

送人从军

徐熥

秋风一夜别家山,万里从戎几日还。qiū fēng yī yè bié jiā shān,wàn lǐ cóng róng jǐ rì hái。
此去正当离乱后,断肠多在穆陵关。cǐ qù zhèng dāng lí luàn hòu,duàn cháng duō zài mù líng guān。

酒店逢李大

徐熥

偶向新丰市里过,故人尊酒共悲歌。ǒu xiàng xīn fēng shì lǐ guò,gù rén zūn jiǔ gòng bēi gē。
十年别泪知多少,不道相逢泪更多。shí nián bié lèi zhī duō shǎo,bù dào xiāng féng lèi gèng duō。

楚宫怨

徐熥

黄土埋香翠黛销,楚妃魂逐楚云飘。huáng tǔ mái xiāng cuì dài xiāo,chǔ fēi hún zhú chǔ yún piāo。
愁多自殒如花貌,岂为君王爱细腰。chóu duō zì yǔn rú huā mào,qǐ wèi jūn wáng ài xì yāo。

吴宫怨

徐熥

高台日日翠华临,何事颦眉更捧心。gāo tái rì rì cuì huá lín,hé shì pín méi gèng pěng xīn。
本是苎萝山下女,吴中恩浅越中深。běn shì zhù luó shān xià nǚ,wú zhōng ēn qiǎn yuè zhōng shēn。

陇西行

徐熥

一别家山万里长,多年白骨委沙场。yī bié jiā shān wàn lǐ zhǎng,duō nián bái gǔ wěi shā chǎng。
游魂已逐边尘散,空有高台筑望乡。yóu hún yǐ zhú biān chén sàn,kōng yǒu gāo tái zhù wàng xiāng。

陇西行

徐熥

仗剑封侯事已非,闺中少妇葬征衣。zhàng jiàn fēng hóu shì yǐ fēi,guī zhōng shǎo fù zàng zhēng yī。
玉门关内多边马,纵有游魂不敢归。yù mén guān nèi duō biān mǎ,zòng yǒu yóu hún bù gǎn guī。

秦宫怨

徐熥

宫中无复望车尘,已分阿房老此身。gōng zhōng wú fù wàng chē chén,yǐ fēn ā fáng lǎo cǐ shēn。
纵使君王得相见,也应不爱白头人。zòng shǐ jūn wáng dé xiāng jiàn,yě yīng bù ài bái tóu rén。

汉宫怨

徐熥

宠幸当年不省忧,六宫那许近宸旒。chǒng xìng dāng nián bù shěng yōu,liù gōng nà xǔ jìn chén liú。
一从废入长门里,始解宫中失宠愁。yī cóng fèi rù zhǎng mén lǐ,shǐ jiě gōng zhōng shī chǒng chóu。