古诗词

听莺曲

徐熥

条风淡荡春将半,倚栏忽听莺声乱。tiáo fēng dàn dàng chūn jiāng bàn,yǐ lán hū tīng yīng shēng luàn。
隔竹绵蛮别样啼,绕林睍睆相呼唤。gé zhú mián mán bié yàng tí,rào lín xiàn huàn xiāng hū huàn。
相唤相呼不住声,声声偏动冶游情。xiāng huàn xiāng hū bù zhù shēng,shēng shēng piān dòng yě yóu qíng。
王孙载酒青楼醉,美女寻芳紫陌行。wáng sūn zài jiǔ qīng lóu zuì,měi nǚ xún fāng zǐ mò xíng。
青楼紫陌春风遍,一种娇声千万变。qīng lóu zǐ mò chūn fēng biàn,yī zhǒng jiāo shēng qiān wàn biàn。
仿佛秦筝出谷闻,依稀羌笛随风啭。fǎng fú qín zhēng chū gǔ wén,yī xī qiāng dí suí fēng zhuàn。
秦筝羌笛韵悠扬,几处欢娱几断肠。qín zhēng qiāng dí yùn yōu yáng,jǐ chù huān yú jǐ duàn cháng。
闺中少妇悲征戍,路上行人忆故乡。guī zhōng shǎo fù bēi zhēng shù,lù shàng xíng rén yì gù xiāng。
故乡渺何许,莺声何太苦。gù xiāng miǎo hé xǔ,yīng shēng hé tài kǔ。
征戍隔辽阳,闻莺空自伤。zhēng shù gé liáo yáng,wén yīng kōng zì shāng。
莺来莺去自年年,听此啼声倍可怜。yīng lái yīng qù zì nián nián,tīng cǐ tí shēng bèi kě lián。
百年愁鬓声中改,九十春光舌上迁。bǎi nián chóu bìn shēng zhōng gǎi,jiǔ shí chūn guāng shé shàng qiān。
莫叹韶华如转毂,爱莺且赋听莺曲。mò tàn sháo huá rú zhuǎn gǔ,ài yīng qiě fù tīng yīng qū。
但得长闻柳外声,何辞频进杯中醁。dàn dé zhǎng wén liǔ wài shēng,hé cí pín jìn bēi zhōng lù。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

青楼曲

徐熥

帝城三月雪全消,新柳如丝学舞腰。dì chéng sān yuè xuě quán xiāo,xīn liǔ rú sī xué wǔ yāo。
何处女郎齐度曲,桃花春水赤栏桥。hé chù nǚ láng qí dù qū,táo huā chūn shuǐ chì lán qiáo。

青楼曲

徐熥

金屋谁家罢管弦,博山沉水尚留烟。jīn wū shuí jiā bà guǎn xián,bó shān chén shuǐ shàng liú yān。
夜深月到流苏帐,照见鸳鸯作对眠。yè shēn yuè dào liú sū zhàng,zhào jiàn yuān yāng zuò duì mián。

青楼曲

徐熥

燕子楼中午漏迟,荼蘼花影上帘时。yàn zi lóu zhōng wǔ lòu chí,tú mí huā yǐng shàng lián shí。
含娇自起开妆阁,学取西山画黛眉。hán jiāo zì qǐ kāi zhuāng gé,xué qǔ xī shān huà dài méi。

题遇上人小影

徐熥

清溪流水漾松花,独倚孤松不结跏。qīng xī liú shuǐ yàng sōng huā,dú yǐ gū sōng bù jié jiā。
安得添余丘壑相,林中同吃赵州茶。ān dé tiān yú qiū hè xiāng,lín zhōng tóng chī zhào zhōu chá。

既别田叔归过渊关公署怅然有怀

徐熥

关外车声不可闻,溪边公署闭寒云。guān wài chē shēng bù kě wén,xī biān gōng shǔ bì hán yún。
从今来往渊溪路,定忆风流屠使君。cóng jīn lái wǎng yuān xī lù,dìng yì fēng liú tú shǐ jūn。

既别田叔归过渊关公署怅然有怀

徐熥

高阁三层傍水开,诗人多在此衔杯。gāo gé sān céng bàng shuǐ kāi,shī rén duō zài cǐ xián bēi。
从今磴道空危绝,若个诗人得上来。cóng jīn dèng dào kōng wēi jué,ruò gè shī rén dé shàng lái。

题罗太学青雨轩

徐熥

小小轩窗匝密林,山鸠啼昼乱云深。xiǎo xiǎo xuān chuāng zā mì lín,shān jiū tí zhòu luàn yún shēn。
飞来雨气青如染,半带松阴半竹阴。fēi lái yǔ qì qīng rú rǎn,bàn dài sōng yīn bàn zhú yīn。

题伯孺兄弟临池小隐

徐熥

幽居疑是子云亭,水绕柴门昼不扃。yōu jū yí shì zi yún tíng,shuǐ rào chái mén zhòu bù jiōng。
独卧西堂清梦远,春风池上草青青。dú wò xī táng qīng mèng yuǎn,chūn fēng chí shàng cǎo qīng qīng。

题美人孤凤

徐熥

楼上箫声久不吹,梧桐花下立多时。lóu shàng xiāo shēng jiǔ bù chuī,wú tóng huā xià lì duō shí。
此身岂少双飞翼,不到成双不肯骑。cǐ shēn qǐ shǎo shuāng fēi yì,bù dào chéng shuāng bù kěn qí。

题美人对局

徐熥

绿云妆罢下朱楼,闲向春风结伴游。lǜ yún zhuāng bà xià zhū lóu,xián xiàng chūn fēng jié bàn yóu。
携得楸枰连袂去,花间同赌玉搔头。xié dé qiū píng lián mèi qù,huā jiān tóng dǔ yù sāo tóu。

题滕王阁图

徐熥

高阁崚嶒章水边,曾从南浦系归船。gāo gé léng céng zhāng shuǐ biān,céng cóng nán pǔ xì guī chuán。
披图忽讶身如梦,回首春风二十年。pī tú hū yà shēn rú mèng,huí shǒu chūn fēng èr shí nián。

题画鸲鹆

徐熥

不向枝头说是非,性灵虽巧已忘机。bù xiàng zhī tóu shuō shì fēi,xìng líng suī qiǎo yǐ wàng jī。
梦魂只傍垂杨宿,未可轻从济水飞。mèng hún zhǐ bàng chuí yáng sù,wèi kě qīng cóng jì shuǐ fēi。

题宋画宫扇

徐熥

楼船航海事飘零,无数蛾眉恨血腥。lóu chuán háng hǎi shì piāo líng,wú shù é méi hèn xuè xīng。
团扇独留宫树影,六陵何处见冬青。tuán shàn dú liú gōng shù yǐng,liù líng hé chù jiàn dōng qīng。

题宋画宫扇

徐熥

銮舆东下指临安,北望中原路渺漫。luán yú dōng xià zhǐ lín ān,běi wàng zhōng yuán lù miǎo màn。
写得残山兼剩水,只留团扇与人看。xiě dé cán shān jiān shèng shuǐ,zhǐ liú tuán shàn yǔ rén kàn。

题宋画宫扇

徐熥

团扇当年巧样裁,宣和殿上几徘徊。tuán shàn dāng nián qiǎo yàng cái,xuān hé diàn shàng jǐ pái huái。
丹青绢素俱零落,独有蛾眉怨未灰。dān qīng juàn sù jù líng luò,dú yǒu é méi yuàn wèi huī。