古诗词

老将行

徐熥

老夫元是良家子,少年流落戎行里。lǎo fū yuán shì liáng jiā zi,shǎo nián liú luò róng xíng lǐ。
能将一剑净烟尘,几入重围身不死。néng jiāng yī jiàn jìng yān chén,jǐ rù zhòng wéi shēn bù sǐ。
累累金印肘间悬,塞上驰驱五十年。lèi lèi jīn yìn zhǒu jiān xuán,sāi shàng chí qū wǔ shí nián。
已羡功勋载盟府,久看姓字书燕然。yǐ xiàn gōng xūn zài méng fǔ,jiǔ kàn xìng zì shū yàn rán。
一朝谢病归岩壑,门外萧条可罗雀。yī cháo xiè bìng guī yán hè,mén wài xiāo tiáo kě luó què。
身经百战未龙钟,犹向人前夸矍铄。shēn jīng bǎi zhàn wèi lóng zhōng,yóu xiàng rén qián kuā jué shuò。
宝剑年多锋锷销,枥中老骥鸣萧萧。bǎo jiàn nián duō fēng è xiāo,lì zhōng lǎo jì míng xiāo xiāo。
戎衣挂壁成尘土,旧日红旗颜色凋。róng yī guà bì chéng chén tǔ,jiù rì hóng qí yán sè diāo。
一自投闲经几载,请缨壮志还应在。yī zì tóu xián jīng jǐ zài,qǐng yīng zhuàng zhì hái yīng zài。
遥望沙场愿裹尸,犹思铜柱标炎海。yáo wàng shā chǎng yuàn guǒ shī,yóu sī tóng zhù biāo yán hǎi。
锋镝今年去备边,连营烽火通甘泉。fēng dī jīn nián qù bèi biān,lián yíng fēng huǒ tōng gān quán。
多少材官俱束手,无人贾勇能登先。duō shǎo cái guān jù shù shǒu,wú rén jiǎ yǒng néng dēng xiān。
将军闻此气勃勃,目眦裂尽冠冲发。jiāng jūn wén cǐ qì bó bó,mù zì liè jǐn guān chōng fā。
便往投书献至尊,雄心誓欲探虎窟。biàn wǎng tóu shū xiàn zhì zūn,xióng xīn shì yù tàn hǔ kū。
据鞍顾盼出辕门,垂老还堪报主恩。jù ān gù pàn chū yuán mén,chuí lǎo hái kān bào zhǔ ēn。
但令此去清沙漠,不管金鎗臂上痕。dàn lìng cǐ qù qīng shā mò,bù guǎn jīn qiāng bì shàng hén。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

忆故园梅花

徐熥

衰柳长途恨,寒梅故国思。shuāi liǔ zhǎng tú hèn,hán méi gù guó sī。
微霜虚矮屋,残月冷疏篱。wēi shuāng xū ǎi wū,cán yuè lěng shū lí。
陇外人难寄,林中客到谁。lǒng wài rén nán jì,lín zhōng kè dào shuí。
藤山欢赏处,又是隔年期。téng shān huān shǎng chù,yòu shì gé nián qī。

北地

徐熥

北地非吾土,重游信可哀。běi dì fēi wú tǔ,zhòng yóu xìn kě āi。
鸦声喧白骨,马足起黄埃。yā shēng xuān bái gǔ,mǎ zú qǐ huáng āi。
野旷衰杨柳,田荒变草莱。yě kuàng shuāi yáng liǔ,tián huāng biàn cǎo lái。
江南风物好,一望一徘徊。jiāng nán fēng wù hǎo,yī wàng yī pái huái。

至京

徐熥

客途劳役息,帝里物华新。kè tú láo yì xī,dì lǐ wù huá xīn。
马踏交河月,莺传上苑春。mǎ tà jiāo hé yuè,yīng chuán shàng yuàn chūn。
曙光开柳陌,云气恋枫宸。shǔ guāng kāi liǔ mò,yún qì liàn fēng chén。
应待临轩日,抽毫赋大人。yīng dài lín xuān rì,chōu háo fù dà rén。

辛夘除夜姑蔑舟中

徐熥

客路行无尽,终天恨转深。kè lù xíng wú jǐn,zhōng tiān hèn zhuǎn shēn。
乾坤乌鸟泪,风雨狖猿吟。qián kūn wū niǎo lèi,fēng yǔ yòu yuán yín。
爆竹催残腊,梅花忆故林。bào zhú cuī cán là,méi huā yì gù lín。
未能委沟壑,聊慰北堂心。wèi néng wěi gōu hè,liáo wèi běi táng xīn。

送郭士龙

徐熥

送尔不能歌,相看意若何。sòng ěr bù néng gē,xiāng kàn yì ruò hé。
离心寄云水,春梦隔关河。lí xīn jì yún shuǐ,chūn mèng gé guān hé。
草色晴尤媚,莺声暖渐和。cǎo sè qíng yóu mèi,yīng shēng nuǎn jiàn hé。
梁间悬榻在,莫惜数来过。liáng jiān xuán tà zài,mò xī shù lái guò。

送叶廷荩

徐熥

我本倦游者,送君增苦颜。wǒ běn juàn yóu zhě,sòng jūn zēng kǔ yán。
潮声螺女渡,归梦壶公山。cháo shēng luó nǚ dù,guī mèng hú gōng shān。
春色莺啼外,行程鸟道间。chūn sè yīng tí wài,xíng chéng niǎo dào jiān。
所嗟璚树远,何日更追攀。suǒ jiē qióng shù yuǎn,hé rì gèng zhuī pān。

病中得王少文诗

徐熥

山楼才信宿,偃卧各经旬。shān lóu cái xìn sù,yǎn wò gè jīng xún。
负此看花约,蹉跎欲暮春。fù cǐ kàn huā yuē,cuō tuó yù mù chūn。
诗从愁里答,神向梦中亲。shī cóng chóu lǐ dá,shén xiàng mèng zhōng qīn。
谁复怜同病,相思长苦辛。shuí fù lián tóng bìng,xiāng sī zhǎng kǔ xīn。

哭张隐君

徐熥

先令云亡日,君犹恸哭过。xiān lìng yún wáng rì,jūn yóu tòng kū guò。
芝焚方自叹,薤露忽成歌。zhī fén fāng zì tàn,xiè lù hū chéng gē。
耆旧乡中少,交游梦里多。qí jiù xiāng zhōng shǎo,jiāo yóu mèng lǐ duō。
因之动凄楚,肠断更如何。yīn zhī dòng qī chǔ,cháng duàn gèng rú hé。

与惟秦夜话因怀惟起客水西

徐熥

春宵何太短,忽忽已三更。chūn xiāo hé tài duǎn,hū hū yǐ sān gèng。
灯散疏林影,蛩传古砌声。dēng sàn shū lín yǐng,qióng chuán gǔ qì shēng。
谈深尘虑息,坐久月华生。tán shēn chén lǜ xī,zuò jiǔ yuè huá shēng。
为忆溪行者,应含两地情。wèi yì xī xíng zhě,yīng hán liǎng dì qíng。

寒食日熙吉玉生惟秦振狂伯孺少文集绿玉斋

徐熥

佳节逢寒食,孤斋聚德星。jiā jié féng hán shí,gū zhāi jù dé xīng。
谈应同稷下,会可比兰亭。tán yīng tóng jì xià,huì kě bǐ lán tíng。
粥煮杨花白,尊浮竹叶青。zhōu zhǔ yáng huā bái,zūn fú zhú yè qīng。
春光能有几,取醉莫教醒。chūn guāng néng yǒu jǐ,qǔ zuì mò jiào xǐng。

喜兴公弟游方广嵓归

徐熥

犬吠竹间扉,游山客乍归。quǎn fèi zhú jiān fēi,yóu shān kè zhà guī。
杖头岚翠在,衣上水帘飞。zhàng tóu lán cuì zài,yī shàng shuǐ lián fēi。
路入羚羊谷,舟停鸥鹭矶。lù rù líng yáng gǔ,zhōu tíng ōu lù jī。
惭余多胜具,此地却相违。cán yú duō shèng jù,cǐ dì què xiāng wéi。

石嵩废寺

徐熥

寺废久无钟,禅关掩万峰。sì fèi jiǔ wú zhōng,chán guān yǎn wàn fēng。
空廊惟卧虎,弃钵不归龙。kōng láng wéi wò hǔ,qì bō bù guī lóng。
墙塌埋残碣,苔深翳古松。qiáng tā mái cán jié,tái shēn yì gǔ sōng。
倘非樵子引,那识往来踪。tǎng fēi qiáo zi yǐn,nà shí wǎng lái zōng。

春暮送周乔卿

徐熥

忽惊春已去,况复送君归。hū jīng chūn yǐ qù,kuàng fù sòng jūn guī。
别意有如此,前途花正飞。bié yì yǒu rú cǐ,qián tú huā zhèng fēi。
蝉声风外急,山色雨中微。chán shēng fēng wài jí,shān sè yǔ zhōng wēi。
后夜看明月,相思独掩扉。hòu yè kàn míng yuè,xiāng sī dú yǎn fēi。

送林宗大之玉田

徐熥

飞花满驿亭,送子出郊坰。fēi huā mǎn yì tíng,sòng zi chū jiāo jiōng。
马影云边见,蝉声雨后听。mǎ yǐng yún biān jiàn,chán shēng yǔ hòu tīng。
沙看两岸白,山到五峰青。shā kàn liǎng àn bái,shān dào wǔ fēng qīng。
试向中宵望,何人是客星。shì xiàng zhōng xiāo wàng,hé rén shì kè xīng。

送陈道育下第归玉融

徐熥

怜汝复弃置,归寻海上山。lián rǔ fù qì zhì,guī xún hǎi shàng shān。
相逢俱落魄,何以破愁颜。xiāng féng jù luò pò,hé yǐ pò chóu yán。
古渡春流外,孤城瘴雾间。gǔ dù chūn liú wài,gū chéng zhàng wù jiān。
离心当此夜,空对白云闲。lí xīn dāng cǐ yè,kōng duì bái yún xián。