古诗词

老将行

徐熥

老夫元是良家子,少年流落戎行里。lǎo fū yuán shì liáng jiā zi,shǎo nián liú luò róng xíng lǐ。
能将一剑净烟尘,几入重围身不死。néng jiāng yī jiàn jìng yān chén,jǐ rù zhòng wéi shēn bù sǐ。
累累金印肘间悬,塞上驰驱五十年。lèi lèi jīn yìn zhǒu jiān xuán,sāi shàng chí qū wǔ shí nián。
已羡功勋载盟府,久看姓字书燕然。yǐ xiàn gōng xūn zài méng fǔ,jiǔ kàn xìng zì shū yàn rán。
一朝谢病归岩壑,门外萧条可罗雀。yī cháo xiè bìng guī yán hè,mén wài xiāo tiáo kě luó què。
身经百战未龙钟,犹向人前夸矍铄。shēn jīng bǎi zhàn wèi lóng zhōng,yóu xiàng rén qián kuā jué shuò。
宝剑年多锋锷销,枥中老骥鸣萧萧。bǎo jiàn nián duō fēng è xiāo,lì zhōng lǎo jì míng xiāo xiāo。
戎衣挂壁成尘土,旧日红旗颜色凋。róng yī guà bì chéng chén tǔ,jiù rì hóng qí yán sè diāo。
一自投闲经几载,请缨壮志还应在。yī zì tóu xián jīng jǐ zài,qǐng yīng zhuàng zhì hái yīng zài。
遥望沙场愿裹尸,犹思铜柱标炎海。yáo wàng shā chǎng yuàn guǒ shī,yóu sī tóng zhù biāo yán hǎi。
锋镝今年去备边,连营烽火通甘泉。fēng dī jīn nián qù bèi biān,lián yíng fēng huǒ tōng gān quán。
多少材官俱束手,无人贾勇能登先。duō shǎo cái guān jù shù shǒu,wú rén jiǎ yǒng néng dēng xiān。
将军闻此气勃勃,目眦裂尽冠冲发。jiāng jūn wén cǐ qì bó bó,mù zì liè jǐn guān chōng fā。
便往投书献至尊,雄心誓欲探虎窟。biàn wǎng tóu shū xiàn zhì zūn,xióng xīn shì yù tàn hǔ kū。
据鞍顾盼出辕门,垂老还堪报主恩。jù ān gù pàn chū yuán mén,chuí lǎo hái kān bào zhǔ ēn。
但令此去清沙漠,不管金鎗臂上痕。dàn lìng cǐ qù qīng shā mò,bù guǎn jīn qiāng bì shàng hén。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

送张叔韬

徐熥

关门风雨多,相送日云暮。guān mén fēng yǔ duō,xiāng sòng rì yún mù。
今宵山馆中,梦绕秦川路。jīn xiāo shān guǎn zhōng,mèng rào qín chuān lù。

逢雪宿华严阁

徐熥

佛火悬青嶂,钟声下翠微。fú huǒ xuán qīng zhàng,zhōng shēng xià cuì wēi。
萧萧风雪夜,犹有一僧归。xiāo xiāo fēng xuě yè,yóu yǒu yī sēng guī。

山馆

徐熥

地僻稀来往,空山日正长。dì pì xī lái wǎng,kōng shān rì zhèng zhǎng。
晚凉新睡觉,古木自斜阳。wǎn liáng xīn shuì jué,gǔ mù zì xié yáng。

记梦

徐熥

梦与双亲别,牵衣两泪垂。mèng yǔ shuāng qīn bié,qiān yī liǎng lèi chuí。
不知成永隔,犹道暂相离。bù zhī chéng yǒng gé,yóu dào zàn xiāng lí。

送吴翁晋还吴兴

徐熥

如何布衣至,依旧布衣归。rú hé bù yī zhì,yī jiù bù yī guī。
且向苕溪曲,三年守钓矶。qiě xiàng sháo xī qū,sān nián shǒu diào jī。

失剑

徐熥

恩雠俱未报,失去竞何心。ēn chóu jù wèi bào,shī qù jìng hé xīn。
难将延陵剑,不及少原簪。nán jiāng yán líng jiàn,bù jí shǎo yuán zān。

得剑

徐熥

神物合雄雌,归来事太奇。shén wù hé xióng cí,guī lái shì tài qí。
精光犹未灭,会有报恩时。jīng guāng yóu wèi miè,huì yǒu bào ēn shí。

漂母祠

徐熥

落落千金报,悠悠国士心。luò luò qiān jīn bào,yōu yōu guó shì xīn。
从今惭漂母,不敢过淮阴。cóng jīn cán piāo mǔ,bù gǎn guò huái yīn。

归渡扬子江

徐熥

归来风波平,去日风波作。guī lái fēng bō píng,qù rì fēng bō zuò。
世路非风波,来往风波恶。shì lù fēi fēng bō,lái wǎng fēng bō è。

吴门逢郑四

徐熥

几载天涯别,逢君空自悲。jǐ zài tiān yá bié,féng jūn kōng zì bēi。
知无桑梓念,不敢问归期。zhī wú sāng zǐ niàn,bù gǎn wèn guī qī。

将至武夷

徐熥

莫谓仙源近,舟回路几重。mò wèi xiān yuán jìn,zhōu huí lù jǐ zhòng。
他山苦相蔽,不见大王峰。tā shān kǔ xiāng bì,bù jiàn dà wáng fēng。

咏残灯

徐熥

空房心胆怯,灯影半将残。kōng fáng xīn dǎn qiè,dēng yǐng bàn jiāng cán。
揽衣频起剔,扬彩伴更阑。lǎn yī pín qǐ tī,yáng cǎi bàn gèng lán。

山行口占题建溪驿壁

徐熥

客路当残岁,凄然正忆家。kè lù dāng cán suì,qī rán zhèng yì jiā。
山童不解事,停马折梅花。shān tóng bù jiě shì,tíng mǎ zhé méi huā。

题邬子远扇面山水

徐熥

长松荫远山,虚亭倚危石。zhǎng sōng yīn yuǎn shān,xū tíng yǐ wēi shí。
何来客杖藜,曳破秋云碧。hé lái kè zhàng lí,yè pò qiū yún bì。

题梅花画扇

徐熥

春信江南早,凄然念故乡。chūn xìn jiāng nán zǎo,qī rán niàn gù xiāng。
忽看纨扇影,转忆寿阳妆。hū kàn wán shàn yǐng,zhuǎn yì shòu yáng zhuāng。