古诗词

述游篇

徐熥

去年仲冬束行李,掩泪辞亲赴燕市。qù nián zhòng dōng shù xíng lǐ,yǎn lèi cí qīn fù yàn shì。
今年五月将中旬,方能税驾归田里。jīn nián wǔ yuè jiāng zhōng xún,fāng néng shuì jià guī tián lǐ。
中间辛苦难具陈,万里风波愁杀人。zhōng jiān xīn kǔ nán jù chén,wàn lǐ fēng bō chóu shā rén。
从来痛定才思痛,回看往事徒沾巾。cóng lái tòng dìng cái sī tòng,huí kàn wǎng shì tú zhān jīn。
闽溪山水何太恶,水似瞿塘山剑阁。mǐn xī shān shuǐ hé tài è,shuǐ shì qú táng shān jiàn gé。
仙霞岭上气不平,黯淡滩头胆将落。xiān xiá lǐng shàng qì bù píng,àn dàn tān tóu dǎn jiāng luò。
浙中水浅易胶舟,苍头牵缆如伛偻。zhè zhōng shuǐ qiǎn yì jiāo zhōu,cāng tóu qiān lǎn rú yǔ lóu。
一日才行十数里,舲前兀坐空百忧。yī rì cái xíng shí shù lǐ,líng qián wù zuò kōng bǎi yōu。
岁除才到云阳下,县官正闭奔牛坝。suì chú cái dào yún yáng xià,xiàn guān zhèng bì bēn niú bà。
停舟三日不得行,关吏相逢便相咤。tíng zhōu sān rì bù dé xíng,guān lì xiāng féng biàn xiāng zhà。
扬子长江天际流,江豚吹浪神鼍浮。yáng zi zhǎng jiāng tiān jì liú,jiāng tún chuī làng shén tuó fú。
长年捩舵神色丧,可怜身世同轻沤。zhǎng nián liè duò shén sè sàng,kě lián shēn shì tóng qīng ōu。
黄河之水名九曲,由来舟楫愁倾覆。huáng hé zhī shuǐ míng jiǔ qū,yóu lái zhōu jí chóu qīng fù。
石尤风急水奔腾,隔江少妇将儿哭。shí yóu fēng jí shuǐ bēn téng,gé jiāng shǎo fù jiāng ér kū。
北方景物更荒凉,满目黄沙古战场。běi fāng jǐng wù gèng huāng liáng,mǎn mù huáng shā gǔ zhàn chǎng。
瘦马驱驰髀肉损,酸风射眸肢体僵。shòu mǎ qū chí bì ròu sǔn,suān fēng shè móu zhī tǐ jiāng。
驰马冲寒过涿鹿,四郊倏忽飞滕六。chí mǎ chōng hán guò zhuō lù,sì jiāo shū hū fēi téng liù。
千山万径少人行,暮抵良乡无处宿。qiān shān wàn jìng shǎo rén xíng,mù dǐ liáng xiāng wú chù sù。
长安上策不见收,百金用尽存貂裘。zhǎng ān shàng cè bù jiàn shōu,bǎi jīn yòng jǐn cún diāo qiú。
难从北阙操齐瑟,犹戴南冠学楚囚。nán cóng běi quē cāo qí sè,yóu dài nán guān xué chǔ qiú。
男儿致身苦不早,驱车复出长安道。nán ér zhì shēn kǔ bù zǎo,qū chē fù chū zhǎng ān dào。
风景萧条倍去时,尘土侵人颜易老。fēng jǐng xiāo tiáo bèi qù shí,chén tǔ qīn rén yán yì lǎo。
三吴两浙竞繁华,此际令人转忆家。sān wú liǎng zhè jìng fán huá,cǐ jì lìng rén zhuǎn yì jiā。
归家幼子牵衣泣,鬓衰面黑咸咨嗟。guī jiā yòu zi qiān yī qì,bìn shuāi miàn hēi xián zī jiē。
奔走天涯过半载,岁月无情不相待。bēn zǒu tiān yá guò bàn zài,suì yuè wú qíng bù xiāng dài。
人生得志在丘园,何必飘零寄湖海。rén shēng dé zhì zài qiū yuán,hé bì piāo líng jì hú hǎi。
行路难,空悲酸,世情反覆同波澜。xíng lù nán,kōng bēi suān,shì qíng fǎn fù tóng bō lán。
有璞莫向王庭献,有铗莫向侯门弹。yǒu pú mò xiàng wáng tíng xiàn,yǒu jiá mò xiàng hóu mén dàn。
笑杀刘蕡空不第,且将高卧学袁安。xiào shā liú fén kōng bù dì,qiě jiāng gāo wò xué yuán ān。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

哭李惟实孝廉

徐熥

寒云惨淡日黄昏,壮士长衔万古冤。hán yún cǎn dàn rì huáng hūn,zhuàng shì zhǎng xián wàn gǔ yuān。
易水当年歌变徵,湘潭此日赋招魂。yì shuǐ dāng nián gē biàn zhēng,xiāng tán cǐ rì fù zhāo hún。
妖狐夜半啼原野,山鬼秋深哭墓门。yāo hú yè bàn tí yuán yě,shān guǐ qiū shēn kū mù mén。
明岁素车过五岭,为君?泪荐芳荪。míng suì sù chē guò wǔ lǐng,wèi jūn lèi jiàn fāng sūn。

哭李惟实孝廉

徐熥

少年侠客擅词华,埋玉空山事可嗟。shǎo nián xiá kè shàn cí huá,mái yù kōng shān shì kě jiē。
自是关门多虎豹,总缘岁序在龙蛇。zì shì guān mén duō hǔ bào,zǒng yuán suì xù zài lóng shé。
诗馀长吉囊中草,梦绝文通笔里花。shī yú zhǎng jí náng zhōng cǎo,mèng jué wén tōng bǐ lǐ huā。
十载交情惟一哭,西风吹泪到天涯。shí zài jiāo qíng wéi yī kū,xī fēng chuī lèi dào tiān yá。

哭李惟实孝廉

徐熥

曾同击筑醉燕都,意气翩翩似狗屠。céng tóng jī zhù zuì yàn dōu,yì qì piān piān shì gǒu tú。
良友忽传成死别,故人犹未束生刍。liáng yǒu hū chuán chéng sǐ bié,gù rén yóu wèi shù shēng chú。
秦廷恸哭知多少,梁狱投书果有无。qín tíng tòng kū zhī duō shǎo,liáng yù tóu shū guǒ yǒu wú。
我在苦中情更苦,伤君那禁泪模糊。wǒ zài kǔ zhōng qíng gèng kǔ,shāng jūn nà jìn lèi mó hú。

哭李惟实孝廉

徐熥

重泉冥漠隔知音,从此交期梦里寻。zhòng quán míng mò gé zhī yīn,cóng cǐ jiāo qī mèng lǐ xún。
飒飒悲风天外急,离离芳草墓前深。sà sà bēi fēng tiān wài jí,lí lí fāng cǎo mù qián shēn。
千秋独抱亡琴痛,万里空怀许剑心。qiān qiū dú bào wáng qín tòng,wàn lǐ kōng huái xǔ jiàn xīn。
杯酒他年浇白骨,北邙松柏恐成林。bēi jiǔ tā nián jiāo bái gǔ,běi máng sōng bǎi kǒng chéng lín。

寄旷上人

徐熥

瓢笠何年住化城,闭关跏坐梦魂清。piáo lì hé nián zhù huà chéng,bì guān jiā zuò mèng hún qīng。
双双月下浮屠影,夜夜云间断磬声。shuāng shuāng yuè xià fú tú yǐng,yè yè yún jiān duàn qìng shēng。
悟彻空花诸相灭,翻残贝叶一灯明。wù chè kōng huā zhū xiāng miè,fān cán bèi yè yī dēng míng。
几时结得东林社,共证菩提了此生。jǐ shí jié dé dōng lín shè,gòng zhèng pú tí le cǐ shēng。

邓汝高进士转饷辽东便道过家见访喜赠

徐熥

才华籍籍赋长杨,裘马翩翩出建章。cái huá jí jí fù zhǎng yáng,qiú mǎ piān piān chū jiàn zhāng。
辽海军储凭转饷,汉廷郎署待含香。liáo hǎi jūn chǔ píng zhuǎn xiǎng,hàn tíng láng shǔ dài hán xiāng。
笑谈不带云霄气,名姓新依日月光。xiào tán bù dài yún xiāo qì,míng xìng xīn yī rì yuè guāng。
独有故人憔悴甚,岂堪相对问行藏。dú yǒu gù rén qiáo cuì shén,qǐ kān xiāng duì wèn xíng cáng。

寄答沈从先

徐熥

海国秋高一雁轻,题书千里见交情。hǎi guó qiū gāo yī yàn qīng,tí shū qiān lǐ jiàn jiāo qíng。
鹿门君已逃踪迹,鹤市谁能识姓名。lù mén jūn yǐ táo zōng jì,hè shì shuí néng shí xìng míng。
玄草谩忧瓿上覆,彩花长向笔中生。xuán cǎo mán yōu bù shàng fù,cǎi huā zhǎng xiàng bǐ zhōng shēng。
浅才何敢当皇甫,欲序三都愧未成。qiǎn cái hé gǎn dāng huáng fǔ,yù xù sān dōu kuì wèi chéng。

得胡御长诗却寄

徐熥

踪迹年来混酒徒,独留名姓满江湖。zōng jì nián lái hùn jiǔ tú,dú liú míng xìng mǎn jiāng hú。
卜居已傍三天竺,处世犹悲五石瓠。bo jū yǐ bàng sān tiān zhú,chù shì yóu bēi wǔ shí hù。
刻石好辞传幼妇,闭门高论著潜夫。kè shí hǎo cí chuán yòu fù,bì mén gāo lùn zhù qián fū。
胸中莫是波斯国,寄得瑶函字字珠。xiōng zhōng mò shì bō sī guó,jì dé yáo hán zì zì zhū。

送在杭司理湖州

徐熥

少年拥传暂还家,捧檄新乘上汉槎。shǎo nián yōng chuán zàn hái jiā,pěng xí xīn chéng shàng hàn chá。
地接洞庭多橘柚,郡称泽国半桑麻。dì jiē dòng tíng duō jú yòu,jùn chēng zé guó bàn sāng má。
省刑网好开三面,判事才能出五花。shěng xíng wǎng hǎo kāi sān miàn,pàn shì cái néng chū wǔ huā。
手折衰杨从此别,梦魂飞不到天涯。shǒu zhé shuāi yáng cóng cǐ bié,mèng hún fēi bù dào tiān yá。

送在杭司理湖州

徐熥

长安跃马主恩新,词客今为执法臣。zhǎng ān yuè mǎ zhǔ ēn xīn,cí kè jīn wèi zhí fǎ chén。
苕水共看初带印,沧波由此罢垂纶。sháo shuǐ gòng kàn chū dài yìn,cāng bō yóu cǐ bà chuí lún。
宽同汉室于廷尉,情似樊川杜舍人。kuān tóng hàn shì yú tíng wèi,qíng shì fán chuān dù shě rén。
何处公馀堪引眺,三江烟雨五湖春。hé chù gōng yú kān yǐn tiào,sān jiāng yān yǔ wǔ hú chūn。

送在杭司理湖州

徐熥

曾将才藻擅词坛,此日新弹贡禹冠。céng jiāng cái zǎo shàn cí tán,cǐ rì xīn dàn gòng yǔ guān。
早岁共称贤宅相,少年初拜汉郎官。zǎo suì gòng chēng xián zhái xiāng,shǎo nián chū bài hàn láng guān。
霅溪水响褰帷听,顾渚山高拄笏看。zhà xī shuǐ xiǎng qiān wéi tīng,gù zhǔ shān gāo zhǔ hù kàn。
自是法曹关象纬,霜威先已逼人寒。zì shì fǎ cáo guān xiàng wěi,shuāng wēi xiān yǐ bī rén hán。

送在杭司理湖州

徐熥

争传词赋是玄晖,捧得除书昼锦归。zhēng chuán cí fù shì xuán huī,pěng dé chú shū zhòu jǐn guī。
属吏共迎新绿绶,世家犹说旧乌衣。shǔ lì gòng yíng xīn lǜ shòu,shì jiā yóu shuō jiù wū yī。
征亭霜冷孤鸿断,驿路天长驷马飞。zhēng tíng shuāng lěng gū hóng duàn,yì lù tiān zhǎng sì mǎ fēi。
君去已陪鹓鹭侣,不才空守钓鱼矶。jūn qù yǐ péi yuān lù lǚ,bù cái kōng shǒu diào yú jī。

戏柬谢使君

徐熥

绿衣红袖两相宜,况值还家得意时。lǜ yī hóng xiù liǎng xiāng yí,kuàng zhí hái jiā dé yì shí。
夜夜琴心调凤曲,双双屐齿伴蛾眉。yè yè qín xīn diào fèng qū,shuāng shuāng jī chǐ bàn é méi。
月明古渡寻桃叶,露冷空江唱竹枝。yuè míng gǔ dù xún táo yè,lù lěng kōng jiāng chàng zhú zhī。
不俟五湖携粉黛,今朝先已载西施。bù qí wǔ hú xié fěn dài,jīn cháo xiān yǐ zài xī shī。

哭周所谐

徐熥

开缄忽报故人亡,双泪如倾几断肠。kāi jiān hū bào gù rén wáng,shuāng lèi rú qīng jǐ duàn cháng。
挂剑未能同季子,知音何处觅周郎。guà jiàn wèi néng tóng jì zi,zhī yīn hé chù mì zhōu láng。
到来已叹交驩浅,死去空怜别恨长。dào lái yǐ tàn jiāo huān qiǎn,sǐ qù kōng lián bié hèn zhǎng。
多少遗编犹在箧,一回吟咏一凄凉。duō shǎo yí biān yóu zài qiè,yī huí yín yǒng yī qī liáng。

哭周所谐

徐熥

当年风雨出芝山,行李萧然夜度关。dāng nián fēng yǔ chū zhī shān,xíng lǐ xiāo rán yè dù guān。
自谓千秋同艺苑,何期此夕谢人间。zì wèi qiān qiū tóng yì yuàn,hé qī cǐ xī xiè rén jiān。
几时客作鸣驴吊,何日人能化鹤还。jǐ shí kè zuò míng lǘ diào,hé rì rén néng huà hè hái。
一掬木兰溪上泪,溪声应共泪潺湲。yī jū mù lán xī shàng lèi,xī shēng yīng gòng lèi chán yuán。