古诗词

述游篇

徐熥

去年仲冬束行李,掩泪辞亲赴燕市。qù nián zhòng dōng shù xíng lǐ,yǎn lèi cí qīn fù yàn shì。
今年五月将中旬,方能税驾归田里。jīn nián wǔ yuè jiāng zhōng xún,fāng néng shuì jià guī tián lǐ。
中间辛苦难具陈,万里风波愁杀人。zhōng jiān xīn kǔ nán jù chén,wàn lǐ fēng bō chóu shā rén。
从来痛定才思痛,回看往事徒沾巾。cóng lái tòng dìng cái sī tòng,huí kàn wǎng shì tú zhān jīn。
闽溪山水何太恶,水似瞿塘山剑阁。mǐn xī shān shuǐ hé tài è,shuǐ shì qú táng shān jiàn gé。
仙霞岭上气不平,黯淡滩头胆将落。xiān xiá lǐng shàng qì bù píng,àn dàn tān tóu dǎn jiāng luò。
浙中水浅易胶舟,苍头牵缆如伛偻。zhè zhōng shuǐ qiǎn yì jiāo zhōu,cāng tóu qiān lǎn rú yǔ lóu。
一日才行十数里,舲前兀坐空百忧。yī rì cái xíng shí shù lǐ,líng qián wù zuò kōng bǎi yōu。
岁除才到云阳下,县官正闭奔牛坝。suì chú cái dào yún yáng xià,xiàn guān zhèng bì bēn niú bà。
停舟三日不得行,关吏相逢便相咤。tíng zhōu sān rì bù dé xíng,guān lì xiāng féng biàn xiāng zhà。
扬子长江天际流,江豚吹浪神鼍浮。yáng zi zhǎng jiāng tiān jì liú,jiāng tún chuī làng shén tuó fú。
长年捩舵神色丧,可怜身世同轻沤。zhǎng nián liè duò shén sè sàng,kě lián shēn shì tóng qīng ōu。
黄河之水名九曲,由来舟楫愁倾覆。huáng hé zhī shuǐ míng jiǔ qū,yóu lái zhōu jí chóu qīng fù。
石尤风急水奔腾,隔江少妇将儿哭。shí yóu fēng jí shuǐ bēn téng,gé jiāng shǎo fù jiāng ér kū。
北方景物更荒凉,满目黄沙古战场。běi fāng jǐng wù gèng huāng liáng,mǎn mù huáng shā gǔ zhàn chǎng。
瘦马驱驰髀肉损,酸风射眸肢体僵。shòu mǎ qū chí bì ròu sǔn,suān fēng shè móu zhī tǐ jiāng。
驰马冲寒过涿鹿,四郊倏忽飞滕六。chí mǎ chōng hán guò zhuō lù,sì jiāo shū hū fēi téng liù。
千山万径少人行,暮抵良乡无处宿。qiān shān wàn jìng shǎo rén xíng,mù dǐ liáng xiāng wú chù sù。
长安上策不见收,百金用尽存貂裘。zhǎng ān shàng cè bù jiàn shōu,bǎi jīn yòng jǐn cún diāo qiú。
难从北阙操齐瑟,犹戴南冠学楚囚。nán cóng běi quē cāo qí sè,yóu dài nán guān xué chǔ qiú。
男儿致身苦不早,驱车复出长安道。nán ér zhì shēn kǔ bù zǎo,qū chē fù chū zhǎng ān dào。
风景萧条倍去时,尘土侵人颜易老。fēng jǐng xiāo tiáo bèi qù shí,chén tǔ qīn rén yán yì lǎo。
三吴两浙竞繁华,此际令人转忆家。sān wú liǎng zhè jìng fán huá,cǐ jì lìng rén zhuǎn yì jiā。
归家幼子牵衣泣,鬓衰面黑咸咨嗟。guī jiā yòu zi qiān yī qì,bìn shuāi miàn hēi xián zī jiē。
奔走天涯过半载,岁月无情不相待。bēn zǒu tiān yá guò bàn zài,suì yuè wú qíng bù xiāng dài。
人生得志在丘园,何必飘零寄湖海。rén shēng dé zhì zài qiū yuán,hé bì piāo líng jì hú hǎi。
行路难,空悲酸,世情反覆同波澜。xíng lù nán,kōng bēi suān,shì qíng fǎn fù tóng bō lán。
有璞莫向王庭献,有铗莫向侯门弹。yǒu pú mò xiàng wáng tíng xiàn,yǒu jiá mò xiàng hóu mén dàn。
笑杀刘蕡空不第,且将高卧学袁安。xiào shā liú fén kōng bù dì,qiě jiāng gāo wò xué yuán ān。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

送李子行太守谪茶陵

徐熥

不为相逢叹陆沉,总缘离别易伤心。bù wèi xiāng féng tàn lù chén,zǒng yuán lí bié yì shāng xīn。
孤臣命似湘云薄,圣主恩同汉水深。gū chén mìng shì xiāng yún báo,shèng zhǔ ēn tóng hàn shuǐ shēn。

送李子行太守谪茶陵

徐熥

楚江遥望隔天涯,盛世南迁道路赊。chǔ jiāng yáo wàng gé tiān yá,shèng shì nán qiān dào lù shē。
满目春光无限泪,清明风雨马头花。mǎn mù chūn guāng wú xiàn lèi,qīng míng fēng yǔ mǎ tóu huā。

送李子行太守谪茶陵

徐熥

春雨潇潇春草微,片帆遥逐楚云飞。chūn yǔ xiāo xiāo chūn cǎo wēi,piàn fān yáo zhú chǔ yún fēi。
此行若过湘江路,莫吊三闾吊二妃。cǐ xíng ruò guò xiāng jiāng lù,mò diào sān lǘ diào èr fēi。

金山别闵龄

徐熥

古寺钟残暮霭收,人烟起处见瓜洲。gǔ sì zhōng cán mù ǎi shōu,rén yān qǐ chù jiàn guā zhōu。
长江渺渺愁无尽,况上秦淮万里舟。zhǎng jiāng miǎo miǎo chóu wú jǐn,kuàng shàng qín huái wàn lǐ zhōu。

芋江驿楼送张四之白下

徐熥

春风吹柳万条斜,此去金陵驿路赊。chūn fēng chuī liǔ wàn tiáo xié,cǐ qù jīn líng yì lù shē。
不必相思当后夜,片帆开处即天涯。bù bì xiāng sī dāng hòu yè,piàn fān kāi chù jí tiān yá。

怀谢在杭司理

徐熥

一片愁心两地分,三年人隔五湖云。yī piàn chóu xīn liǎng dì fēn,sān nián rén gé wǔ hú yún。
从来未识苕溪路,只是思君不梦君。cóng lái wèi shí sháo xī lù,zhǐ shì sī jūn bù mèng jūn。

仙宗寺

徐熥

古寺荒凉蔓草生,青山回合暮云平。gǔ sì huāng liáng màn cǎo shēng,qīng shān huí hé mù yún píng。
当年遗迹俱尘土,惟有流泉是旧声。dāng nián yí jì jù chén tǔ,wéi yǒu liú quán shì jiù shēng。

涌泉寺怀融上人

徐熥

忆昔团焦住化城,萧萧风雨佛灯明。yì xī tuán jiāo zhù huà chéng,xiāo xiāo fēng yǔ fú dēng míng。
于今重借云房宿,无复当年禅诵声。yú jīn zhòng jiè yún fáng sù,wú fù dāng nián chán sòng shēng。

与陈惟秦郑震卿宿老禅庵

徐熥

古寺钟残夜已分,三人同卧一床云。gǔ sì zhōng cán yè yǐ fēn,sān rén tóng wò yī chuáng yún。
他时此地闻钟夜,未必连床又是君。tā shí cǐ dì wén zhōng yè,wèi bì lián chuáng yòu shì jūn。

自鼓山历凤池寻白云洞不得误抵山麓而归口占寄赵用拙居士

徐熥

岧峣径路杳难分,猿鸟哀呼日半曛。tiáo yáo jìng lù yǎo nán fēn,yuán niǎo āi hū rì bàn xūn。
莫谓洞门今咫尺,不知犹隔几重云。mò wèi dòng mén jīn zhǐ chǐ,bù zhī yóu gé jǐ zhòng yún。

自鼓山历凤池寻白云洞不得误抵山麓而归口占寄赵用拙居士

徐熥

桃花流水自潺湲,晓起寻君日暮还。táo huā liú shuǐ zì chán yuán,xiǎo qǐ xún jūn rì mù hái。
不是渔郎迷去路,断无踪迹在人间。bù shì yú láng mí qù lù,duàn wú zōng jì zài rén jiān。

哭王少文秀才

徐熥

王郎本是大罗仙,暂谪人间二十年。wáng láng běn shì dà luó xiān,zàn zhé rén jiān èr shí nián。
一夜缑山仍控鹤,满天风露冷婵娟。yī yè gōu shān réng kòng hè,mǎn tiān fēng lù lěng chán juān。

哭王少文秀才

徐熥

去年春暮禁烟寒,把酒看花共倚栏。qù nián chūn mù jìn yān hán,bǎ jiǔ kàn huā gòng yǐ lán。
此日花开君不见,黄垆相隔路漫漫。cǐ rì huā kāi jūn bù jiàn,huáng lú xiāng gé lù màn màn。

哭王少文秀才

徐熥

龆龀能诗便有声,笔花长向梦中生。tiáo chèn néng shī biàn yǒu shēng,bǐ huā zhǎng xiàng mèng zhōng shēng。
如今玉树埋黄土,谁继风流竹下盟。rú jīn yù shù mái huáng tǔ,shuí jì fēng liú zhú xià méng。

哭王少文秀才

徐熥

素笺如练墨如云,年少临池独有君。sù jiān rú liàn mò rú yún,nián shǎo lín chí dú yǒu jūn。
旧日兰亭今寂寞,不堪开箧见遗文。jiù rì lán tíng jīn jì mò,bù kān kāi qiè jiàn yí wén。