古诗词

述游篇

徐熥

去年仲冬束行李,掩泪辞亲赴燕市。qù nián zhòng dōng shù xíng lǐ,yǎn lèi cí qīn fù yàn shì。
今年五月将中旬,方能税驾归田里。jīn nián wǔ yuè jiāng zhōng xún,fāng néng shuì jià guī tián lǐ。
中间辛苦难具陈,万里风波愁杀人。zhōng jiān xīn kǔ nán jù chén,wàn lǐ fēng bō chóu shā rén。
从来痛定才思痛,回看往事徒沾巾。cóng lái tòng dìng cái sī tòng,huí kàn wǎng shì tú zhān jīn。
闽溪山水何太恶,水似瞿塘山剑阁。mǐn xī shān shuǐ hé tài è,shuǐ shì qú táng shān jiàn gé。
仙霞岭上气不平,黯淡滩头胆将落。xiān xiá lǐng shàng qì bù píng,àn dàn tān tóu dǎn jiāng luò。
浙中水浅易胶舟,苍头牵缆如伛偻。zhè zhōng shuǐ qiǎn yì jiāo zhōu,cāng tóu qiān lǎn rú yǔ lóu。
一日才行十数里,舲前兀坐空百忧。yī rì cái xíng shí shù lǐ,líng qián wù zuò kōng bǎi yōu。
岁除才到云阳下,县官正闭奔牛坝。suì chú cái dào yún yáng xià,xiàn guān zhèng bì bēn niú bà。
停舟三日不得行,关吏相逢便相咤。tíng zhōu sān rì bù dé xíng,guān lì xiāng féng biàn xiāng zhà。
扬子长江天际流,江豚吹浪神鼍浮。yáng zi zhǎng jiāng tiān jì liú,jiāng tún chuī làng shén tuó fú。
长年捩舵神色丧,可怜身世同轻沤。zhǎng nián liè duò shén sè sàng,kě lián shēn shì tóng qīng ōu。
黄河之水名九曲,由来舟楫愁倾覆。huáng hé zhī shuǐ míng jiǔ qū,yóu lái zhōu jí chóu qīng fù。
石尤风急水奔腾,隔江少妇将儿哭。shí yóu fēng jí shuǐ bēn téng,gé jiāng shǎo fù jiāng ér kū。
北方景物更荒凉,满目黄沙古战场。běi fāng jǐng wù gèng huāng liáng,mǎn mù huáng shā gǔ zhàn chǎng。
瘦马驱驰髀肉损,酸风射眸肢体僵。shòu mǎ qū chí bì ròu sǔn,suān fēng shè móu zhī tǐ jiāng。
驰马冲寒过涿鹿,四郊倏忽飞滕六。chí mǎ chōng hán guò zhuō lù,sì jiāo shū hū fēi téng liù。
千山万径少人行,暮抵良乡无处宿。qiān shān wàn jìng shǎo rén xíng,mù dǐ liáng xiāng wú chù sù。
长安上策不见收,百金用尽存貂裘。zhǎng ān shàng cè bù jiàn shōu,bǎi jīn yòng jǐn cún diāo qiú。
难从北阙操齐瑟,犹戴南冠学楚囚。nán cóng běi quē cāo qí sè,yóu dài nán guān xué chǔ qiú。
男儿致身苦不早,驱车复出长安道。nán ér zhì shēn kǔ bù zǎo,qū chē fù chū zhǎng ān dào。
风景萧条倍去时,尘土侵人颜易老。fēng jǐng xiāo tiáo bèi qù shí,chén tǔ qīn rén yán yì lǎo。
三吴两浙竞繁华,此际令人转忆家。sān wú liǎng zhè jìng fán huá,cǐ jì lìng rén zhuǎn yì jiā。
归家幼子牵衣泣,鬓衰面黑咸咨嗟。guī jiā yòu zi qiān yī qì,bìn shuāi miàn hēi xián zī jiē。
奔走天涯过半载,岁月无情不相待。bēn zǒu tiān yá guò bàn zài,suì yuè wú qíng bù xiāng dài。
人生得志在丘园,何必飘零寄湖海。rén shēng dé zhì zài qiū yuán,hé bì piāo líng jì hú hǎi。
行路难,空悲酸,世情反覆同波澜。xíng lù nán,kōng bēi suān,shì qíng fǎn fù tóng bō lán。
有璞莫向王庭献,有铗莫向侯门弹。yǒu pú mò xiàng wáng tíng xiàn,yǒu jiá mò xiàng hóu mén dàn。
笑杀刘蕡空不第,且将高卧学袁安。xiào shā liú fén kōng bù dì,qiě jiāng gāo wò xué yuán ān。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

吴兴感怀呈在杭

徐熥

客中何事太凄然,不得归闽未到燕。kè zhōng hé shì tài qī rán,bù dé guī mǐn wèi dào yàn。
囊橐渐空游渐倦,故人离别又残年。náng tuó jiàn kōng yóu jiàn juàn,gù rén lí bié yòu cán nián。

咏燕

徐熥

燕子娇飞羽翼齐,呢喃时向小窗西。yàn zi jiāo fēi yǔ yì qí,ne nán shí xiàng xiǎo chuāng xī。
只因旧垒营初定,纵有雕梁不敢栖。zhǐ yīn jiù lěi yíng chū dìng,zòng yǒu diāo liáng bù gǎn qī。

夜坐怀玉生

徐熥

冷衾如水室如冰,未尽更筹欲尽灯。lěng qīn rú shuǐ shì rú bīng,wèi jǐn gèng chóu yù jǐn dēng。
回首旧游多感慨,双双骑马戏金陵。huí shǒu jiù yóu duō gǎn kǎi,shuāng shuāng qí mǎ xì jīn líng。

夜坐怀玉生

徐熥

疏林明月照匡床,一点孤灯泪万行。shū lín míng yuè zhào kuāng chuáng,yī diǎn gū dēng lèi wàn xíng。
夜半顿忘人已别,诗成犹自问王郎。yè bàn dùn wàng rén yǐ bié,shī chéng yóu zì wèn wáng láng。

过钱功父悬磬室

徐熥

一室依然似磬悬,传家负郭旧无田。yī shì yī rán shì qìng xuán,chuán jiā fù guō jiù wú tián。
鸊鹈剑售鹴裘典,只有藏书不卖钱。pì tí jiàn shòu shuāng qiú diǎn,zhǐ yǒu cáng shū bù mài qián。

再寻王太古不遇

徐熥

梅花影里访幽栖,门掩寒塘水满堤。méi huā yǐng lǐ fǎng yōu qī,mén yǎn hán táng shuǐ mǎn dī。
两度相寻不相见,一帆风雨出梁溪。liǎng dù xiāng xún bù xiāng jiàn,yī fān fēng yǔ chū liáng xī。

渡江

徐熥

一叶扁舟逐浪飞,罡风吹浪上征衣。yī yè biǎn zhōu zhú làng fēi,gāng fēng chuī làng shàng zhēng yī。
他时纵有南归梦,梦见涛声不敢归。tā shí zòng yǒu nán guī mèng,mèng jiàn tāo shēng bù gǎn guī。

旅店感旧

徐熥

壁上题名八九春,重来疑是梦中身。bì shàng tí míng bā jiǔ chūn,zhòng lái yí shì mèng zhōng shēn。
几回欲觅题名处,忘却谁家是主人。jǐ huí yù mì tí míng chù,wàng què shuí jiā shì zhǔ rén。

燕南道中怀君大熙吉熙工玉生诸子

徐熥

萧萧羸马向天涯,一片黄尘满面沙。xiāo xiāo léi mǎ xiàng tiān yá,yī piàn huáng chén mǎn miàn shā。
记得去年春雪里,白云庄上看梅花。jì dé qù nián chūn xuě lǐ,bái yún zhuāng shàng kàn méi huā。

交河道中

徐熥

路入交河日半曛,北征车马各纷纷。lù rù jiāo hé rì bàn xūn,běi zhēng chē mǎ gè fēn fēn。
如何一片黄沙地,能胜青山与白云。rú hé yī piàn huáng shā dì,néng shèng qīng shān yǔ bái yún。

交河道中

徐熥

黄沙漠漠马骖驔,北地春光久自谙。huáng shā mò mò mǎ cān diàn,běi dì chūn guāng jiǔ zì ān。
不用褰帷纵游目,断无山色似江南。bù yòng qiān wéi zòng yóu mù,duàn wú shān sè shì jiāng nán。

咏道傍柳

徐熥

一片东风一度新,生来不见上林春。yī piàn dōng fēng yī dù xīn,shēng lái bù jiàn shàng lín chūn。
莫言此物无情甚,送尽天涯落魄人。mò yán cǐ wù wú qíng shén,sòng jǐn tiān yá luò pò rén。

新城阻雨

徐熥

寂寞孤村独掩门,几家灯火近黄昏。jì mò gū cūn dú yǎn mén,jǐ jiā dēng huǒ jìn huáng hūn。
一般寒食梨花雨,此地听来更断魂。yī bān hán shí lí huā yǔ,cǐ dì tīng lái gèng duàn hún。

东阿道中

徐熥

马上青山夕照明,看山应动故乡情。mǎ shàng qīng shān xī zhào míng,kàn shān yīng dòng gù xiāng qíng。
虽然不及江南好,犹胜平原旷野行。suī rán bù jí jiāng nán hǎo,yóu shèng píng yuán kuàng yě xíng。

阳谷马上戏作呈幼孺

徐熥

万树垂杨送客行,春风三月未闻莺。wàn shù chuí yáng sòng kè xíng,chūn fēng sān yuè wèi wén yīng。
上林此日方千啭,不向归人唤一声。shàng lín cǐ rì fāng qiān zhuàn,bù xiàng guī rén huàn yī shēng。