古诗词

瞻凤歌为张叔韬赋

徐熥

长溪山水奇,凤山幻灵境。zhǎng xī shān shuǐ qí,fèng shān huàn líng jìng。
重冈叠嶂自回环,万壑千岩相掩映。zhòng gāng dié zhàng zì huí huán,wàn hè qiān yán xiāng yǎn yìng。
中有畸人号凤山,时时长啸此山间。zhōng yǒu jī rén hào fèng shān,shí shí zhǎng xiào cǐ shān jiān。
彩云明灭元堪睹,梧竹萧森更可攀。cǎi yún míng miè yuán kān dǔ,wú zhú xiāo sēn gèng kě pān。
一朝跨凤归仙府,丹崖翠壁空尘土。yī cháo kuà fèng guī xiān fǔ,dān yá cuì bì kōng chén tǔ。
辽鹤千年去不归,慈乌夜半啼声苦。liáo hè qiān nián qù bù guī,cí wū yè bàn tí shēng kǔ。
箧里惟存一画图,忽然飞去胡为乎。qiè lǐ wéi cún yī huà tú,hū rán fēi qù hú wèi hū。
延津无处重寻剑,合浦何期更得珠。yán jīn wú chù zhòng xún jiàn,hé pǔ hé qī gèng dé zhū。
帝悯诸孤怀怨慕,五丁曾遣相呵护。dì mǐn zhū gū huái yuàn mù,wǔ dīng céng qiǎn xiāng hē hù。
神物由来不久湮,珠还剑合仍相遇。shén wù yóu lái bù jiǔ yān,zhū hái jiàn hé réng xiāng yù。
张生得此喜还悲,陟岵兴歌泪满颐。zhāng shēng dé cǐ xǐ hái bēi,zhì hù xīng gē lèi mǎn yí。
几回欲拟招魂赋,到处曾求薤露诗。jǐ huí yù nǐ zhāo hún fù,dào chù céng qiú xiè lù shī。
此物遗亡二十载,迄今精爽还应在。cǐ wù yí wáng èr shí zài,qì jīn jīng shuǎng hái yīng zài。
千仞犹疑览德辉,九苞仿佛增文采。qiān rèn yóu yí lǎn dé huī,jiǔ bāo fǎng fú zēng wén cǎi。
诸子山中日夜号,凤山依旧倚天高。zhū zi shān zhōng rì yè hào,fèng shān yī jiù yǐ tiān gāo。
不须人世悲麟丧,还羡君家有凤毛。bù xū rén shì bēi lín sàng,hái xiàn jūn jiā yǒu fèng máo。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

吴兴感怀呈在杭

徐熥

客中何事太凄然,不得归闽未到燕。kè zhōng hé shì tài qī rán,bù dé guī mǐn wèi dào yàn。
囊橐渐空游渐倦,故人离别又残年。náng tuó jiàn kōng yóu jiàn juàn,gù rén lí bié yòu cán nián。

咏燕

徐熥

燕子娇飞羽翼齐,呢喃时向小窗西。yàn zi jiāo fēi yǔ yì qí,ne nán shí xiàng xiǎo chuāng xī。
只因旧垒营初定,纵有雕梁不敢栖。zhǐ yīn jiù lěi yíng chū dìng,zòng yǒu diāo liáng bù gǎn qī。

夜坐怀玉生

徐熥

冷衾如水室如冰,未尽更筹欲尽灯。lěng qīn rú shuǐ shì rú bīng,wèi jǐn gèng chóu yù jǐn dēng。
回首旧游多感慨,双双骑马戏金陵。huí shǒu jiù yóu duō gǎn kǎi,shuāng shuāng qí mǎ xì jīn líng。

夜坐怀玉生

徐熥

疏林明月照匡床,一点孤灯泪万行。shū lín míng yuè zhào kuāng chuáng,yī diǎn gū dēng lèi wàn xíng。
夜半顿忘人已别,诗成犹自问王郎。yè bàn dùn wàng rén yǐ bié,shī chéng yóu zì wèn wáng láng。

过钱功父悬磬室

徐熥

一室依然似磬悬,传家负郭旧无田。yī shì yī rán shì qìng xuán,chuán jiā fù guō jiù wú tián。
鸊鹈剑售鹴裘典,只有藏书不卖钱。pì tí jiàn shòu shuāng qiú diǎn,zhǐ yǒu cáng shū bù mài qián。

再寻王太古不遇

徐熥

梅花影里访幽栖,门掩寒塘水满堤。méi huā yǐng lǐ fǎng yōu qī,mén yǎn hán táng shuǐ mǎn dī。
两度相寻不相见,一帆风雨出梁溪。liǎng dù xiāng xún bù xiāng jiàn,yī fān fēng yǔ chū liáng xī。

渡江

徐熥

一叶扁舟逐浪飞,罡风吹浪上征衣。yī yè biǎn zhōu zhú làng fēi,gāng fēng chuī làng shàng zhēng yī。
他时纵有南归梦,梦见涛声不敢归。tā shí zòng yǒu nán guī mèng,mèng jiàn tāo shēng bù gǎn guī。

旅店感旧

徐熥

壁上题名八九春,重来疑是梦中身。bì shàng tí míng bā jiǔ chūn,zhòng lái yí shì mèng zhōng shēn。
几回欲觅题名处,忘却谁家是主人。jǐ huí yù mì tí míng chù,wàng què shuí jiā shì zhǔ rén。

燕南道中怀君大熙吉熙工玉生诸子

徐熥

萧萧羸马向天涯,一片黄尘满面沙。xiāo xiāo léi mǎ xiàng tiān yá,yī piàn huáng chén mǎn miàn shā。
记得去年春雪里,白云庄上看梅花。jì dé qù nián chūn xuě lǐ,bái yún zhuāng shàng kàn méi huā。

交河道中

徐熥

路入交河日半曛,北征车马各纷纷。lù rù jiāo hé rì bàn xūn,běi zhēng chē mǎ gè fēn fēn。
如何一片黄沙地,能胜青山与白云。rú hé yī piàn huáng shā dì,néng shèng qīng shān yǔ bái yún。

交河道中

徐熥

黄沙漠漠马骖驔,北地春光久自谙。huáng shā mò mò mǎ cān diàn,běi dì chūn guāng jiǔ zì ān。
不用褰帷纵游目,断无山色似江南。bù yòng qiān wéi zòng yóu mù,duàn wú shān sè shì jiāng nán。

咏道傍柳

徐熥

一片东风一度新,生来不见上林春。yī piàn dōng fēng yī dù xīn,shēng lái bù jiàn shàng lín chūn。
莫言此物无情甚,送尽天涯落魄人。mò yán cǐ wù wú qíng shén,sòng jǐn tiān yá luò pò rén。

新城阻雨

徐熥

寂寞孤村独掩门,几家灯火近黄昏。jì mò gū cūn dú yǎn mén,jǐ jiā dēng huǒ jìn huáng hūn。
一般寒食梨花雨,此地听来更断魂。yī bān hán shí lí huā yǔ,cǐ dì tīng lái gèng duàn hún。

东阿道中

徐熥

马上青山夕照明,看山应动故乡情。mǎ shàng qīng shān xī zhào míng,kàn shān yīng dòng gù xiāng qíng。
虽然不及江南好,犹胜平原旷野行。suī rán bù jí jiāng nán hǎo,yóu shèng píng yuán kuàng yě xíng。

阳谷马上戏作呈幼孺

徐熥

万树垂杨送客行,春风三月未闻莺。wàn shù chuí yáng sòng kè xíng,chūn fēng sān yuè wèi wén yīng。
上林此日方千啭,不向归人唤一声。shàng lín cǐ rì fāng qiān zhuàn,bù xiàng guī rén huàn yī shēng。