古诗词

赤岩吟为大田令谢君赋

徐熥

剑潭之东多石壁,四面巉岏如火赤。jiàn tán zhī dōng duō shí bì,sì miàn chán wán rú huǒ chì。
开辟至今千万年,岩前蓊郁皆蓬藋。kāi pì zhì jīn qiān wàn nián,yán qián wěng yù jiē péng diào。
上有嵯峨万仞之丹梯,下有潺湲千顷波流碧。shàng yǒu cuó é wàn rèn zhī dān tī,xià yǒu chán yuán qiān qǐng bō liú bì。
山魈罔两盘其中,虎豹豺狼据为宅。shān xiāo wǎng liǎng pán qí zhōng,hǔ bào chái láng jù wèi zhái。
任是樵苏日往来,岂识岩中有奇迹。rèn shì qiáo sū rì wǎng lái,qǐ shí yán zhōng yǒu qí jì。
岩中奇迹人不知,可怜空使山灵悲。yán zhōng qí jì rén bù zhī,kě lián kōng shǐ shān líng bēi。
谁能凿破混沌窍,攀萝附葛相追随。shuí néng záo pò hùn dùn qiào,pān luó fù gé xiāng zhuī suí。
谢君本是探奇客,年少鸣琴宰岩邑。xiè jūn běn shì tàn qí kè,nián shǎo míng qín zǎi yán yì。
每学卢敖汗漫游,登临折尽东山屐。měi xué lú áo hàn màn yóu,dēng lín zhé jǐn dōng shān jī。
披蓁燃炬入岩中,猛兽山妖都辟易。pī zhēn rán jù rù yán zhōng,měng shòu shān yāo dōu pì yì。
万年灵秘一朝开,悬岩绝壁何奇哉。wàn nián líng mì yī cháo kāi,xuán yán jué bì hé qí zāi。
一声长啸翠微顶,顿使延平潭里白日生风雷。yī shēng zhǎng xiào cuì wēi dǐng,dùn shǐ yán píng tán lǐ bái rì shēng fēng léi。
搆将台榭连云起,浮屠屹立层霄里。gòu jiāng tái xiè lián yún qǐ,fú tú yì lì céng xiāo lǐ。
独向岩前望九垓,百二关河如黑子。dú xiàng yán qián wàng jiǔ gāi,bǎi èr guān hé rú hēi zi。
吾闻神州三十六洞天,此赤岩兮胡为乎不传。wú wén shén zhōu sān shí liù dòng tiān,cǐ chì yán xī hú wèi hū bù chuán。
徐生披图学宗生,案头隐隐生云烟。xú shēng pī tú xué zōng shēng,àn tóu yǐn yǐn shēng yún yān。
愿得借君一苇过剑浦,题诗刻石岩之巅。yuàn dé jiè jūn yī wěi guò jiàn pǔ,tí shī kè shí yán zhī diān。
岩巅墨迹永不毁,邹峄之碑乃可拟。yán diān mò jì yǒng bù huǐ,zōu yì zhī bēi nǎi kě nǐ。
吁嗟乎,山川显晦自有时,世间何物无知已。xū jiē hū,shān chuān xiǎn huì zì yǒu shí,shì jiān hé wù wú zhī yǐ。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

淘江访林德凤茂才

徐熥

一榻茅茨倚翠微,暂将生计托渔矶。yī tà máo cí yǐ cuì wēi,zàn jiāng shēng jì tuō yú jī。
门当濑水潮常早,路绕方山客到稀。mén dāng lài shuǐ cháo cháng zǎo,lù rào fāng shān kè dào xī。
窗外竹声喧午枕,庭前花片点春衣。chuāng wài zhú shēng xuān wǔ zhěn,tíng qián huā piàn diǎn chūn yī。
与君相见即相别,月落江头未忍归。yǔ jūn xiāng jiàn jí xiāng bié,yuè luò jiāng tóu wèi rěn guī。

重游喝水岩

徐熥

古洞盘旋紫翠间,洞门常借白云关。gǔ dòng pán xuán zǐ cuì jiān,dòng mén cháng jiè bái yún guān。
虚瓢挂树老僧隐,昏磬出林飞鸟还。xū piáo guà shù lǎo sēng yǐn,hūn qìng chū lín fēi niǎo hái。
路到穷时尤?嶪,泉经喝后不潺湲。lù dào qióng shí yóu jié yè,quán jīng hē hòu bù chán yuán。
当年旧社成陈迹,春雨春花点地斑。dāng nián jiù shè chéng chén jì,chūn yǔ chūn huā diǎn dì bān。

半山小憩呈惟秦

徐熥

千层鸟道一筇扶,三月东风响鹧鸪。qiān céng niǎo dào yī qióng fú,sān yuè dōng fēng xiǎng zhè gū。
花发幽岩红踯躅,云生绝壁翠模糊。huā fā yōu yán hóng zhí zhú,yún shēng jué bì cuì mó hú。
七闽形胜山河壮,万顷沧溟岛屿孤。qī mǐn xíng shèng shān hé zhuàng,wàn qǐng cāng míng dǎo yǔ gū。
徐福求仙空入海,谁知此地即仙都。xú fú qiú xiān kōng rù hǎi,shuí zhī cǐ dì jí xiān dōu。

宿鼓山寺方丈

徐熥

维摩丈室绝尘氛,坐对珠龛演梵文。wéi mó zhàng shì jué chén fēn,zuò duì zhū kān yǎn fàn wén。
松际窥人孤嶂月,山中留客半床云。sōng jì kuī rén gū zhàng yuè,shān zhōng liú kè bàn chuáng yún。
疏钟出寺过林隐,怪鸟啼春彻夜闻。shū zhōng chū sì guò lín yǐn,guài niǎo tí chūn chè yè wén。
真性由来爱空寂,名香亲向殿前焚。zhēn xìng yóu lái ài kōng jì,míng xiāng qīn xiàng diàn qián fén。

宿鼓山寺方丈

徐熥

孤峰天畔削芙蓉,入夜遥看紫翠重。gū fēng tiān pàn xuē fú róng,rù yè yáo kàn zǐ cuì zhòng。
一片禅心千涧水,五更尘梦数声钟。yī piàn chán xīn qiān jiàn shuǐ,wǔ gèng chén mèng shù shēng zhōng。
云生净土龙归钵,露冷空坛鹤唳松。yún shēng jìng tǔ lóng guī bō,lù lěng kōng tán hè lì sōng。
借宿僧寮经几载,苍苔埋却旧游踪。jiè sù sēng liáo jīng jǐ zài,cāng tái mái què jiù yóu zōng。

徐熥

千丝万缕斗妖娆,和雨和烟陌上飘。qiān sī wàn lǚ dòu yāo ráo,hé yǔ hé yān mò shàng piāo。
夜夜笛声关塞路,年年杯酒灞陵桥。yè yè dí shēng guān sāi lù,nián nián bēi jiǔ bà líng qiáo。
隋堤台女输浓黛,楚国佳人斗细腰。suí dī tái nǚ shū nóng dài,chǔ guó jiā rén dòu xì yāo。
只恐章台春易老,几回攀折恨萧条。zhǐ kǒng zhāng tái chūn yì lǎo,jǐ huí pān zhé hèn xiāo tiáo。

白桃花

徐熥

春风吹遍武陵源,幻出瑶枝树树繁。chūn fēng chuī biàn wǔ líng yuán,huàn chū yáo zhī shù shù fán。
色似何郎初傅粉,娇同妃子乍承恩。sè shì hé láng chū fù fěn,jiāo tóng fēi zi zhà chéng ēn。
开当柳絮浑无迹,落向苔裀觉有痕。kāi dāng liǔ xù hún wú jì,luò xiàng tái yīn jué yǒu hén。
独爱羽衣花下客,玉笙声断月黄昏。dú ài yǔ yī huā xià kè,yù shēng shēng duàn yuè huáng hūn。

落花

徐熥

春光九十似飞蓬,点径残英片片红。chūn guāng jiǔ shí shì fēi péng,diǎn jìng cán yīng piàn piàn hóng。
逐水几看过涧壑,因风时得入帘栊。zhú shuǐ jǐ kàn guò jiàn hè,yīn fēng shí dé rù lián lóng。
杜鹃有恨啼新泪,蛱蝶无心恋旧丛。dù juān yǒu hèn tí xīn lèi,jiá dié wú xīn liàn jiù cóng。
独有香魂飞不散,明年仍发故枝中。dú yǒu xiāng hún fēi bù sàn,míng nián réng fā gù zhī zhōng。

落花

徐熥

佳人无计可留春,每见纷飞只自颦。jiā rén wú jì kě liú chūn,měi jiàn fēn fēi zhǐ zì pín。
总为韶华能起恨,亦缘衰谢易伤神。zǒng wèi sháo huá néng qǐ hèn,yì yuán shuāi xiè yì shāng shén。
轻狂已逐泥中絮,流落空沾马后尘。qīng kuáng yǐ zhú ní zhōng xù,liú luò kōng zhān mǎ hòu chén。
莫惜花前频载酒,浮生能得几花辰。mò xī huā qián pín zài jiǔ,fú shēng néng dé jǐ huā chén。

落花

徐熥

一番风雨一番怜,却笑东皇浪有权。yī fān fēng yǔ yī fān lián,què xiào dōng huáng làng yǒu quán。
才见芳英明苑上,忽惊飞片落阶前。cái jiàn fāng yīng míng yuàn shàng,hū jīng fēi piàn luò jiē qián。
倦游公子辞金谷,醉舞佳人卸翠钿。juàn yóu gōng zi cí jīn gǔ,zuì wǔ jiā rén xiè cuì diàn。
惆怅春光容易度,不堪凭槛听啼鹃。chóu chàng chūn guāng róng yì dù,bù kān píng kǎn tīng tí juān。

落花

徐熥

乍见清池映晓妆,惊看池面贴残芳。zhà jiàn qīng chí yìng xiǎo zhuāng,jīng kàn chí miàn tiē cán fāng。
武陵溪上春风暗,杜曲园中夜雨狂。wǔ líng xī shàng chūn fēng àn,dù qū yuán zhōng yè yǔ kuáng。
绿叶成阴空自媚,红英落尽尚馀香。lǜ yè chéng yīn kōng zì mèi,hóng yīng luò jǐn shàng yú xiāng。
含情最恨东君恶,不向人间理断肠。hán qíng zuì hèn dōng jūn è,bù xiàng rén jiān lǐ duàn cháng。

桃花片

徐熥

一夜天孙剪绛绡,满林红雨乱萧萧。yī yè tiān sūn jiǎn jiàng xiāo,mǎn lín hóng yǔ luàn xiāo xiāo。
武陵溪上香魂散,露井风前艳质销。wǔ líng xī shàng xiāng hún sàn,lù jǐng fēng qián yàn zhì xiāo。
粉黛凋残留半靥,胭脂零落带馀娇。fěn dài diāo cán liú bàn yè,yān zhī líng luò dài yú jiāo。
崔郎肠断寻春处,人面花容两寂寥。cuī láng cháng duàn xún chūn chù,rén miàn huā róng liǎng jì liáo。

水中花影

徐熥

一枝浓艳俯沧浪,仿佛还疑镜里妆。yī zhī nóng yàn fǔ cāng làng,fǎng fú hái yí jìng lǐ zhuāng。
波面波心飞蛱蝶,树头树尾宿鸳鸯。bō miàn bō xīn fēi jiá dié,shù tóu shù wěi sù yuān yāng。
浮萍点缀偏生色,流沫潺湲岂有香。fú píng diǎn zhuì piān shēng sè,liú mò chán yuán qǐ yǒu xiāng。
借问娇姿谁得似,洛神方在水中央。jiè wèn jiāo zī shuí dé shì,luò shén fāng zài shuǐ zhōng yāng。

夕阳

徐熥

羲驭难留忽已西,东山犹带一痕低。xī yù nán liú hū yǐ xī,dōng shān yóu dài yī hén dī。
能催古寺疏钟起,渐听孤城画角齐。néng cuī gǔ sì shū zhōng qǐ,jiàn tīng gū chéng huà jiǎo qí。
影入芦汀群雁落,光衔茅屋乱鸡栖。yǐng rù lú tīng qún yàn luò,guāng xián máo wū luàn jī qī。
此时谁是销魂者,戍妇闺中最惨悽。cǐ shí shuí shì xiāo hún zhě,shù fù guī zhōng zuì cǎn qī。

花影

徐熥

斜阳影里月明中,一种葳蕤幻两丛。xié yáng yǐng lǐ yuè míng zhōng,yī zhǒng wēi ruí huàn liǎng cóng。
零露滴时还荡漾,轻云遮处更朦胧。líng lù dī shí hái dàng yàng,qīng yún zhē chù gèng méng lóng。
风吹频觉娇无力,天暝方知色是空。fēng chuī pín jué jiāo wú lì,tiān míng fāng zhī sè shì kōng。
忽讶落英飞满径,几回持帚误呼童。hū yà luò yīng fēi mǎn jìng,jǐ huí chí zhǒu wù hū tóng。