古诗词

赠胡外史

徐熥

钱塘风景真奇绝,吴山苍翠湖光白。qián táng fēng jǐng zhēn qí jué,wú shān cāng cuì hú guāng bái。
山川灵秀萃何人,之子飘然自高格。shān chuān líng xiù cuì hé rén,zhī zi piāo rán zì gāo gé。
生来踪迹压尘埃,湖海狂游亦壮哉。shēng lái zōng jì yā chén āi,hú hǎi kuáng yóu yì zhuàng zāi。
振衣频陟云龙顶,仗剑曾登戏马台。zhèn yī pín zhì yún lóng dǐng,zhàng jiàn céng dēng xì mǎ tái。
燕秦楚越行皆遍,又泛扁舟过海甸。yàn qín chǔ yuè xíng jiē biàn,yòu fàn biǎn zhōu guò hǎi diān。
九鲤湖边信短筇,武夷山上开华宴。jiǔ lǐ hú biān xìn duǎn qióng,wǔ yí shān shàng kāi huá yàn。
游兴年来尚未央,温陵剑水复清漳。yóu xīng nián lái shàng wèi yāng,wēn líng jiàn shuǐ fù qīng zhāng。
三秋石鼓簪黄菊,五月枫亭摘荔香。sān qiū shí gǔ zān huáng jú,wǔ yuè fēng tíng zhāi lì xiāng。
羡君怀抱何潇洒,知君不是悠悠者。xiàn jūn huái bào hé xiāo sǎ,zhī jūn bù shì yōu yōu zhě。
世路由来遇合难,风尘莫怨知音寡。shì lù yóu lái yù hé nán,fēng chén mò yuàn zhī yīn guǎ。
伊余癖性好遨游,与子交驩几度秋。yī yú pǐ xìng hǎo áo yóu,yǔ zi jiāo huān jǐ dù qiū。
春风竹外频来往,夜月花间递唱酬。chūn fēng zhú wài pín lái wǎng,yè yuè huā jiān dì chàng chóu。
唱酬来往情偏好,漫把交情同草草。chàng chóu lái wǎng qíng piān hǎo,màn bǎ jiāo qíng tóng cǎo cǎo。
囊里无钱休叹嗟,尊中有酒须倾倒。náng lǐ wú qián xiū tàn jiē,zūn zhōng yǒu jiǔ xū qīng dào。
胡生胡生何太奇,余每谈诗君解颐。hú shēng hú shēng hé tài qí,yú měi tán shī jūn jiě yí。
自堪意气称吾党,不但前身是画师。zì kān yì qì chēng wú dǎng,bù dàn qián shēn shì huà shī。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

王百谷招集南有堂

徐熥

故人三载别,此日一尊同。gù rén sān zài bié,cǐ rì yī zūn tóng。
庵度旃檀雨,池凉蘋蓼风。ān dù zhān tán yǔ,chí liáng píng liǎo fēng。
暮蝉归树急,残暑入林穷。mù chán guī shù jí,cán shǔ rù lín qióng。
座客多湖海,乡心因暂空。zuò kè duō hú hǎi,xiāng xīn yīn zàn kōng。

题姚叔乂玄散斋

徐熥

幽斋栖委巷,萧散寄高吟。yōu zhāi qī wěi xiàng,xiāo sàn jì gāo yín。
笔底青山债,尊前白发心。bǐ dǐ qīng shān zhài,zūn qián bái fā xīn。
俗缘闲渐减,玄理老弥深。sú yuán xián jiàn jiǎn,xuán lǐ lǎo mí shēn。
三径蓬蒿满,唯容二仲寻。sān jìng péng hāo mǎn,wéi róng èr zhòng xún。

同沈稚咸过寒山寺访旭公

徐熥

曲岸暂维舟,精庐访比邱。qū àn zàn wéi zhōu,jīng lú fǎng bǐ qiū。
钟声闻半夜,杯影见中流。zhōng shēng wén bàn yè,bēi yǐng jiàn zhōng liú。
榻倚干花晚,房开万竹秋。tà yǐ gàn huā wǎn,fáng kāi wàn zhú qiū。
相看成一笑,疑是虎溪游。xiāng kàn chéng yī xiào,yí shì hǔ xī yóu。

赠刘会卿保御

徐熥

但得筋骸健,何妨鬓发苍。dàn dé jīn hái jiàn,hé fáng bìn fā cāng。
诗成开白社,书就秘青囊。shī chéng kāi bái shè,shū jiù mì qīng náng。
世事闲能遣,机心老易忘。shì shì xián néng qiǎn,jī xīn lǎo yì wàng。
时时留客醉,丝竹满高堂。shí shí liú kè zuì,sī zhú mǎn gāo táng。

赠沈公绳

徐熥

久已称三绝,真如顾虎头。jiǔ yǐ chēng sān jué,zhēn rú gù hǔ tóu。
杜门闲自得,于世澹无求。dù mén xián zì dé,yú shì dàn wú qiú。
丘壑胸中相,潇湘笔底秋。qiū hè xiōng zhōng xiāng,xiāo xiāng bǐ dǐ qiū。
沈郎腰细尽,盘礴未能休。shěn láng yāo xì jǐn,pán bó wèi néng xiū。

哭盐官斯学上人

徐熥

微尘元世界,师已厌微尘。wēi chén yuán shì jiè,shī yǐ yàn wēi chén。
满月初圆果,浮云易了身。mǎn yuè chū yuán guǒ,fú yún yì le shēn。
昙花天外散,金骨塔中新。tán huā tiān wài sàn,jīn gǔ tǎ zhōng xīn。
不作无生想,闻之应损神。bù zuò wú shēng xiǎng,wén zhī yīng sǔn shén。

常山道中

徐熥

来时逢朔雪,归路又秋风。lái shí féng shuò xuě,guī lù yòu qiū fēng。
客计惭羸马,乡心逐去鸿。kè jì cán léi mǎ,xiāng xīn zhú qù hóng。
喜看闽地近,渐见越山穷。xǐ kàn mǐn dì jìn,jiàn jiàn yuè shān qióng。
想到家林日,篱花开几丛。xiǎng dào jiā lín rì,lí huā kāi jǐ cóng。

经旧游怀康元龙

徐熥

西陵分别后,踪迹各飘零。xī líng fēn bié hòu,zōng jì gè piāo líng。
又见枫林赤,依然酒幔青。yòu jiàn fēng lín chì,yī rán jiǔ màn qīng。
关河仍旧路,风雪忆邮亭。guān hé réng jiù lù,fēng xuě yì yóu tíng。
独坐孤灯下,疏砧未可听。dú zuò gū dēng xià,shū zhēn wèi kě tīng。

鹅湖晚行

徐熥

一径入莓苔,前峰夕照催。yī jìng rù méi tái,qián fēng xī zhào cuī。
饥乌绕树去,乳犊出林来。jī wū rào shù qù,rǔ dú chū lín lái。
山色自然秀,野花无意开。shān sè zì rán xiù,yě huā wú yì kāi。
村村足幽趣,差得少迟回。cūn cūn zú yōu qù,chà dé shǎo chí huí。

车盘驿

徐熥

征途秋草遍,客子倦知还。zhēng tú qiū cǎo biàn,kè zi juàn zhī hái。
岁晚缫车急,年荒水碓闲。suì wǎn sāo chē jí,nián huāng shuǐ duì xián。
峰峦青络绎,溪涧绿回环。fēng luán qīng luò yì,xī jiàn lǜ huí huán。
落日苍茫外,何山是故山。luò rì cāng máng wài,hé shān shì gù shān。

秋日载酒同陈汝翔黄伯宠惟起惟扬二弟访王玉生郊居

徐熥

绿酒因君载,青山与客同。lǜ jiǔ yīn jūn zài,qīng shān yǔ kè tóng。
画成真道子,隐去即庞公。huà chéng zhēn dào zi,yǐn qù jí páng gōng。
丘壑村村合,桑林巷巷通。qiū hè cūn cūn hé,sāng lín xiàng xiàng tōng。
坐来香不断,窗外木犀风。zuò lái xiāng bù duàn,chuāng wài mù xī fēng。

冬夜袁无竞过酌

徐熥

钟声排小阁,灯影坠孤尊。zhōng shēng pái xiǎo gé,dēng yǐng zhuì gū zūn。
竹净云阴薄,花疏霜气繁。zhú jìng yún yīn báo,huā shū shuāng qì fán。
卑喧虽近市,幽僻亦深村。bēi xuān suī jìn shì,yōu pì yì shēn cūn。
坐久儿童睡,山风自掩门。zuò jiǔ ér tóng shuì,shān fēng zì yǎn mén。

归次建溪闻郑君大讣诗以哭之

徐熥

忽尔传君死,犹疑讣未真。hū ěr chuán jūn sǐ,yóu yí fù wèi zhēn。
哀来魂欲断,痛定泪沾巾。āi lái hún yù duàn,tòng dìng lèi zhān jīn。
泉路何其近,皇天太不仁。quán lù hé qí jìn,huáng tiān tài bù rén。
高阳修旧社,应少白头人。gāo yáng xiū jiù shè,yīng shǎo bái tóu rén。

归次建溪闻郑君大讣诗以哭之

徐熥

送我荷亭上,相看惜解携。sòng wǒ hé tíng shàng,xiāng kàn xī jiě xié。
生离犹唧唧,死别重凄凄。shēng lí yóu jī jī,sǐ bié zhòng qī qī。
世不容豪侠,天疑爱滑稽。shì bù róng háo xiá,tiān yí ài huá jī。
魂兮招不返,歌罢数行啼。hún xī zhāo bù fǎn,gē bà shù xíng tí。

归次建溪闻郑君大讣诗以哭之

徐熥

正拟还家日,对君怀抱开。zhèng nǐ hái jiā rì,duì jūn huái bào kāi。
如何千万语,总作一声哀。rú hé qiān wàn yǔ,zǒng zuò yī shēng āi。
泪不到泉壤,书难通夜台。lèi bù dào quán rǎng,shū nán tōng yè tái。
或君灵爽在,知我已归来。huò jūn líng shuǎng zài,zhī wǒ yǐ guī lái。