古诗词

赠王少文

徐熥

王生今年才十几,籍籍香名满人耳。wáng shēng jīn nián cái shí jǐ,jí jí xiāng míng mǎn rén ěr。
已诧文章泻大河,更夸神骨澄秋水。yǐ chà wén zhāng xiè dà hé,gèng kuā shén gǔ chéng qiū shuǐ。
目下三行腹五车,志如鸿鹄书龙蛇。mù xià sān xíng fù wǔ chē,zhì rú hóng gǔ shū lóng shé。
遨游竟日车多果,烂漫千言笔有花。áo yóu jìng rì chē duō guǒ,làn màn qiān yán bǐ yǒu huā。
羡子襟怀何卓荦,羡子高谈何岳岳。xiàn zi jīn huái hé zhuó luò,xiàn zi gāo tán hé yuè yuè。
五色争看鸑鷟文,片言能折充宗角。wǔ sè zhēng kàn yuè zhuó wén,piàn yán néng zhé chōng zōng jiǎo。
日来相见即相欢,同心臭味如金兰。rì lái xiāng jiàn jí xiāng huān,tóng xīn chòu wèi rú jīn lán。
高才岂复论长吉,年少还应陋子安。gāo cái qǐ fù lùn zhǎng jí,nián shǎo hái yīng lòu zi ān。
莫笑相逢频倒屣,如此宁馨谁可拟。mò xiào xiāng féng pín dào xǐ,rú cǐ níng xīn shuí kě nǐ。
堪叹茫茫宇宙间,眼中之人惟有尔。kān tàn máng máng yǔ zhòu jiān,yǎn zhōng zhī rén wéi yǒu ěr。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

咏佛手柑

徐熥

兜罗软似绵,移种到人天。dōu luó ruǎn shì mián,yí zhǒng dào rén tiān。
妙相终成果,清香不让莲。miào xiāng zhōng chéng guǒ,qīng xiāng bù ràng lián。
交枝疑合掌,屈指欲为拳。jiāo zhī yí hé zhǎng,qū zhǐ yù wèi quán。
肯向车中掷,留将供法筵。kěn xiàng chē zhōng zhì,liú jiāng gōng fǎ yán。

喜康元龙归自灵武

徐熥

自逐征西府,空惊两鬓斑。zì zhú zhēng xī fǔ,kōng jīng liǎng bìn bān。
尘沙过陇水,风雪度萧关。chén shā guò lǒng shuǐ,fēng xuě dù xiāo guān。
刁斗边城暗,烽烟戍垒闲。diāo dòu biān chéng àn,fēng yān shù lěi xián。
故园初下马,一剑在腰间。gù yuán chū xià mǎ,yī jiàn zài yāo jiān。

挽周候官

徐熥

双凫何处飞,父老泣沾衣。shuāng fú hé chù fēi,fù lǎo qì zhān yī。
旧客云同散,虚名露易晞。jiù kè yún tóng sàn,xū míng lù yì xī。
关河孤榇远,风雨旅魂归。guān hé gū chèn yuǎn,fēng yǔ lǚ hún guī。
他日过荒陇,松楸大几围。tā rì guò huāng lǒng,sōng qiū dà jǐ wéi。

柬陈汝大

徐熥

爱君栖隐处,一室白云深。ài jūn qī yǐn chù,yī shì bái yún shēn。
古壁藤花乱,空庭桐叶阴。gǔ bì téng huā luàn,kōng tíng tóng yè yīn。
静能销世态,老得遂闲心。jìng néng xiāo shì tài,lǎo dé suì xián xīn。
自愧嵇生懒,经年不入林。zì kuì jī shēng lǎn,jīng nián bù rù lín。

送陈可栋还松溪

徐熥

相见复离群,一杯歌送君。xiāng jiàn fù lí qún,yī bēi gē sòng jūn。
轻红辞荔火,寒翠梦松云。qīng hóng cí lì huǒ,hán cuì mèng sōng yún。
树影缘山转,溪流向县分。shù yǐng yuán shān zhuǎn,xī liú xiàng xiàn fēn。
蝉声修竹里,明日不同闻。chán shēng xiū zhú lǐ,míng rì bù tóng wén。

送陈汝翔游龙虎山

徐熥

布褐与黄冠,遥寻正一坛。bù hè yǔ huáng guān,yáo xún zhèng yī tán。
灵符求玉印,神鼎问金丹。líng fú qiú yù yìn,shén dǐng wèn jīn dān。
礼斗七灯焰,降魔双剑寒。lǐ dòu qī dēng yàn,jiàng mó shuāng jiàn hán。
龙沙遗谶合,计日待骖鸾。lóng shā yí chèn hé,jì rì dài cān luán。

送陈彦宗之永嘉

徐熥

皖城归未久,又复向东瓯。wǎn chéng guī wèi jiǔ,yòu fù xiàng dōng ōu。
总为饥寒出,不然何所求。zǒng wèi jī hán chū,bù rán hé suǒ qiú。
帆飞瘴雨湿,衣触火云流。fān fēi zhàng yǔ shī,yī chù huǒ yún liú。
纵是囊羞涩,还须雁宕游。zòng shì náng xiū sè,hái xū yàn dàng yóu。

送余印卿秀才还濉阳

徐熥

相违虽不远,相送亦应难。xiāng wéi suī bù yuǎn,xiāng sòng yì yīng nán。
宝剑脱为赠,瑶琴何处弹。bǎo jiàn tuō wèi zèng,yáo qín hé chù dàn。
行装三伏雨,孤棹百重滩。xíng zhuāng sān fú yǔ,gū zhào bǎi zhòng tān。
想到家林日,犹怀荔子丹。xiǎng dào jiā lín rì,yóu huái lì zi dān。

送郑震卿之吴越寻兄

徐熥

汝兄游不返,汝去远相寻。rǔ xiōng yóu bù fǎn,rǔ qù yuǎn xiāng xún。
试问孤身客,飘零何至今。shì wèn gū shēn kè,piāo líng hé zhì jīn。
见时应恸哭,语罢定伤心。jiàn shí yīng tòng kū,yǔ bà dìng shāng xīn。
坐待离群雁,联翩向故林。zuò dài lí qún yàn,lián piān xiàng gù lín。

送林应卿进士理梧州

徐熥

拥传过藤峡,开衙傍郁林。yōng chuán guò téng xiá,kāi yá bàng yù lín。
苍梧寒岫翠,青草瘴云深。cāng wú hán xiù cuì,qīng cǎo zhàng yún shēn。
蛮吏多夷礼,猺民杂土音。mán lì duō yí lǐ,yáo mín zá tǔ yīn。
此乡山水好,公暇足登临。cǐ xiāng shān shuǐ hǎo,gōng xiá zú dēng lín。

送张公鲁还甬东

徐熥

知己难为别,况逢摇落时。zhī jǐ nán wèi bié,kuàng féng yáo luò shí。
断猿吟树惨,羸马过山迟。duàn yuán yín shù cǎn,léi mǎ guò shān chí。
夜月严陵濑,秋风贺监祠。yè yuè yán líng lài,qiū fēng hè jiān cí。
清狂怀小阮,谁共竹林期。qīng kuáng huái xiǎo ruǎn,shuí gòng zhú lín qī。

答赠黄君甫

徐熥

家居延水濆,剑佩七星文。jiā jū yán shuǐ fén,jiàn pèi qī xīng wén。
竹杖干山月,荷衣五岳云。zhú zhàng gàn shān yuè,hé yī wǔ yuè yún。
迹多方外见,名喜世间闻。jì duō fāng wài jiàn,míng xǐ shì jiān wén。
从此辞尘网,飘飘鸾鹤群。cóng cǐ cí chén wǎng,piāo piāo luán hè qún。

寄朱善侯秀才

徐熥

虽然盖未倾,年少即闻名。suī rán gài wèi qīng,nián shǎo jí wén míng。
才似王文考,狂如祢正平。cái shì wáng wén kǎo,kuáng rú mí zhèng píng。
鸡坛盟越国,龙剑出丰城。jī tán méng yuè guó,lóng jiàn chū fēng chéng。
自有惊人语,看君时一鸣。zì yǒu jīng rén yǔ,kàn jūn shí yī míng。

哭王孔振客死泸州

徐熥

飘零万里客,客死更谁依。piāo líng wàn lǐ kè,kè sǐ gèng shuí yī。
路远讣音缓,家贫吊者稀。lù yuǎn fù yīn huǎn,jiā pín diào zhě xī。
巴歌舁榇曲,橦布附身衣。bā gē yú chèn qū,tóng bù fù shēn yī。
蜀道难如此,游魂归不归。shǔ dào nán rú cǐ,yóu hún guī bù guī。

哭顾道行先生

徐熥

谁谓江干别,竟成生死分。shuí wèi jiāng gàn bié,jìng chéng shēng sǐ fēn。
梨园翻薤露,苔馆閟萝云。lí yuán fān xiè lù,tái guǎn bì luó yún。
地远讣难定,天高哭不闻。dì yuǎn fù nán dìng,tiān gāo kū bù wén。
酬恩空一剑,何敢挂孤坟。chóu ēn kōng yī jiàn,hé gǎn guà gū fén。