古诗词

蜀道难送王震甫之临邛省刺史兄

徐熥

蜀道本是蚕丛域,古来元不通中国。shǔ dào běn shì cán cóng yù,gǔ lái yuán bù tōng zhōng guó。
秦帝金牛计太奇,五丁费尽开山力。qín dì jīn niú jì tài qí,wǔ dīng fèi jǐn kāi shān lì。
鬼斧神功山为开,悬崖绝壁真奇哉。guǐ fǔ shén gōng shān wèi kāi,xuán yá jué bì zhēn qí zāi。
滟滪瞿塘水势猛,波流日夜声喧豗。yàn yù qú táng shuǐ shì měng,bō liú rì yè shēng xuān huī。
中有畏途称剑阁,羊肠鸟道山形恶。zhōng yǒu wèi tú chēng jiàn gé,yáng cháng niǎo dào shān xíng è。
天梯石栈度偏难,鬼见为愁蛇为却。tiān tī shí zhàn dù piān nán,guǐ jiàn wèi chóu shé wèi què。
猿狖呼群接臂行,山魈野魅作人声。yuán yòu hū qún jiē bì xíng,shān xiāo yě mèi zuò rén shēng。
愁云惨淡日无色,行人此际难为情。chóu yún cǎn dàn rì wú sè,xíng rén cǐ jì nán wèi qíng。
蜀道之难已如此,临邛险恶尤无比。shǔ dào zhī nán yǐ rú cǐ,lín qióng xiǎn è yóu wú bǐ。
风俗由来似吐番,州城半绕平羌水。fēng sú yóu lái shì tǔ fān,zhōu chéng bàn rào píng qiāng shuǐ。
君家伯氏贤大夫,五马蹀躞专城居。jūn jiā bó shì xián dà fū,wǔ mǎ dié xiè zhuān chéng jū。
几度经过九折阪,宁为叱驭无回车。jǐ dù jīng guò jiǔ zhé bǎn,níng wèi chì yù wú huí chē。
闽蜀山川何隔越,寻兄万里堪愁绝。mǐn shǔ shān chuān hé gé yuè,xún xiōng wàn lǐ kān chóu jué。
匕首长飞象耳云,马头几看峨眉月。bǐ shǒu zhǎng fēi xiàng ěr yún,mǎ tóu jǐ kàn é méi yuè。
于今西北正烽烟,羌笛胡笳听惨然。yú jīn xī běi zhèng fēng yān,qiāng dí hú jiā tīng cǎn rán。
中宵起坐肠空断,客路思家泪欲连。zhōng xiāo qǐ zuò cháng kōng duàn,kè lù sī jiā lèi yù lián。
蜀道之难应莫叹,长途惟有加餐饭。shǔ dào zhī nán yīng mò tàn,zhǎng tú wéi yǒu jiā cān fàn。
鹡鸰原上正相思,劝君休起乡关恨。jí líng yuán shàng zhèng xiāng sī,quàn jūn xiū qǐ xiāng guān hèn。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

忆故园梅花

徐熥

衰柳长途恨,寒梅故国思。shuāi liǔ zhǎng tú hèn,hán méi gù guó sī。
微霜虚矮屋,残月冷疏篱。wēi shuāng xū ǎi wū,cán yuè lěng shū lí。
陇外人难寄,林中客到谁。lǒng wài rén nán jì,lín zhōng kè dào shuí。
藤山欢赏处,又是隔年期。téng shān huān shǎng chù,yòu shì gé nián qī。

北地

徐熥

北地非吾土,重游信可哀。běi dì fēi wú tǔ,zhòng yóu xìn kě āi。
鸦声喧白骨,马足起黄埃。yā shēng xuān bái gǔ,mǎ zú qǐ huáng āi。
野旷衰杨柳,田荒变草莱。yě kuàng shuāi yáng liǔ,tián huāng biàn cǎo lái。
江南风物好,一望一徘徊。jiāng nán fēng wù hǎo,yī wàng yī pái huái。

至京

徐熥

客途劳役息,帝里物华新。kè tú láo yì xī,dì lǐ wù huá xīn。
马踏交河月,莺传上苑春。mǎ tà jiāo hé yuè,yīng chuán shàng yuàn chūn。
曙光开柳陌,云气恋枫宸。shǔ guāng kāi liǔ mò,yún qì liàn fēng chén。
应待临轩日,抽毫赋大人。yīng dài lín xuān rì,chōu háo fù dà rén。

辛夘除夜姑蔑舟中

徐熥

客路行无尽,终天恨转深。kè lù xíng wú jǐn,zhōng tiān hèn zhuǎn shēn。
乾坤乌鸟泪,风雨狖猿吟。qián kūn wū niǎo lèi,fēng yǔ yòu yuán yín。
爆竹催残腊,梅花忆故林。bào zhú cuī cán là,méi huā yì gù lín。
未能委沟壑,聊慰北堂心。wèi néng wěi gōu hè,liáo wèi běi táng xīn。

送郭士龙

徐熥

送尔不能歌,相看意若何。sòng ěr bù néng gē,xiāng kàn yì ruò hé。
离心寄云水,春梦隔关河。lí xīn jì yún shuǐ,chūn mèng gé guān hé。
草色晴尤媚,莺声暖渐和。cǎo sè qíng yóu mèi,yīng shēng nuǎn jiàn hé。
梁间悬榻在,莫惜数来过。liáng jiān xuán tà zài,mò xī shù lái guò。

送叶廷荩

徐熥

我本倦游者,送君增苦颜。wǒ běn juàn yóu zhě,sòng jūn zēng kǔ yán。
潮声螺女渡,归梦壶公山。cháo shēng luó nǚ dù,guī mèng hú gōng shān。
春色莺啼外,行程鸟道间。chūn sè yīng tí wài,xíng chéng niǎo dào jiān。
所嗟璚树远,何日更追攀。suǒ jiē qióng shù yuǎn,hé rì gèng zhuī pān。

病中得王少文诗

徐熥

山楼才信宿,偃卧各经旬。shān lóu cái xìn sù,yǎn wò gè jīng xún。
负此看花约,蹉跎欲暮春。fù cǐ kàn huā yuē,cuō tuó yù mù chūn。
诗从愁里答,神向梦中亲。shī cóng chóu lǐ dá,shén xiàng mèng zhōng qīn。
谁复怜同病,相思长苦辛。shuí fù lián tóng bìng,xiāng sī zhǎng kǔ xīn。

哭张隐君

徐熥

先令云亡日,君犹恸哭过。xiān lìng yún wáng rì,jūn yóu tòng kū guò。
芝焚方自叹,薤露忽成歌。zhī fén fāng zì tàn,xiè lù hū chéng gē。
耆旧乡中少,交游梦里多。qí jiù xiāng zhōng shǎo,jiāo yóu mèng lǐ duō。
因之动凄楚,肠断更如何。yīn zhī dòng qī chǔ,cháng duàn gèng rú hé。

与惟秦夜话因怀惟起客水西

徐熥

春宵何太短,忽忽已三更。chūn xiāo hé tài duǎn,hū hū yǐ sān gèng。
灯散疏林影,蛩传古砌声。dēng sàn shū lín yǐng,qióng chuán gǔ qì shēng。
谈深尘虑息,坐久月华生。tán shēn chén lǜ xī,zuò jiǔ yuè huá shēng。
为忆溪行者,应含两地情。wèi yì xī xíng zhě,yīng hán liǎng dì qíng。

寒食日熙吉玉生惟秦振狂伯孺少文集绿玉斋

徐熥

佳节逢寒食,孤斋聚德星。jiā jié féng hán shí,gū zhāi jù dé xīng。
谈应同稷下,会可比兰亭。tán yīng tóng jì xià,huì kě bǐ lán tíng。
粥煮杨花白,尊浮竹叶青。zhōu zhǔ yáng huā bái,zūn fú zhú yè qīng。
春光能有几,取醉莫教醒。chūn guāng néng yǒu jǐ,qǔ zuì mò jiào xǐng。

喜兴公弟游方广嵓归

徐熥

犬吠竹间扉,游山客乍归。quǎn fèi zhú jiān fēi,yóu shān kè zhà guī。
杖头岚翠在,衣上水帘飞。zhàng tóu lán cuì zài,yī shàng shuǐ lián fēi。
路入羚羊谷,舟停鸥鹭矶。lù rù líng yáng gǔ,zhōu tíng ōu lù jī。
惭余多胜具,此地却相违。cán yú duō shèng jù,cǐ dì què xiāng wéi。

石嵩废寺

徐熥

寺废久无钟,禅关掩万峰。sì fèi jiǔ wú zhōng,chán guān yǎn wàn fēng。
空廊惟卧虎,弃钵不归龙。kōng láng wéi wò hǔ,qì bō bù guī lóng。
墙塌埋残碣,苔深翳古松。qiáng tā mái cán jié,tái shēn yì gǔ sōng。
倘非樵子引,那识往来踪。tǎng fēi qiáo zi yǐn,nà shí wǎng lái zōng。

春暮送周乔卿

徐熥

忽惊春已去,况复送君归。hū jīng chūn yǐ qù,kuàng fù sòng jūn guī。
别意有如此,前途花正飞。bié yì yǒu rú cǐ,qián tú huā zhèng fēi。
蝉声风外急,山色雨中微。chán shēng fēng wài jí,shān sè yǔ zhōng wēi。
后夜看明月,相思独掩扉。hòu yè kàn míng yuè,xiāng sī dú yǎn fēi。

送林宗大之玉田

徐熥

飞花满驿亭,送子出郊坰。fēi huā mǎn yì tíng,sòng zi chū jiāo jiōng。
马影云边见,蝉声雨后听。mǎ yǐng yún biān jiàn,chán shēng yǔ hòu tīng。
沙看两岸白,山到五峰青。shā kàn liǎng àn bái,shān dào wǔ fēng qīng。
试向中宵望,何人是客星。shì xiàng zhōng xiāo wàng,hé rén shì kè xīng。

送陈道育下第归玉融

徐熥

怜汝复弃置,归寻海上山。lián rǔ fù qì zhì,guī xún hǎi shàng shān。
相逢俱落魄,何以破愁颜。xiāng féng jù luò pò,hé yǐ pò chóu yán。
古渡春流外,孤城瘴雾间。gǔ dù chūn liú wài,gū chéng zhàng wù jiān。
离心当此夜,空对白云闲。lí xīn dāng cǐ yè,kōng duì bái yún xián。