古诗词

西湖飞来峰歌

徐熥

我生性爱游名山,黄冠布褐常跻攀。wǒ shēng xìng ài yóu míng shān,huáng guān bù hè cháng jī pān。
一丘一壑稍险怪,往往大啸开心颜。yī qiū yī hè shāo xiǎn guài,wǎng wǎng dà xiào kāi xīn yán。
此峰幽邃称奇绝,何处飞来忘岁月。cǐ fēng yōu suì chēng qí jué,hé chù fēi lái wàng suì yuè。
自是神灵运化工,谁将鬼斧施剞劂。zì shì shén líng yùn huà gōng,shuí jiāng guǐ fǔ shī jī jué。
山形突兀又玲珑,悬厓阴洞遥相通。shān xíng tū wù yòu líng lóng,xuán yá yīn dòng yáo xiāng tōng。
红泉滴沥归深涧,碧磴岧峣接太空。hóng quán dī lì guī shēn jiàn,bì dèng tiáo yáo jiē tài kōng。
森罗青壁如屏障,窱䆗萦纡非一状。sēn luó qīng bì rú píng zhàng,tiǎo yǎo yíng yū fēi yī zhuàng。
岩下时喧万壑声,石间尽刻诸天像。yán xià shí xuān wàn hè shēng,shí jiān jǐn kè zhū tiān xiàng。
翠色遥飞九里松,白云长出两高峰。cuì sè yáo fēi jiǔ lǐ sōng,bái yún zhǎng chū liǎng gāo fēng。
冷泉露下澄清溜,灵隐风高送暮钟。lěng quán lù xià chéng qīng liū,líng yǐn fēng gāo sòng mù zhōng。
我到山中歇还陟,骇目惊心劳应接。wǒ dào shān zhōng xiē hái zhì,hài mù jīng xīn láo yīng jiē。
奇迹应夸天下无,仙都自与尘凡别。qí jì yīng kuā tiān xià wú,xiān dōu zì yǔ chén fán bié。
洞门吟眺欲斜晖,坐破苍苔未忍归。dòng mén yín tiào yù xié huī,zuò pò cāng tái wèi rěn guī。
几片寒云生杖屦,半林微月照僧衣。jǐ piàn hán yún shēng zhàng jù,bàn lín wēi yuè zhào sēng yī。
殷勤记取归时路,日暮云深不知处。yīn qín jì qǔ guī shí lù,rì mù yún shēn bù zhī chù。
由来造化妒神奇,只恐飞来又飞去。yóu lái zào huà dù shén qí,zhǐ kǒng fēi lái yòu fēi qù。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

题画翡翠

徐熥

长喙如朱翠羽齐,寒芦聊借一枝栖。zhǎng huì rú zhū cuì yǔ qí,hán lú liáo jiè yī zhī qī。
越裳久已无人贡,好向林中自在啼。yuè shang jiǔ yǐ wú rén gòng,hǎo xiàng lín zhōng zì zài tí。

题兴公扇面小景寄怀惟秦

徐熥

万仞高峰列翠屏,寒云流白树流青。wàn rèn gāo fēng liè cuì píng,hán yún liú bái shù liú qīng。
恍疑九曲同游日,对坐溪边铁笛亭。huǎng yí jiǔ qū tóng yóu rì,duì zuò xī biān tiě dí tíng。

题薛姬画芭蕉

徐熥

名冠青楼有几春,琉璃砚匣自随身。míng guān qīng lóu yǒu jǐ chūn,liú lí yàn xiá zì suí shēn。
相思不寄崔徽笔,但写红蕉当美人。xiāng sī bù jì cuī huī bǐ,dàn xiě hóng jiāo dāng měi rén。

题陈伯孺墨梅

徐熥

庾岭曾看雪万枝,生绡今见墨淋漓。yǔ lǐng céng kàn xuě wàn zhī,shēng xiāo jīn jiàn mò lín lí。
江南多少思归客,莫向天涯笛里吹。jiāng nán duō shǎo sī guī kè,mò xiàng tiān yá dí lǐ chuī。

题薛素画兰

徐熥

朱鸟窗前翠黛残,闲将幽恨寄齐纨。zhū niǎo chuāng qián cuì dài cán,xián jiāng yōu hèn jì qí wán。
薛家闺秀称双绝,洪度花笺素素兰。xuē jiā guī xiù chēng shuāng jué,hóng dù huā jiān sù sù lán。

题薛素画兰

徐熥

空说湘江九畹春,残枝憔悴不堪纫。kōng shuō xiāng jiāng jiǔ wǎn chūn,cán zhī qiáo cuì bù kān rèn。
深林岂是幽香少,半采天涯寄远人。shēn lín qǐ shì yōu xiāng shǎo,bàn cǎi tiān yá jì yuǎn rén。

题顾世卿画绯梅

徐熥

一枝玉质衬红妆,月里妖娆雪里香。yī zhī yù zhì chèn hóng zhuāng,yuè lǐ yāo ráo xuě lǐ xiāng。
莫向天台山下种,恐将春色误刘郎。mò xiàng tiān tái shān xià zhǒng,kǒng jiāng chūn sè wù liú láng。

题雪箫画兰

徐熥

齐纨开处便氤氲,移得天香澧水濆。qí wán kāi chù biàn yīn yūn,yí dé tiān xiāng lǐ shuǐ fén。
自有佳人留楚佩,不须重说马湘君。zì yǒu jiā rén liú chǔ pèi,bù xū zhòng shuō mǎ xiāng jūn。

题兴公昼山水

徐熥

古木萧萧荫溪曲,满山苍翠飞林麓。gǔ mù xiāo xiāo yīn xī qū,mǎn shān cāng cuì fēi lín lù。
扶筇行过小桥西,隐隐书声出茅屋。fú qióng xíng guò xiǎo qiáo xī,yǐn yǐn shū shēng chū máo wū。

题兴公昼山水

徐熥

山色苍茫烟水深,小舟撑出绿溪阴。shān sè cāng máng yān shuǐ shēn,xiǎo zhōu chēng chū lǜ xī yīn。
一竿独钓中流影,谁识悠悠隐者心。yī gān dú diào zhōng liú yǐng,shuí shí yōu yōu yǐn zhě xīn。

题葛玄方朱竹

徐熥

丹铅随意写生绡,幻出空林绛玉箫。dān qiān suí yì xiě shēng xiāo,huàn chū kōng lín jiàng yù xiāo。
五月十三曾一醉,至今红晕不能消。wǔ yuè shí sān céng yī zuì,zhì jīn hóng yūn bù néng xiāo。

题伯孺桃源图

徐熥

落尽桃花闭洞门,重来无处觅仙源。luò jǐn táo huā bì dòng mén,zhòng lái wú chù mì xiān yuán。
于今又隔千馀岁,知是秦人几代孙。yú jīn yòu gé qiān yú suì,zhī shì qín rén jǐ dài sūn。

题刘道子画果

徐熥

五指低垂缀一柯,名园佳果似兜罗。wǔ zhǐ dī chuí zhuì yī kē,míng yuán jiā guǒ shì dōu luó。
生来自有黄金相,欲向阿难顶上摩。shēng lái zì yǒu huáng jīn xiāng,yù xiàng ā nán dǐng shàng mó。

题刘道子画果

徐熥

岭南荔子似闽中,写出累累锦一丛。lǐng nán lì zi shì mǐn zhōng,xiě chū lèi lèi jǐn yī cóng。
记得高凉当日事,两株斜映小窗红。jì dé gāo liáng dāng rì shì,liǎng zhū xié yìng xiǎo chuāng hóng。

题樱桃黄鸟

徐熥

樱桃颗颗烂如霞,曾献炎方产内家。yīng táo kē kē làn rú xiá,céng xiàn yán fāng chǎn nèi jiā。
寄语金衣旧公子,不须衔出上阳花。jì yǔ jīn yī jiù gōng zi,bù xū xián chū shàng yáng huā。