古诗词

饮黄白仲娑罗馆兼柬屠纬真使君

徐熥

主人避客栖空谷,长日柴门稀剥啄。zhǔ rén bì kè qī kōng gǔ,zhǎng rì chái mén xī bō zhuó。
我来欲证大因缘,袖中片刺烦童仆。wǒ lái yù zhèng dà yīn yuán,xiù zhōng piàn cì fán tóng pū。
仓皇倒屣出相迎,青眼相看无世情。cāng huáng dào xǐ chū xiāng yíng,qīng yǎn xiāng kàn wú shì qíng。
狂来叱咤千夫废,醉后雄谈四座惊。kuáng lái chì zhà qiān fū fèi,zuì hòu xióng tán sì zuò jīng。
吾曹本是玄都客,当日同因酒过谪。wú cáo běn shì xuán dōu kè,dāng rì tóng yīn jiǔ guò zhé。
行满何须恋世缘,功成依旧归仙籍。xíng mǎn hé xū liàn shì yuán,gōng chéng yī jiù guī xiān jí。
色相由来非我身,凡夫谁识有真人。sè xiāng yóu lái fēi wǒ shēn,fán fū shuí shí yǒu zhēn rén。
片时结搆成炉鼎,一粒玄珠守谷神。piàn shí jié gòu chéng lú dǐng,yī lì xuán zhū shǒu gǔ shén。
仙师授我还丹秘,逢人岂肯轻开示。xiān shī shòu wǒ hái dān mì,féng rén qǐ kěn qīng kāi shì。
能将神气返虚空,自有灵光照天地。néng jiāng shén qì fǎn xū kōng,zì yǒu líng guāng zhào tiān dì。
黄白仲,屠纬真,暂时踪迹落红尘。huáng bái zhòng,tú wěi zhēn,zàn shí zōng jì luò hóng chén。
何时打得虚空碎,同出青天驾鹤轮。hé shí dǎ dé xū kōng suì,tóng chū qīng tiān jià hè lún。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

送李子行太守谪茶陵

徐熥

不为相逢叹陆沉,总缘离别易伤心。bù wèi xiāng féng tàn lù chén,zǒng yuán lí bié yì shāng xīn。
孤臣命似湘云薄,圣主恩同汉水深。gū chén mìng shì xiāng yún báo,shèng zhǔ ēn tóng hàn shuǐ shēn。

送李子行太守谪茶陵

徐熥

楚江遥望隔天涯,盛世南迁道路赊。chǔ jiāng yáo wàng gé tiān yá,shèng shì nán qiān dào lù shē。
满目春光无限泪,清明风雨马头花。mǎn mù chūn guāng wú xiàn lèi,qīng míng fēng yǔ mǎ tóu huā。

送李子行太守谪茶陵

徐熥

春雨潇潇春草微,片帆遥逐楚云飞。chūn yǔ xiāo xiāo chūn cǎo wēi,piàn fān yáo zhú chǔ yún fēi。
此行若过湘江路,莫吊三闾吊二妃。cǐ xíng ruò guò xiāng jiāng lù,mò diào sān lǘ diào èr fēi。

金山别闵龄

徐熥

古寺钟残暮霭收,人烟起处见瓜洲。gǔ sì zhōng cán mù ǎi shōu,rén yān qǐ chù jiàn guā zhōu。
长江渺渺愁无尽,况上秦淮万里舟。zhǎng jiāng miǎo miǎo chóu wú jǐn,kuàng shàng qín huái wàn lǐ zhōu。

芋江驿楼送张四之白下

徐熥

春风吹柳万条斜,此去金陵驿路赊。chūn fēng chuī liǔ wàn tiáo xié,cǐ qù jīn líng yì lù shē。
不必相思当后夜,片帆开处即天涯。bù bì xiāng sī dāng hòu yè,piàn fān kāi chù jí tiān yá。

怀谢在杭司理

徐熥

一片愁心两地分,三年人隔五湖云。yī piàn chóu xīn liǎng dì fēn,sān nián rén gé wǔ hú yún。
从来未识苕溪路,只是思君不梦君。cóng lái wèi shí sháo xī lù,zhǐ shì sī jūn bù mèng jūn。

仙宗寺

徐熥

古寺荒凉蔓草生,青山回合暮云平。gǔ sì huāng liáng màn cǎo shēng,qīng shān huí hé mù yún píng。
当年遗迹俱尘土,惟有流泉是旧声。dāng nián yí jì jù chén tǔ,wéi yǒu liú quán shì jiù shēng。

涌泉寺怀融上人

徐熥

忆昔团焦住化城,萧萧风雨佛灯明。yì xī tuán jiāo zhù huà chéng,xiāo xiāo fēng yǔ fú dēng míng。
于今重借云房宿,无复当年禅诵声。yú jīn zhòng jiè yún fáng sù,wú fù dāng nián chán sòng shēng。

与陈惟秦郑震卿宿老禅庵

徐熥

古寺钟残夜已分,三人同卧一床云。gǔ sì zhōng cán yè yǐ fēn,sān rén tóng wò yī chuáng yún。
他时此地闻钟夜,未必连床又是君。tā shí cǐ dì wén zhōng yè,wèi bì lián chuáng yòu shì jūn。

自鼓山历凤池寻白云洞不得误抵山麓而归口占寄赵用拙居士

徐熥

岧峣径路杳难分,猿鸟哀呼日半曛。tiáo yáo jìng lù yǎo nán fēn,yuán niǎo āi hū rì bàn xūn。
莫谓洞门今咫尺,不知犹隔几重云。mò wèi dòng mén jīn zhǐ chǐ,bù zhī yóu gé jǐ zhòng yún。

自鼓山历凤池寻白云洞不得误抵山麓而归口占寄赵用拙居士

徐熥

桃花流水自潺湲,晓起寻君日暮还。táo huā liú shuǐ zì chán yuán,xiǎo qǐ xún jūn rì mù hái。
不是渔郎迷去路,断无踪迹在人间。bù shì yú láng mí qù lù,duàn wú zōng jì zài rén jiān。

哭王少文秀才

徐熥

王郎本是大罗仙,暂谪人间二十年。wáng láng běn shì dà luó xiān,zàn zhé rén jiān èr shí nián。
一夜缑山仍控鹤,满天风露冷婵娟。yī yè gōu shān réng kòng hè,mǎn tiān fēng lù lěng chán juān。

哭王少文秀才

徐熥

去年春暮禁烟寒,把酒看花共倚栏。qù nián chūn mù jìn yān hán,bǎ jiǔ kàn huā gòng yǐ lán。
此日花开君不见,黄垆相隔路漫漫。cǐ rì huā kāi jūn bù jiàn,huáng lú xiāng gé lù màn màn。

哭王少文秀才

徐熥

龆龀能诗便有声,笔花长向梦中生。tiáo chèn néng shī biàn yǒu shēng,bǐ huā zhǎng xiàng mèng zhōng shēng。
如今玉树埋黄土,谁继风流竹下盟。rú jīn yù shù mái huáng tǔ,shuí jì fēng liú zhú xià méng。

哭王少文秀才

徐熥

素笺如练墨如云,年少临池独有君。sù jiān rú liàn mò rú yún,nián shǎo lín chí dú yǒu jūn。
旧日兰亭今寂寞,不堪开箧见遗文。jiù rì lán tíng jīn jì mò,bù kān kāi qiè jiàn yí wén。