古诗词

饮黄白仲娑罗馆兼柬屠纬真使君

徐熥

主人避客栖空谷,长日柴门稀剥啄。zhǔ rén bì kè qī kōng gǔ,zhǎng rì chái mén xī bō zhuó。
我来欲证大因缘,袖中片刺烦童仆。wǒ lái yù zhèng dà yīn yuán,xiù zhōng piàn cì fán tóng pū。
仓皇倒屣出相迎,青眼相看无世情。cāng huáng dào xǐ chū xiāng yíng,qīng yǎn xiāng kàn wú shì qíng。
狂来叱咤千夫废,醉后雄谈四座惊。kuáng lái chì zhà qiān fū fèi,zuì hòu xióng tán sì zuò jīng。
吾曹本是玄都客,当日同因酒过谪。wú cáo běn shì xuán dōu kè,dāng rì tóng yīn jiǔ guò zhé。
行满何须恋世缘,功成依旧归仙籍。xíng mǎn hé xū liàn shì yuán,gōng chéng yī jiù guī xiān jí。
色相由来非我身,凡夫谁识有真人。sè xiāng yóu lái fēi wǒ shēn,fán fū shuí shí yǒu zhēn rén。
片时结搆成炉鼎,一粒玄珠守谷神。piàn shí jié gòu chéng lú dǐng,yī lì xuán zhū shǒu gǔ shén。
仙师授我还丹秘,逢人岂肯轻开示。xiān shī shòu wǒ hái dān mì,féng rén qǐ kěn qīng kāi shì。
能将神气返虚空,自有灵光照天地。néng jiāng shén qì fǎn xū kōng,zì yǒu líng guāng zhào tiān dì。
黄白仲,屠纬真,暂时踪迹落红尘。huáng bái zhòng,tú wěi zhēn,zàn shí zōng jì luò hóng chén。
何时打得虚空碎,同出青天驾鹤轮。hé shí dǎ dé xū kōng suì,tóng chū qīng tiān jià hè lún。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

吊关盼盼

徐熥

十年三度过彭城,燕子楼空月自明。shí nián sān dù guò péng chéng,yàn zi lóu kōng yuè zì míng。
欲吊香魂寻旧冢,断碑无主不知名。yù diào xiāng hún xún jiù zhǒng,duàn bēi wú zhǔ bù zhī míng。

吴门戏寄陈伯孺

徐熥

一望蘋花十顷秋,阖闾城下久停舟。yī wàng píng huā shí qǐng qiū,hé lǘ chéng xià jiǔ tíng zhōu。
除将访道寻僧外,半为真娘住虎丘。chú jiāng fǎng dào xún sēng wài,bàn wèi zhēn niáng zhù hǔ qiū。

舟夜即事

徐熥

金阊亭下解兰桡,一水吴江去渐遥。jīn chāng tíng xià jiě lán ráo,yī shuǐ wú jiāng qù jiàn yáo。
秋梦缠绵浑不醒,月明齐上度僧桥。qiū mèng chán mián hún bù xǐng,yuè míng qí shàng dù sēng qiáo。

舟夜即事

徐熥

枕前双泪落天涯,半是思君半忆家。zhěn qián shuāng lèi luò tiān yá,bàn shì sī jūn bàn yì jiā。
起坐不知风露冷,一汀斜月照芦花。qǐ zuò bù zhī fēng lù lěng,yī tīng xié yuè zhào lú huā。

葛阳道中

徐熥

插棘编篱小径斜,数声鸡犬出山家。chā jí biān lí xiǎo jìng xié,shù shēng jī quǎn chū shān jiā。
褰帷最爱秋光好,一路墙阴木槿花。qiān wéi zuì ài qiū guāng hǎo,yī lù qiáng yīn mù jǐn huā。

无题和徐茂吴司理

徐熥

绣阁重重锁翠娥,春风帘幕度微波。xiù gé zhòng zhòng suǒ cuì é,chūn fēng lián mù dù wēi bō。
红牙一拍芳心乱,肠断江南子夜歌。hóng yá yī pāi fāng xīn luàn,cháng duàn jiāng nán zi yè gē。

无题和徐茂吴司理

徐熥

年少谁家傅粉郎,舞裙歌扇断人肠。nián shǎo shuí jiā fù fěn láng,wǔ qún gē shàn duàn rén cháng。
当筵一道微风起,吹出罗衣贾女香。dāng yán yī dào wēi fēng qǐ,chuī chū luó yī jiǎ nǚ xiāng。

无题和徐茂吴司理

徐熥

独离幽阁影随身,红拂杨家是丽人。dú lí yōu gé yǐng suí shēn,hóng fú yáng jiā shì lì rén。
自有绕梁声宛转,不愁罗袜步生尘。zì yǒu rào liáng shēng wǎn zhuǎn,bù chóu luó wà bù shēng chén。

无题和徐茂吴司理

徐熥

劈开金锁出重门,学得文君半夜奔。pī kāi jīn suǒ chū zhòng mén,xué dé wén jūn bàn yè bēn。
但爱风流人似玉,不知年少是梨园。dàn ài fēng liú rén shì yù,bù zhī nián shǎo shì lí yuán。

无题和徐茂吴司理

徐熥

含羞含态步迟迟,南北峰头月落时。hán xiū hán tài bù chí chí,nán běi fēng tóu yuè luò shí。
此处留侬侬已住,从今莫唱恼侬词。cǐ chù liú nóng nóng yǐ zhù,cóng jīn mò chàng nǎo nóng cí。

无题和徐茂吴司理

徐熥

金缕歌成恨几重,看君乐府演临邛。jīn lǚ gē chéng hèn jǐ zhòng,kàn jūn lè fǔ yǎn lín qióng。
场中多少怜香意,今夜欢娱尽属侬。chǎng zhōng duō shǎo lián xiāng yì,jīn yè huān yú jǐn shǔ nóng。

无题和徐茂吴司理

徐熥

响遏行云是此声,况看人似玉壶清。xiǎng è xíng yún shì cǐ shēng,kuàng kàn rén shì yù hú qīng。
蛾眉不惜从君死,只为当时一笑情。é méi bù xī cóng jūn sǐ,zhǐ wèi dāng shí yī xiào qíng。

无题和徐茂吴司理

徐熥

生前憔悴死含冤,半臂犹看带血痕。shēng qián qiáo cuì sǐ hán yuān,bàn bì yóu kàn dài xuè hén。
我亦多情病司马,不知何处吊香魂。wǒ yì duō qíng bìng sī mǎ,bù zhī hé chù diào xiāng hún。

题江仲鱼小像

徐熥

五色灵芝五粒松,往来长蹑白云踪。wǔ sè líng zhī wǔ lì sōng,wǎng lái zhǎng niè bái yún zōng。
画师未许君丘壑,不写清溪一片峰。huà shī wèi xǔ jūn qiū hè,bù xiě qīng xī yī piàn fēng。

青楼曲

徐熥

沉香亭畔敞云屏,一树垂杨拂地青。chén xiāng tíng pàn chǎng yún píng,yī shù chuí yáng fú dì qīng。
暂系紫骝欢莫去,盘中新有五侯鲭。zàn xì zǐ liú huān mò qù,pán zhōng xīn yǒu wǔ hóu qīng。