古诗词

孝友堂慈竹歌为张稚通赋

徐熥

主人家在苕溪曲,不种奇花种修竹。zhǔ rén jiā zài sháo xī qū,bù zhǒng qí huā zhǒng xiū zhú。
客来看竹问何名,主人竹下吞声哭。kè lái kàn zhú wèn hé míng,zhǔ rén zhú xià tūn shēng kū。
自言此竹生质奇,不产终南非嶰谷。zì yán cǐ zhú shēng zhì qí,bù chǎn zhōng nán fēi xiè gǔ。
物性能同慈母心,龙孙爱护知寒燠。wù xìng néng tóng cí mǔ xīn,lóng sūn ài hù zhī hán yù。
谁移此竹种庭阶,老母当年手自栽。shuí yí cǐ zhú zhǒng tíng jiē,lǎo mǔ dāng nián shǒu zì zāi。
已看翠色凌萱草,自有清阴覆绿苔。yǐ kàn cuì sè líng xuān cǎo,zì yǒu qīng yīn fù lǜ tái。
老母辞堂今几载,此竹青青犹未改。lǎo mǔ cí táng jīn jǐ zài,cǐ zhú qīng qīng yóu wèi gǎi。
黄土年来上板舆,红尘久已生莱彩。huáng tǔ nián lái shàng bǎn yú,hóng chén jiǔ yǐ shēng lái cǎi。
可怜母逝竹空存,见竹还思慈母恩。kě lián mǔ shì zhú kōng cún,jiàn zhú hái sī cí mǔ ēn。
主人一语一呜咽,座客闻之皆断魂。zhǔ rén yī yǔ yī wū yàn,zuò kè wén zhī jiē duàn hún。
从今品竹修新谱,不独湘江有泪痕。cóng jīn pǐn zhú xiū xīn pǔ,bù dú xiāng jiāng yǒu lèi hén。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

秋怨

徐熥

何处飞红叶,深宫不见秋。hé chù fēi hóng yè,shēn gōng bù jiàn qiū。
可怜双眼泪,空对御沟流。kě lián shuāng yǎn lèi,kōng duì yù gōu liú。

怨词

徐熥

一从闭深宫,不复徵歌舞。yī cóng bì shēn gōng,bù fù zhēng gē wǔ。
房中今夜声,是妾当年谱。fáng zhōng jīn yè shēng,shì qiè dāng nián pǔ。

魏宫怨

徐熥

掩袂高台上,春风散绮罗。yǎn mèi gāo tái shàng,chūn fēng sàn qǐ luó。
西陵望不见,明月照漳河。xī líng wàng bù jiàn,míng yuè zhào zhāng hé。

昭君怨

徐熥

掩泪抛长袖,从今歌舞稀。yǎn lèi pāo zhǎng xiù,cóng jīn gē wǔ xī。
肯将边地月,来照汉宫衣。kěn jiāng biān dì yuè,lái zhào hàn gōng yī。

玉阶怨

徐熥

残露侵罗袂,深宫漏正长。cán lù qīn luó mèi,shēn gōng lòu zhèng zhǎng。
萤光随月影,点点过昭阳。yíng guāng suí yuè yǐng,diǎn diǎn guò zhāo yáng。

别离曲

徐熥

牵衣赠一言,君还能听否。qiān yī zèng yī yán,jūn hái néng tīng fǒu。
但看上林花,莫折章台柳。dàn kàn shàng lín huā,mò zhé zhāng tái liǔ。

洞房曲

徐熥

檀郎意憨痴,留灯照绰约。tán láng yì hān chī,liú dēng zhào chuò yuē。
郎嫌罗帐深,侬嫌罗帐薄。láng xián luó zhàng shēn,nóng xián luó zhàng báo。

新嫁娘

徐熥

薄帷鉴明月,宛转怜娇态。báo wéi jiàn míng yuè,wǎn zhuǎn lián jiāo tài。
郎来解罗裆,含羞掩裙带。láng lái jiě luó dāng,hán xiū yǎn qún dài。

怀高凉李大

徐熥

别梦萦千里,愁心隔五湖。bié mèng yíng qiān lǐ,chóu xīn gé wǔ hú。
乱山风雨里,相忆一灯孤。luàn shān fēng yǔ lǐ,xiāng yì yī dēng gū。

寄刘季德

徐熥

落日催归马,离心寄酒尊。luò rì cuī guī mǎ,lí xīn jì jiǔ zūn。
一从分手后,风雨闭柴门。yī cóng fēn shǒu hòu,fēng yǔ bì chái mén。

古意

徐熥

低声犹掩袖,未许小鬟知。dī shēng yóu yǎn xiù,wèi xǔ xiǎo huán zhī。
料应无别语,只是说相思。liào yīng wú bié yǔ,zhǐ shì shuō xiāng sī。

古意

徐熥

海燕故双栖,池花自连理。hǎi yàn gù shuāng qī,chí huā zì lián lǐ。
解却红罗襦,知君怜下体。jiě què hóng luó rú,zhī jūn lián xià tǐ。

古意

徐熥

巫阳生绣户,春色满雕床。wū yáng shēng xiù hù,chūn sè mǎn diāo chuáng。
揉将花瓣碎,分得口脂香。róu jiāng huā bàn suì,fēn dé kǒu zhī xiāng。

闻雁

徐熥

忽起芦花渚,哀声入乱云。hū qǐ lú huā zhǔ,āi shēng rù luàn yún。
空闺多戍妇,莫遣夜深闻。kōng guī duō shù fù,mò qiǎn yè shēn wén。

自遣

徐熥

遁迹在空山,生涯寄场圃。dùn jì zài kōng shān,shēng yá jì chǎng pǔ。
柴门到者稀,满地梨花雨。chái mén dào zhě xī,mǎn dì lí huā yǔ。