古诗词

彭城行

徐熥

彭城半绕黄河水,楚宫岁久生荆杞。péng chéng bàn rào huáng hé shuǐ,chǔ gōng suì jiǔ shēng jīng qǐ。
杀气清秋暗战场,愁云白日低残垒。shā qì qīng qiū àn zhàn chǎng,chóu yún bái rì dī cán lěi。
楚汉当年几战争,喑哑叱咤悲风生。chǔ hàn dāng nián jǐ zhàn zhēng,yīn yǎ chì zhà bēi fēng shēng。
楚兵一夕尽归汉,帐前健儿皆楚声。chǔ bīng yī xī jǐn guī hàn,zhàng qián jiàn ér jiē chǔ shēng。
乌骓不逝虞姬死,垓下歌声成变徵。wū zhuī bù shì yú jī sǐ,gāi xià gē shēng chéng biàn zhēng。
百二关河属汉家,八千子弟徒为尔。bǎi èr guān hé shǔ hàn jiā,bā qiān zi dì tú wèi ěr。
霸图百战总成灰,吊古还劳过客哀。bà tú bǎi zhàn zǒng chéng huī,diào gǔ hái láo guò kè āi。
千载沐猴成一笑,年深戏马留空台。qiān zài mù hóu chéng yī xiào,nián shēn xì mǎ liú kōng tái。
黄河日夜东流去,荒城寥落悲狐兔。huáng hé rì yè dōng liú qù,huāng chéng liáo luò bēi hú tù。
世事兴亡一瞬间,英雄枯骨馀丘墓。shì shì xīng wáng yī shùn jiān,yīng xióng kū gǔ yú qiū mù。
休将楚汉论雌雄,此地曾闻唱大风。xiū jiāng chǔ hàn lùn cí xióng,cǐ dì céng wén chàng dà fēng。
试向咸阳城上望,离离衰草满新丰。shì xiàng xián yáng chéng shàng wàng,lí lí shuāi cǎo mǎn xīn fēng。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

送张叔韬

徐熥

关门风雨多,相送日云暮。guān mén fēng yǔ duō,xiāng sòng rì yún mù。
今宵山馆中,梦绕秦川路。jīn xiāo shān guǎn zhōng,mèng rào qín chuān lù。

逢雪宿华严阁

徐熥

佛火悬青嶂,钟声下翠微。fú huǒ xuán qīng zhàng,zhōng shēng xià cuì wēi。
萧萧风雪夜,犹有一僧归。xiāo xiāo fēng xuě yè,yóu yǒu yī sēng guī。

山馆

徐熥

地僻稀来往,空山日正长。dì pì xī lái wǎng,kōng shān rì zhèng zhǎng。
晚凉新睡觉,古木自斜阳。wǎn liáng xīn shuì jué,gǔ mù zì xié yáng。

记梦

徐熥

梦与双亲别,牵衣两泪垂。mèng yǔ shuāng qīn bié,qiān yī liǎng lèi chuí。
不知成永隔,犹道暂相离。bù zhī chéng yǒng gé,yóu dào zàn xiāng lí。

送吴翁晋还吴兴

徐熥

如何布衣至,依旧布衣归。rú hé bù yī zhì,yī jiù bù yī guī。
且向苕溪曲,三年守钓矶。qiě xiàng sháo xī qū,sān nián shǒu diào jī。

失剑

徐熥

恩雠俱未报,失去竞何心。ēn chóu jù wèi bào,shī qù jìng hé xīn。
难将延陵剑,不及少原簪。nán jiāng yán líng jiàn,bù jí shǎo yuán zān。

得剑

徐熥

神物合雄雌,归来事太奇。shén wù hé xióng cí,guī lái shì tài qí。
精光犹未灭,会有报恩时。jīng guāng yóu wèi miè,huì yǒu bào ēn shí。

漂母祠

徐熥

落落千金报,悠悠国士心。luò luò qiān jīn bào,yōu yōu guó shì xīn。
从今惭漂母,不敢过淮阴。cóng jīn cán piāo mǔ,bù gǎn guò huái yīn。

归渡扬子江

徐熥

归来风波平,去日风波作。guī lái fēng bō píng,qù rì fēng bō zuò。
世路非风波,来往风波恶。shì lù fēi fēng bō,lái wǎng fēng bō è。

吴门逢郑四

徐熥

几载天涯别,逢君空自悲。jǐ zài tiān yá bié,féng jūn kōng zì bēi。
知无桑梓念,不敢问归期。zhī wú sāng zǐ niàn,bù gǎn wèn guī qī。

将至武夷

徐熥

莫谓仙源近,舟回路几重。mò wèi xiān yuán jìn,zhōu huí lù jǐ zhòng。
他山苦相蔽,不见大王峰。tā shān kǔ xiāng bì,bù jiàn dà wáng fēng。

咏残灯

徐熥

空房心胆怯,灯影半将残。kōng fáng xīn dǎn qiè,dēng yǐng bàn jiāng cán。
揽衣频起剔,扬彩伴更阑。lǎn yī pín qǐ tī,yáng cǎi bàn gèng lán。

山行口占题建溪驿壁

徐熥

客路当残岁,凄然正忆家。kè lù dāng cán suì,qī rán zhèng yì jiā。
山童不解事,停马折梅花。shān tóng bù jiě shì,tíng mǎ zhé méi huā。

题邬子远扇面山水

徐熥

长松荫远山,虚亭倚危石。zhǎng sōng yīn yuǎn shān,xū tíng yǐ wēi shí。
何来客杖藜,曳破秋云碧。hé lái kè zhàng lí,yè pò qiū yún bì。

题梅花画扇

徐熥

春信江南早,凄然念故乡。chūn xìn jiāng nán zǎo,qī rán niàn gù xiāng。
忽看纨扇影,转忆寿阳妆。hū kàn wán shàn yǐng,zhuǎn yì shòu yáng zhuāng。