古诗词

题盛行之画梅卷

徐熥

盛君画梅太奇绝,老干如龙更如铁。shèng jūn huà méi tài qí jué,lǎo gàn rú lóng gèng rú tiě。
笔底幽魂冷不彻,满纸枯株三丈雪。bǐ dǐ yōu hún lěng bù chè,mǎn zhǐ kū zhū sān zhàng xuě。
六月披图身欲僵,一堂坐客皆闻香。liù yuè pī tú shēn yù jiāng,yī táng zuò kè jiē wén xiāng。
就中先辈多评章,佳者长沙之李华亭张。jiù zhōng xiān bèi duō píng zhāng,jiā zhě zhǎng shā zhī lǐ huá tíng zhāng。
当时此物果谁有,杨公成玉扬州守。dāng shí cǐ wù guǒ shuí yǒu,yáng gōng chéng yù yáng zhōu shǒu。
公也珍之若琼玖,自谓此图传不朽。gōng yě zhēn zhī ruò qióng jiǔ,zì wèi cǐ tú chuán bù xiǔ。
子孙弃之同敝帚,百年竟落他人手。zi sūn qì zhī tóng bì zhǒu,bǎi nián jìng luò tā rén shǒu。
峡水林君偶得之,不惟爱梅兼爱诗。xiá shuǐ lín jūn ǒu dé zhī,bù wéi ài méi jiān ài shī。
犹记当初兵火时,居民鼠窜家流离。yóu jì dāng chū bīng huǒ shí,jū mín shǔ cuàn jiā liú lí。
书籍图画焚无遗,此图藏之高树枝。shū jí tú huà fén wú yí,cǐ tú cáng zhī gāo shù zhī。
倭奴虽黠那能知,淫雨沾湿寒风吹。wō nú suī xiá nà néng zhī,yín yǔ zhān shī hán fēng chuī。
鬼神呵护无损亏,吁嗟此图亦已奇。guǐ shén hē hù wú sǔn kuī,xū jiē cǐ tú yì yǐ qí。
付与妙手重装池,千秋万岁无离披,千秋万岁无离披。fù yǔ miào shǒu zhòng zhuāng chí,qiān qiū wàn suì wú lí pī,qiān qiū wàn suì wú lí pī。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

吴兴感怀呈在杭

徐熥

客中何事太凄然,不得归闽未到燕。kè zhōng hé shì tài qī rán,bù dé guī mǐn wèi dào yàn。
囊橐渐空游渐倦,故人离别又残年。náng tuó jiàn kōng yóu jiàn juàn,gù rén lí bié yòu cán nián。

咏燕

徐熥

燕子娇飞羽翼齐,呢喃时向小窗西。yàn zi jiāo fēi yǔ yì qí,ne nán shí xiàng xiǎo chuāng xī。
只因旧垒营初定,纵有雕梁不敢栖。zhǐ yīn jiù lěi yíng chū dìng,zòng yǒu diāo liáng bù gǎn qī。

夜坐怀玉生

徐熥

冷衾如水室如冰,未尽更筹欲尽灯。lěng qīn rú shuǐ shì rú bīng,wèi jǐn gèng chóu yù jǐn dēng。
回首旧游多感慨,双双骑马戏金陵。huí shǒu jiù yóu duō gǎn kǎi,shuāng shuāng qí mǎ xì jīn líng。

夜坐怀玉生

徐熥

疏林明月照匡床,一点孤灯泪万行。shū lín míng yuè zhào kuāng chuáng,yī diǎn gū dēng lèi wàn xíng。
夜半顿忘人已别,诗成犹自问王郎。yè bàn dùn wàng rén yǐ bié,shī chéng yóu zì wèn wáng láng。

过钱功父悬磬室

徐熥

一室依然似磬悬,传家负郭旧无田。yī shì yī rán shì qìng xuán,chuán jiā fù guō jiù wú tián。
鸊鹈剑售鹴裘典,只有藏书不卖钱。pì tí jiàn shòu shuāng qiú diǎn,zhǐ yǒu cáng shū bù mài qián。

再寻王太古不遇

徐熥

梅花影里访幽栖,门掩寒塘水满堤。méi huā yǐng lǐ fǎng yōu qī,mén yǎn hán táng shuǐ mǎn dī。
两度相寻不相见,一帆风雨出梁溪。liǎng dù xiāng xún bù xiāng jiàn,yī fān fēng yǔ chū liáng xī。

渡江

徐熥

一叶扁舟逐浪飞,罡风吹浪上征衣。yī yè biǎn zhōu zhú làng fēi,gāng fēng chuī làng shàng zhēng yī。
他时纵有南归梦,梦见涛声不敢归。tā shí zòng yǒu nán guī mèng,mèng jiàn tāo shēng bù gǎn guī。

旅店感旧

徐熥

壁上题名八九春,重来疑是梦中身。bì shàng tí míng bā jiǔ chūn,zhòng lái yí shì mèng zhōng shēn。
几回欲觅题名处,忘却谁家是主人。jǐ huí yù mì tí míng chù,wàng què shuí jiā shì zhǔ rén。

燕南道中怀君大熙吉熙工玉生诸子

徐熥

萧萧羸马向天涯,一片黄尘满面沙。xiāo xiāo léi mǎ xiàng tiān yá,yī piàn huáng chén mǎn miàn shā。
记得去年春雪里,白云庄上看梅花。jì dé qù nián chūn xuě lǐ,bái yún zhuāng shàng kàn méi huā。

交河道中

徐熥

路入交河日半曛,北征车马各纷纷。lù rù jiāo hé rì bàn xūn,běi zhēng chē mǎ gè fēn fēn。
如何一片黄沙地,能胜青山与白云。rú hé yī piàn huáng shā dì,néng shèng qīng shān yǔ bái yún。

交河道中

徐熥

黄沙漠漠马骖驔,北地春光久自谙。huáng shā mò mò mǎ cān diàn,běi dì chūn guāng jiǔ zì ān。
不用褰帷纵游目,断无山色似江南。bù yòng qiān wéi zòng yóu mù,duàn wú shān sè shì jiāng nán。

咏道傍柳

徐熥

一片东风一度新,生来不见上林春。yī piàn dōng fēng yī dù xīn,shēng lái bù jiàn shàng lín chūn。
莫言此物无情甚,送尽天涯落魄人。mò yán cǐ wù wú qíng shén,sòng jǐn tiān yá luò pò rén。

新城阻雨

徐熥

寂寞孤村独掩门,几家灯火近黄昏。jì mò gū cūn dú yǎn mén,jǐ jiā dēng huǒ jìn huáng hūn。
一般寒食梨花雨,此地听来更断魂。yī bān hán shí lí huā yǔ,cǐ dì tīng lái gèng duàn hún。

东阿道中

徐熥

马上青山夕照明,看山应动故乡情。mǎ shàng qīng shān xī zhào míng,kàn shān yīng dòng gù xiāng qíng。
虽然不及江南好,犹胜平原旷野行。suī rán bù jí jiāng nán hǎo,yóu shèng píng yuán kuàng yě xíng。

阳谷马上戏作呈幼孺

徐熥

万树垂杨送客行,春风三月未闻莺。wàn shù chuí yáng sòng kè xíng,chūn fēng sān yuè wèi wén yīng。
上林此日方千啭,不向归人唤一声。shàng lín cǐ rì fāng qiān zhuàn,bù xiàng guī rén huàn yī shēng。