古诗词

霞林樵隐为梁逸人赋

徐熥

山中一道明霞起,照得林峦色俱紫。shān zhōng yī dào míng xiá qǐ,zhào dé lín luán sè jù zǐ。
初疑晴彩结为帷,还讶馀光散成绮。chū yí qíng cǎi jié wèi wéi,hái yà yú guāng sàn chéng qǐ。
林间仿佛见高标,白日青天挂绛绡。lín jiān fǎng fú jiàn gāo biāo,bái rì qīng tiān guà jiàng xiāo。
梁君霞外神仙客,时向山中称隐樵。liáng jūn xiá wài shén xiān kè,shí xiàng shān zhōng chēng yǐn qiáo。
斧柯来往壶公谷,伐得晴霞成几束。fǔ kē lái wǎng hú gōng gǔ,fá dé qíng xiá chéng jǐ shù。
晓起常依洞里行,夜深祇傍岩边宿。xiǎo qǐ cháng yī dòng lǐ xíng,yè shēn qí bàng yán biān sù。
担头挑得赤城归,却似桃花片片飞。dān tóu tiāo dé chì chéng guī,què shì táo huā piàn piàn fēi。
斫来自足山家业,服处真成隐者衣。zhuó lái zì zú shān jiā yè,fú chù zhēn chéng yǐn zhě yī。
殷红满目看如绚,朝暮阴晴千万变。yīn hóng mǎn mù kàn rú xuàn,cháo mù yīn qíng qiān wàn biàn。
此物由来高可餐,愿向深林求一片。cǐ wù yóu lái gāo kě cān,yuàn xiàng shēn lín qiú yī piàn。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

二月晦日送人之安南

徐熥

杜宇声中夕照斜,长途征马踏残花。dù yǔ shēng zhōng xī zhào xié,zhǎng tú zhēng mǎ tà cán huā。
春光今日归何处,莫是随君到海涯。chūn guāng jīn rì guī hé chù,mò shì suí jūn dào hǎi yá。

二月晦日送人之安南

徐熥

驱车万里向蛮天,人去春归总可怜。qū chē wàn lǐ xiàng mán tiān,rén qù chūn guī zǒng kě lián。
同是别离君更速,君行犹在晓钟前。tóng shì bié lí jūn gèng sù,jūn xíng yóu zài xiǎo zhōng qián。

七夕闻砧

徐熥

天上双星正渡河,人间砧杵晚来多。tiān shàng shuāng xīng zhèng dù hé,rén jiān zhēn chǔ wǎn lái duō。
闺房若待秋风冷,绝塞寒威可奈何。guī fáng ruò dài qiū fēng lěng,jué sāi hán wēi kě nài hé。

金谷园

徐熥

闻说佳人此坠楼,青山长在水长流。wén shuō jiā rén cǐ zhuì lóu,qīng shān zhǎng zài shuǐ zhǎng liú。
明珠已与珊瑚碎,尚有香魂夜出游。míng zhū yǐ yǔ shān hú suì,shàng yǒu xiāng hún yè chū yóu。

青冢

徐熥

误杀婵娟是画图,千年孤冢长蘼芜。wù shā chán juān shì huà tú,qiān nián gū zhǒng zhǎng mí wú。
春风似亦怜芳质,不遣穷阴草色枯。chūn fēng shì yì lián fāng zhì,bù qiǎn qióng yīn cǎo sè kū。

宫人斜

徐熥

春雨春风粉黛销,谁怜黄土葬妖娇。chūn yǔ chūn fēng fěn dài xiāo,shuí lián huáng tǔ zàng yāo jiāo。
墓门幸与诸陵近,夜夜香魂不寂寥。mù mén xìng yǔ zhū líng jìn,yè yè xiāng hún bù jì liáo。

红叶怨

徐熥

红叶诗成暗自愁,御沟泉咽不堪流。hóng yè shī chéng àn zì chóu,yù gōu quán yàn bù kān liú。
愿将一掬相思泪,添得潺湲出御沟。yuàn jiāng yī jū xiāng sī lèi,tiān dé chán yuán chū yù gōu。

薛涛坟

徐熥

玉垒山高锦水流,黄泉何处觅青楼。yù lěi shān gāo jǐn shuǐ liú,huáng quán hé chù mì qīng lóu。
坟头种得桃千树,花落花开怨未休。fén tóu zhǒng dé táo qiān shù,huā luò huā kāi yuàn wèi xiū。

温泉宫

徐熥

羯鼓声中酒未醒,华清浴罢转娉婷。jié gǔ shēng zhōng jiǔ wèi xǐng,huá qīng yù bà zhuǎn pīng tíng。
可怜万古温泉水,难洗渔阳战血腥。kě lián wàn gǔ wēn quán shuǐ,nán xǐ yú yáng zhàn xuè xīng。

马嵬驿

徐熥

蛾眉宛转倍堪怜,永别君恩赴九泉。é méi wǎn zhuǎn bèi kān lián,yǒng bié jūn ēn fù jiǔ quán。
千载马嵬山下路,伤心最是佛堂前。qiān zài mǎ wéi shān xià lù,shāng xīn zuì shì fú táng qián。

宫词

徐熥

忽听昭阳歌吹声,倚栏无语不胜情。hū tīng zhāo yáng gē chuī shēng,yǐ lán wú yǔ bù shèng qíng。
青青长信宫前草,尽是銮舆去后生。qīng qīng zhǎng xìn gōng qián cǎo,jǐn shì luán yú qù hòu shēng。

古意

徐熥

郎自伤心妾断肠,梦中逢妾妾逢郎。láng zì shāng xīn qiè duàn cháng,mèng zhōng féng qiè qiè féng láng。
一声砧杵一声恨,别意长如秋夜长。yī shēng zhēn chǔ yī shēng hèn,bié yì zhǎng rú qiū yè zhǎng。

邮亭残花

徐熥

征途微雨动春寒,片片飞花马上残。zhēng tú wēi yǔ dòng chūn hán,piàn piàn fēi huā mǎ shàng cán。
试问亭前来往客,几人花在故园看。shì wèn tíng qián lái wǎng kè,jǐ rén huā zài gù yuán kàn。

听旧宫人歌

徐熥

一从红叶御沟流,别却深宫几度秋。yī cóng hóng yè yù gōu liú,bié què shēn gōng jǐ dù qiū。
莫向尊前歌旧曲,哀声容易使人愁。mò xiàng zūn qián gē jiù qū,āi shēng róng yì shǐ rén chóu。

访陈平夫箬坡别业

徐熥

涧水潆洄绿树稠,白云长锁洞门幽。jiàn shuǐ yíng huí lǜ shù chóu,bái yún zhǎng suǒ dòng mén yōu。
此中自与尘凡隔,一任桃花引钓舟。cǐ zhōng zì yǔ chén fán gé,yī rèn táo huā yǐn diào zhōu。