古诗词

霞林樵隐为梁逸人赋

徐熥

山中一道明霞起,照得林峦色俱紫。shān zhōng yī dào míng xiá qǐ,zhào dé lín luán sè jù zǐ。
初疑晴彩结为帷,还讶馀光散成绮。chū yí qíng cǎi jié wèi wéi,hái yà yú guāng sàn chéng qǐ。
林间仿佛见高标,白日青天挂绛绡。lín jiān fǎng fú jiàn gāo biāo,bái rì qīng tiān guà jiàng xiāo。
梁君霞外神仙客,时向山中称隐樵。liáng jūn xiá wài shén xiān kè,shí xiàng shān zhōng chēng yǐn qiáo。
斧柯来往壶公谷,伐得晴霞成几束。fǔ kē lái wǎng hú gōng gǔ,fá dé qíng xiá chéng jǐ shù。
晓起常依洞里行,夜深祇傍岩边宿。xiǎo qǐ cháng yī dòng lǐ xíng,yè shēn qí bàng yán biān sù。
担头挑得赤城归,却似桃花片片飞。dān tóu tiāo dé chì chéng guī,què shì táo huā piàn piàn fēi。
斫来自足山家业,服处真成隐者衣。zhuó lái zì zú shān jiā yè,fú chù zhēn chéng yǐn zhě yī。
殷红满目看如绚,朝暮阴晴千万变。yīn hóng mǎn mù kàn rú xuàn,cháo mù yīn qíng qiān wàn biàn。
此物由来高可餐,愿向深林求一片。cǐ wù yóu lái gāo kě cān,yuàn xiàng shēn lín qiú yī piàn。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

青楼曲

徐熥

帝城三月雪全消,新柳如丝学舞腰。dì chéng sān yuè xuě quán xiāo,xīn liǔ rú sī xué wǔ yāo。
何处女郎齐度曲,桃花春水赤栏桥。hé chù nǚ láng qí dù qū,táo huā chūn shuǐ chì lán qiáo。

青楼曲

徐熥

金屋谁家罢管弦,博山沉水尚留烟。jīn wū shuí jiā bà guǎn xián,bó shān chén shuǐ shàng liú yān。
夜深月到流苏帐,照见鸳鸯作对眠。yè shēn yuè dào liú sū zhàng,zhào jiàn yuān yāng zuò duì mián。

青楼曲

徐熥

燕子楼中午漏迟,荼蘼花影上帘时。yàn zi lóu zhōng wǔ lòu chí,tú mí huā yǐng shàng lián shí。
含娇自起开妆阁,学取西山画黛眉。hán jiāo zì qǐ kāi zhuāng gé,xué qǔ xī shān huà dài méi。

题遇上人小影

徐熥

清溪流水漾松花,独倚孤松不结跏。qīng xī liú shuǐ yàng sōng huā,dú yǐ gū sōng bù jié jiā。
安得添余丘壑相,林中同吃赵州茶。ān dé tiān yú qiū hè xiāng,lín zhōng tóng chī zhào zhōu chá。

既别田叔归过渊关公署怅然有怀

徐熥

关外车声不可闻,溪边公署闭寒云。guān wài chē shēng bù kě wén,xī biān gōng shǔ bì hán yún。
从今来往渊溪路,定忆风流屠使君。cóng jīn lái wǎng yuān xī lù,dìng yì fēng liú tú shǐ jūn。

既别田叔归过渊关公署怅然有怀

徐熥

高阁三层傍水开,诗人多在此衔杯。gāo gé sān céng bàng shuǐ kāi,shī rén duō zài cǐ xián bēi。
从今磴道空危绝,若个诗人得上来。cóng jīn dèng dào kōng wēi jué,ruò gè shī rén dé shàng lái。

题罗太学青雨轩

徐熥

小小轩窗匝密林,山鸠啼昼乱云深。xiǎo xiǎo xuān chuāng zā mì lín,shān jiū tí zhòu luàn yún shēn。
飞来雨气青如染,半带松阴半竹阴。fēi lái yǔ qì qīng rú rǎn,bàn dài sōng yīn bàn zhú yīn。

题伯孺兄弟临池小隐

徐熥

幽居疑是子云亭,水绕柴门昼不扃。yōu jū yí shì zi yún tíng,shuǐ rào chái mén zhòu bù jiōng。
独卧西堂清梦远,春风池上草青青。dú wò xī táng qīng mèng yuǎn,chūn fēng chí shàng cǎo qīng qīng。

题美人孤凤

徐熥

楼上箫声久不吹,梧桐花下立多时。lóu shàng xiāo shēng jiǔ bù chuī,wú tóng huā xià lì duō shí。
此身岂少双飞翼,不到成双不肯骑。cǐ shēn qǐ shǎo shuāng fēi yì,bù dào chéng shuāng bù kěn qí。

题美人对局

徐熥

绿云妆罢下朱楼,闲向春风结伴游。lǜ yún zhuāng bà xià zhū lóu,xián xiàng chūn fēng jié bàn yóu。
携得楸枰连袂去,花间同赌玉搔头。xié dé qiū píng lián mèi qù,huā jiān tóng dǔ yù sāo tóu。

题滕王阁图

徐熥

高阁崚嶒章水边,曾从南浦系归船。gāo gé léng céng zhāng shuǐ biān,céng cóng nán pǔ xì guī chuán。
披图忽讶身如梦,回首春风二十年。pī tú hū yà shēn rú mèng,huí shǒu chūn fēng èr shí nián。

题画鸲鹆

徐熥

不向枝头说是非,性灵虽巧已忘机。bù xiàng zhī tóu shuō shì fēi,xìng líng suī qiǎo yǐ wàng jī。
梦魂只傍垂杨宿,未可轻从济水飞。mèng hún zhǐ bàng chuí yáng sù,wèi kě qīng cóng jì shuǐ fēi。

题宋画宫扇

徐熥

楼船航海事飘零,无数蛾眉恨血腥。lóu chuán háng hǎi shì piāo líng,wú shù é méi hèn xuè xīng。
团扇独留宫树影,六陵何处见冬青。tuán shàn dú liú gōng shù yǐng,liù líng hé chù jiàn dōng qīng。

题宋画宫扇

徐熥

銮舆东下指临安,北望中原路渺漫。luán yú dōng xià zhǐ lín ān,běi wàng zhōng yuán lù miǎo màn。
写得残山兼剩水,只留团扇与人看。xiě dé cán shān jiān shèng shuǐ,zhǐ liú tuán shàn yǔ rén kàn。

题宋画宫扇

徐熥

团扇当年巧样裁,宣和殿上几徘徊。tuán shàn dāng nián qiǎo yàng cái,xuān hé diàn shàng jǐ pái huái。
丹青绢素俱零落,独有蛾眉怨未灰。dān qīng juàn sù jù líng luò,dú yǒu é méi yuàn wèi huī。